Ngọt Ẩn

Chương 51 - Bánh Sò Madeleine* (1)

/59


Nhan Tiêu không dự đoán được, một đêm này, cô không ngủ được, nguyên nhân cư nhiên là bị muỗi cắn tỉnh.

Bình thường dưới tình huống giống như vậy, chất lượng giấc ngủ của cô rất tốt, chỉ cần ngủ rồi, cho dù bên ngoài có khua chiêng gõ trống cô sẽ nhất định không tỉnh lại, cho nên trước kia phải để đồng hồ báo thức ít nhất ba lần, nếu không sẽ mãi không rời khỏi cái giường……

Mà lần này, cư nhiên cô bị muỗi cắn tỉnh!

Có thể thấy được con muỗi tác chiến lần này, tuyệt đối là có một không hai.

Cũng không biết vì sao Hoắc Trạch Tích không bật điện nhang muỗi, không phun thuốc diệt muỗi……

Cô đẩy tay Hoắc Trạch Tích đang ôm eo cô ra, phẫn nộ mà nhảy xuống giường.

Tuy rằng trong lòng rất tức giận mình bị muỗi đốt, nhưng xuất phát từ lý trí, cô vẫn là

chọn dùng vũ khí hoá học, quyết định tìm xem đồ vật đuổi muỗi ở đâu.

Vì thế bốn giờ rưỡi rạng sáng, Nhan Tiêu bắt đầu lục tung tìm đồ dùng đuổi muỗi, từ phòng ngủ tìm đến phòng khách lại đến WC, đều đầy đủ tất cả mọi đồ dùng, duy chỉ không có điều kiện đồ dùng để đuổi muỗi.

Nói chung là thời tiết cũng chưa quá nóng, chưa kịp chuẩn bị?

Nhưng mà hiện tại đi ngủ, khẳng định lại sẽ bị muỗi cắn! Cô trở lại, nhìn thấy Hoắc Trạch

Tích đang ngủ, dáng vẻ không có bị quấy rầy đến.

Nếu hiện tại không gọi anh dậy để hỏi một câu, hai người bọn họ sẽ ngủ không ngon!

Nghĩ, Nhan Tiêu khẽ cắn môi, đẩy anh một cái, một bên nhỏ giọng: “Bác sĩ Hoắc, Hoắc Hoắc?”

Anh cau mày, nghiêng người, Nhan Tiêu lại chọc anh: “Mau tỉnh lại, em bị muỗi cắn sắp chết rồi.”

Lần này, Hoắc Trạch Tích chậm rãi mở to mắt, không thích ứng ánh sáng, híp nhìn cô:

“Làm sao vậy?”

“Em bị muỗi cắn, trong nhà không đuổi muỗi?

Anh lại nằm xuống, giọng nói có vẻ chưa tỉnh ngủ: “Không có, anh bị dị ứng với thuốc đuổi muỗi.”

what?

Cư nhiên dị ứng với loại đồ vật này?

“Vậy mấy con muỗi đó làm sao bây giờ?”

“Bật đèn kia, bên trong có hương huân.”

Nhan Tiêu thò lại gần xem, bình nhỏ đã thấy đáy, lại quay lại nói với anh: “Đã không còn.”

Hoắc Trạch Tích không trả lời, Nhan Tiêu đang định gọi anh, anh mới từ từ cất tiếng:

“Ngày mai đi mua, trước lại đây ngủ.”

Nhan Tiêu thất vọng nói: “Muỗi cắn em, em không ngủ được.”

“Tại sao lại không cắn anh?”

“Làm sao em biết!”

Đại khái bác sĩ Hoắc với muỗi có điều gì đó, dị ứng với thuốc xịt muỗi, muỗi lại không cắn anh……

Sao lại có ý nghĩ không tốt như vậy, Hoắc Trạch Tích kéo cánh tay cô, có chút mệt mỏi:

“Ngủ, anh ôm em, chúng nó sẽ không cắn đến em.”

Nhan Tiêu: “……”

Thế nhưng không có lời gì để nói.

Dù sao hiện tại cũng không có cách nào khác, Nhan Tiêu thỏa hiệp nằm trở lại, không

muốn đánh anh liền ôm lấy anh, ôm chặt Nhan Tiêu vào trong ngực.

Nhan Tiêu nhịn trong chốc lát, thật sự oi bức không chịu được, đẩy anh, không đẩy được.

Lại đẩy, vẫn là không nhúc nhích……

Tiếp tục đẩy……

“Em đừng đẩy!” Giọng nói của Hoắc Trạch Tích từ đỉnh đầu truyền đến, buồn ngủ cũng bị cô làm cho tỉnh.

“Nóng muốn chết!” Nhan Tiêu oán trách.

Vốn là bị muỗi khiến cho tâm trạng bực bội, lúc này lại bắt đầu khô nóng.

Hoắc Trạch Tích buông cô ra, Nhan Tiêu còn nhỏ giọng lẩm bẩm: “Quá không công bằng, muỗi toàn tới cắn em.”

Anh nhàn nhạt trả lời: “Anh cũng muốn chúng nó cắn anh không cắn em, bằng không em thương lượng với chúng nó một chút?”

Lời này nghe cũng tốt!

Vào giờ phút này Nhan Tiêu nghe vậy, hoàn toàn là trần trụi khoe ra!

Bỗng nhiên một con muỗi kêu ong ong ở bên tai, Nhan Tiêu tức giận mà vung tay bắt, vỗ không chết.

Tiếp theo Nhan Tiêu bắt đầu vỗ liên tiếp, Hoắc Trạch Tích bị cô làm phiền đến không được, ngồi dậy, nương theo ánh đèn mỏng manh nhìn cô: “Vậy là không ngủ.”

“Em cũng không phải cố ý đánh thức anh, anh nói lời này là có ý gì!” Nhan Tiêu mắng.

Anh sờ cái trán: “Không có ý gì, anh nói thật.”

Nhìn chung, hiện tại thời gian mới 5 giờ.

“Vậy anh cho phép em ngủ nướng một chút!” Nhan Tiêu lo lắng bị bác sĩ Hoắc gọi dậy, rõ ràng là cuối tuần, còn không thể ngủ nướng.

“…… Ukm.”

Nhan Tiêu cao hứng một chút, lại phản ứng lại, chẳng lẽ hai người đều không ngủ, cứ như

vậy ngồi ở trên giường bắt muỗi?

Cô mở miệng hỏi: “Vậy hiện tại không ngủ muốn làm gì? Ngốc ngồi ở trên giường?”

“Ai muốn em ngốc ngồi?” Hoắc Trạch Tích nói xoay người áp cô ở dưới thân, “Đương nhiên muốn hoạt động, mới sẽ không bị đốt.”

……

Nhan Tiêu: Tại sao anh vừa mới tỉnh ngủ mà lại như vậy?”

“Là bị em đánh thức, anh muốn bồi thường em……” Anh nhẹ giọng nói ở bên tai Nhan Tiêu.

Cho nên, cái gọi bồi thường chính là ăn thịt sao?

Thế nhưng lại một lần nữa cô không có gì để nói.

Tiếp theo xảy ra chuyện, khiến cho đại não Nhan Tiêu trống rỗng.

Như có như không trêu chọc, Nhan Tiêu mơ mơ hồ hồ cảm thấy choáng váng, nhưng sau lại, tay anh không kiêng nể gì, Nhan Tiêu muốn bắt lại, lại không thực hiện được, vốn dĩ động tác có chút kháng cự, nhìn qua lại giống như là dẫn đường.

Anh giống như không kiên nhẫn được, thẳng đến lúc khiến cho cô hoàn toàn phục tùng, ngón tay mới dần dần tiến


/59

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status