Ngọt Ẩn

Chương 47 - Bánh Trung Thu Kem Lạnh Dq*〔1〕

/59


Bỗng nhiên Nhan Tiêu sửng sốt, ngay sau đó cúi đầu vào lồng ngực anh: “Em đã biết.”

Hoắc Trạch Tích nhẹ nhàng vuốt ve tóc cô, “Hôm nay lúc buổi tối anh ra ngoài tìm em, anh cũng suy nghĩ, tại sao em lại không hoàn toàn tin tưởng anh, có phải anh đối với em không tốt hay không……”

“Không có.” Nhan Tiêu lắc đầu, tại sao lại là bởi vì anh không tốt?

Kim phút đồng hồ kêu tích tắc, vang lên những tiếng nhắc nhở ngắn ngủi.

Nhan Tiêu vẫn ôm anh, từ từ nhắm mắt lại, bỗng nhiên mở miệng: “Bác sĩ Hoắc, hôm nay em không nghe radio của anh, sẽ ngủ không được.”

Hoắc Trạch Tích cười, Nhan Tiêu lại mở to mắt nhìn anh: “Em muốn nghe chính miệng anh nói.”

“Nói cái gì?”

“Chuyện xưa trước khi ngủ, thể loại này rất đáng yêu, là một chuyện xưa ngắn.”

Anh hơi híp mắt suy nghĩ trong chốc lát, Nhan Tiêu vạn phần chờ mong mà nhìn anh, cuối cùng chờ được anh nói chuyện: “Em đi lấy máy tính của anh một chút, bên trong có một cái vẫn chưa có phát, download nghe.”

Nhan Tiêu: “…… Em muốn nghe chính miệng anh kể, tại sao lại muốn nghe trong máy tính?”

“Đêm nay em ngủ với anh?”

“A.” Một tiếng điều.

Trong mắt anh hiện lên ý cười, nhìn cô: “Không sợ?”

“Sợ, sợ cái gì?” Giọng nói của Nhan Tiêu lộ ra có chút chột dạ, lại ho, “Giường anh rất mềm, ngủ thoải mái hơn so với bên kia.”

Anh lên tiếng: “Có muốn đổi hay không?”

“Đổi làm gì? Về sau mỗi ngày em đều sang bên này ngủ.”

Nhan Tiêu có chứng cứ thuyết phục bản thân không lúng túng.

Hoắc Trạch Tích thấp giọng cười, Nhan Tiêu lại ngẩng đầu nhìn anh, bổ sung một câu: “Ngủ với anh.”

Anh cười nhướng mày: “Ngủ với anh?”

“Đúng vậy, ngủ với anh.” Nhan Tiêu nhẹ giọng nói ở bên tai anh.

“Em là Diệp Công thích rồng*.” Hoắc Trạch Tích không để ý tới sự khiêu khích của cô, vén tóc của cô về đằng sau, “Nhanh ngủ đi, ngày mai còn lên lớp.”

*)DIỆP CÔNG HIẾU LONG Diệp Công thích rồng; chỉ ra vẻ yêu thích bên ngoài (còn thực chất bên trong thì không) (Do tích Diệp Công rất thích rồng, đồ vật trong nhà đều khắc, vẽ hình rồng. Rồng thật biết được, đến thò đầu vào cửa sổ. Diệp Công nhìn thấy sợ hãi vắt giò lên cổ bỏ chạy. Ví với trên danh nghĩa thì yêu thích nhưng thực tế lại không như vậy)

Diệp Công thích rồng?

Nhan Tiêu đột nhiên không cam lòng: “Em mới không có, không phải nói vào lúc đó, con gái rất thoải mái sao?”

Hoắc Trạch Tích bị cô làm cho nghẹn lại, lại cau mày, trong lúc nhất thời không biết nên đứng đắn giáo huấn hay là……

Cuối cùng anh cũng thoáng buông cô ra, “Em không cần nói nữa, ngủ đi.”

Nhan Tiêu nhịn không được cười, mấy ngày nay không ngủ được, xác thật cũng rất buồn ngủ, nhẹ giọng nói: “Bác sĩ Hoắc ngủ ngon.”

“Ngủ ngon.”

“Anh Hoắc ngủ ngon.”

“…… Ngủ ngon.”

“Hoắc Hoắc ngủ ngon.”

“……”

Nhan Tiêu


/59

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status