Ngọt Ẩn

Chương 50 - Bánh Trung Thu Kem Lạnh Dq 〔4〕

/59


Gần đây phía chính phủ muốn radio của Hoắc Trạch Tích làm một hoạt động, do tổng biên tập của anh đề nghị, muốn người nghe nghe tiếng nói để tưởng tượng dung mạo của Hoắc Trạch Tích, sau đó vẽ một bức trang, thu thập những bức tranh đó để rút thăm trúng thưởng.

Lúc đi học Nhan Tiêu chơi điện thoại nên nhìn thấy tin tức này, suýt chút nữa cười thành tiếng, cũng không biết Hoắc Trạch Tích sẽ đồng ý tiến hành hoạt động này như thế nào.

Nhưng mà giống như chơi khá vui, khiến cho Nhan Tiêu cũng muốn tham gia.

Thời gian nghỉ ngơi cô thực hiện rất nhanh, mua giấy vẽ, bắt đầu vẽ.

Kỹ thuật vẽ của cô, từ nhỏ đến lớn đều bị mọi người cười nhạo, lúc học tiểu học có lưu hành vẽ Mỹ thiếu nữ, cô vẽ “Mỹ thiếu nữ” vĩnh viễn tỉ lệ đều không phù hợp. Sau đó được mọi người cổ vũ ngược lại, bắt đầu lưu truyền bức tranh xấu này, sau đó cũng bị mất ở trong lớp.

Lần này cô vẽ thật sự rất chuyên tâm, vẽ xong lúc sau tuy rằng cảm thấy có chút khó coi, nhưng tốt xấu gì cũng là từ ngòi bút của mình vẽ ra, tự mình cảm giác cũng không có xấu lắm, dứt khoát đi hỏi nhóm người Tiểu Giai.

Cô chưa nói là ai vẽ, để các cô ấy đoán.

Tiểu Giai híp mắt đánh giá trong chốc lát, “Đây là nam nữ?”

Nhan Tiêu: “…… Tóc ngắn như vậy, cậu nói nam nữ?”

“Không phải là Xuân Xuân* chứ?” (* một ca sĩ của Trung Quốc)

“……”

Tráng Tráng: “Không được vũ nhục Xuân Xuân, cậu vẽ rõ ràng là người giới thiệu tai nghe Vương Bảo Cường.”

“……”

Trong lòng Nhan Tiêu thật mệt, không muốn hỏi lại, cũng không định giải thích.

Lúc sau về nhà, Nhan Tiêu vốn định cho bác sĩ Hoắc nhìn thấy thành quả của cô, lại cảm thấy đoán chừng bác sĩ Hoắc phun ra một ngụm máu và công kích tinh thần của cô, căn cứ vào nguyên tắc “khiến cho thế giới hòa bình một chút”, cô liền từ bỏ.

Nhưng mà trong giây phút bác sĩ Hoắc mở hòm thư, vẫn là bị chúng fans gửi bài kích thích đến nói không nên lời.

Ở một bên Nhan Tiêu vừa gặm táo vừa ghé đầu lại gần để xem, kết quả cười phun.

Cũng không biết những người gửi bức họa đó vẫn nghĩ Hắc tử là học sinh tiểu học, tất cả rất thê thảm không nỡ nhìn, còn dám có dũng khí mà gửi tới, lập tức Nhan Tiêu tìm được sự tự tin, muốn lấy tranh của mình ra khoe một chút.

“Bác sĩ Hoắc, anh có nhìn ra được một điểm, anh nhìn kỹ bức thứ hai có phải rất có hơi thở nghệ thuật, rất trừu tượng, bạn này rất có ý tưởng hay không.”

Nhan Tiêu nửa ngồi nửa quỳ vịn vào tay ghế, một tay vỗ bả vai anh an ủi.

“Còn có này một bức, anh xem vẽ rất dài,


/59

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status