Bởi vì Hàn Đông cảm thấy hứng thú về Thi Quốc Lương nên nói chuyện thêm với anh ta một chút, bất giác thời gian trôi qua đã hơn nửa tiếng đồng hồ, đồng thời Hàn Đông hiểu sâu hơn về Thi Quốc Lương. Anh ta rất quen thuộc công tác tổ chức cán bộ thành phố Ninh Hải, hơn nữa cũng rất có ý tưởng và trình độ ở phương diện xây dựng tổ chức Đảng. Chỉ có điều anh ta dường như từng đắc tội Lam Nghiệp, vì thế vẫn không có cơ hội thi triển khát vọng của bản thân. Tuy thân là Phó trưởng ban Tổ chức cán bộ, đồng thời cũng là Trưởng phòng Nhân sự Ủy ban nhân dân thành phố, nhưng cơ bản chỉ là đứng ngoài vòng quyền lực, xem náo nhiệt, lại không có cách nào thật sự tham gia vào bàn cờ quyền lực ở thành phố Ninh Hải.
“Ban Tổ chức cán bộ là một ban ngành quan trọng, hiện giờ mình gần như chưa có sức ảnh hưởng lên Ban Tổ chức cán bộ, dù cho Phó trưởng ban Thi Quốc Lương không có nhiều quyền lực thực tế, nhưng lại là quân cờ khá tốt. Nhất định phải bảo vệ anh ta thật tốt, thời điểm mấu chốt nói không chừng có thể để anh ta thay thế Chu Trạch Phi.”
Trưởng ban Tổ chức cán bộ đương nhiệm Chu Trạch Phi là thuộc hạ trung thành của Bí thư Thành ủy Lam Nghiệp, có tên Trưởng ban này cản trở, cho dù Hàn Đông muốn đề bạt ai đó thì khó khăn cũng khá lớn. Dù sao cho dù việc đề bạt, bổ nhiệm cán bộ phụ trách là ở Hội nghị thường vụ, nhưng theo trình tự thì vẫn phải trải qua cuộc khảo sát, sát hạch của cửa khảo sát Ban Tổ chức cán bộ. Vì vậy nếu Hàn Đông và Lam Nghiệp đấu nhau gay gắt ở một mức độ nhất định, cho dù Hàn Đông chiếm được ưu thế trên Hội nghị thường vụ, nhưng khi Ban Tổ chức cán bộ khảo sát, vẫn có thể kiếm ra đủ loại vấn đề, như vậy có thể dễ dàng ngăn cản Hàn Đông thực hiện ý đồ rồi.
Hàn Đông nói chuyện một hồi với Thi Quốc Lương, cảm thấy năng lực cá nhân của anh ta không tệ, chẳng qua thiếu sót cơ hội, lại trời đất đưa đẩy đắc tội Lam Nghiệp, bởi vậy mới long đong, không được làm Trưởng ban Tổ chức cán bộ. Nhưng hiện tại Thi Quốc Lương cũng là cán bộ cấp Giám đốc sở rồi, cấp bậc kinh nghiệp lý lịch đều đầy đủ, nếu cái ghế ở Ban Tổ chức cán bộ Thành ủy bị trống, vậy anh ta vẫn có một ít cơ hội, đương nhiên việc này cần phải tác động một phen mới được.
Trong lòng quyết định về sau phải trọng dụng Thi Quốc Lương, Hàn Đông nói chuyện với anh ta, bèn không giới hạn số lượng tuyển sinh viên đảm nhận chức vụ ở nông thôn.
Từ văn phòng của Hàn Đông đi ra, Thi Quốc Lương thở phào một hơi.
Tuy bề ngoài anh ta vẫn điềm đạm, chín chắn, bình tĩnh nhưng trong lòng anh ta lúc này lại cuộn sóng mãnh liệt.
“Trong vô thức trò chuyện lâu như vậy, xem ra Chủ tịch thành phố Hàn có ý định về Ban Tổ chức cán bộ.” Thi Quốc Lương thầm cân nhắc. “Có điều, Lam Nghiệp sẽ cho phép hắn dễ dàng giành được Ban Tổ chức cán bộ sao? Cho dù Chu Trạch Phi bị thay, nhưng nếu mình muốn làm Trưởng ban Tổ chức cán bộ, không chỉ phải vượt qua cửa Lam Nghiệp, mà còn phải được trên tỉnh thông qua mới được. Mặt khác vị trí Trưởng ban Tổ chức cán bộ của thành phố cấp Phó tỉnh còn phải thông qua cửa của Ban Tổ chức Trung ương nữa, các cửa kiểm soát nặng nề, không dễ dàng gì.”
Dựa theo quy định quản lý cán bộ cơ quan thành phố cấp Phó tỉnh, việc bổ nhiệm, bãi nhiệm chức Trưởng ban Tổ chức cán bộ Thành ủy, trước tiên cần phải được Ban Tổ chức Trung ương đồng ý, sau đó Tỉnh ủy mới có thể bổ nhiệm, bãi nhiệm. Nói cách khác nếu Thi Quốc Lương muốn được thay thế Chu Trạch Phi, đầu tiên phải qua cửa Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy Lam Nghiệp, cửa này chắc chắn khó qua. Ngoài ra ở tỉnh Giang Việt nhà họ Hàn không có mấy nhân vật có thực quyền, đến lúc đó trên tỉnh tranh một phen, chỉ sợ bản thân anh ta căn bản không được lọt vào danh sách ứng cử viên cho vị trí Trưởng ban Tổ chức cán bộ Thành ủy thành phố Ninh Hải để báo cáo lên Trung ương, dù cho nhà họ Hàn có bao nhiêu tầm ảnh hưởng ở tầng cao, cũng chỉ có thể ngoài tầm tay với thôi.
Tuy nhiên bất kể như thế nào, có thể lọt vào mắt Hàn Đông, điều này cũng là một chuyện tốt. Cho dù tương lai không thể thay thế Chu Trạch Phi, nhưng chỉ cần quan hệ tốt với Hàn Đông, đối với con đường làm quan của anh ta chắc chắn là có lợi mà vô hại.
“Ừ, nếu muốn Thi Quốc Lương thay thế Chu Trạch Phi, tuy rằng rất khó khăn đấy, nhưng thao tác tốt thì cũng không phải là không có chút cơ hội nào.” Hàn Đông ngồi trong phòng, âm thầm cân nhắc.
Tuy rằng ở tỉnh Giang Việt gia tộc họ Hàn bố trí một, hai nhân vật có thực quyền, nhưng nếu như có thể đạt được sự ủng hộ của các Ủy viên thường vụ có thái độ trung lập ở trên tỉnh, như vậy khi tác động thì sự việc có khả năng lớn.
Mà ở trong Ban Tổ chức Trung ương, một trong những người có tài quan trọng của gia tộc họ Hàn thì Triệu Nhạc làm Thứ trưởng Ban Tổ chức Trung ương xếp hạng thứ hai, gần với Thứ trưởng thường trực, lại vừa hay trực tiếp phụ trách công việc khảo sát, sát hạch vị trí Trưởng ban Tổ chức cán bộ các tỉnh. Hơn nữa, dù cho Ủy viên Bộ Chính trị Trung ương, Trưởng ban Tổ chức Trung ương Ngụy Tân Xảo không phải người trong gia tộc họ Hàn, nhưng thế lực ông ta gia nhập có quan hệ tương đối hòa hợp với gia tộc họ Hàn, có tầng quan hệ như vậy, khiến sự việc có thêm mấy phần thành công.
“Hơn nữa, chỉ cần ổn thỏa phía Ban Tổ chức Trung ương, như vậy hơi thả ra một chút tin tức, đám người ở tỉnh Giang Việt sẽ phải suy nghĩ kỹ. Dù gì nếu người mà bọn họ báo cáo lên mà Ban Tổ chức Trung ương không thông qua, đấy chẳng phải là nói rõ bọn họ có vấn đề về khảo sát, đề bạt cán bộ sao?”
Hàn Đông càng nghĩ càng cảm thấy chỉ cần thời cơ tới rồi, mình tác động tốt một phen, để cho Thi Quốc Lương thay thế Chu Trạch Phi, vấn đề không lớn.
“Vấn đề hiện tại là, phải chờ thời cơ.”
Vấn đề thời cơ cũng không phải là Hàn Đông có thể tự mình quyết định, hắn chỉ có thể kiên nhẫn chờ đợi.
Đương nhiên, trước đó Hàn Đông có thể làm một ít công tác chuẩn bị, ví như là bảo Thi Quốc Lương từng bước lập được một chút thành tích, đến lúc đó cơ hội tới, rồi đề bạt anh ta thì sẽ dễ dàng hơn.
Mặc dù Thi Quốc Lương không có thực quyền gì, nhưng bắt tay từ chỗ bé, vẫn có thể làm ra được chút thành tích.
Ví dụ việc sinh viên đảm nhận chức vụ ở nông thôn, vốn dĩ thành phố Ninh Hải cũng từng thực hiện qua rồi, năm ngoái đã tuyển vài sinh viên rồi cho đến cơ sở làm. Kết quả lại chẳng quan tâm, cũng không tạo được hiệu quả gì. Việc này mấu chốt ở chỗ Bí thư Thành ủy Lam Nghiệp không có hứng thú, mà Trưởng ban Tổ chức cán bộ Thành ủy Chu Trạch Phi đương nhiên chỉ xoay quanh Lam Nghiệp, cho nên đối với việc này không để tâm đến mấy, về sau khi điều chỉnh phân công của các vị Phó trưởng ban Tổ chức cán bộ Thành ủy, y thậm chí mượn danh nghĩa chuyện này vô cùng quan trọng, đem việc này giao cho Thi Quốc Lương phụ trách. Mà công việc ban đầu Thi Quốc Lương được phân phụ trách, chỉ là một phòng nhỏ có tí thực quyền, thì lại giao cho một vị Phó trưởng ban khác phụ trách thay.
Trong lòng Hàn Đông có kế hoạch lớn tổng thể, cho nên đối với việc sinh viên đảm nhận chức vụ ở nông thôn, hắn cũng có ý tưởng tương đối lâu dài, như vậy để cho Thi Quốc Lương làm tốt, tương lai không lo không làm ra thành tích. Đến thời điểm thích hợp tổng kết một chút, tương lai khi mình tác động, sự việc liền dễ dàng hơn nhiều rồi.
Vừa mới họp đại hội xong, mấy ngày hôm nay sắp xếp của Hàn Đông tương đối thoải mái.
Vừa hay hắn nghiêm túc suy nghĩ một chút về công việc tiếp theo.
Tổng thể mà nói, Hàn Đông chuẩn bị nắm bắt mấy công tác quan trọng ở thành phố Ninh Hải. Một là cải cách doanh nghiệp nhà nước, chuyện này Hàn Đông và Ủy viên thường vụ Thành ủy, Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc Quý Chính Phong bàn bạc qua, chuẩn bị kết hợp việc này cùng với thêm một bước phát huy tác dụng của tổ chức công đoàn xã hội chủ nghĩa hiện đại, hơn nữa chuyện này đã bắt đầu công việc chuẩn bị kỹ lưỡng. Hai là vấn đề tam nông, việc này không chỉ là công tác trọng điểm ở thành phố Ninh Hải, mà trên cả nước cũng là quan trọng của quan trọng. Suy nghĩ của Hàn Đông là, chuẩn bị bắt tay từ khía cạnh giảm gánh nặng tăng thu nhập. Ba là xây dựng đội ngũ cán bộ, việc này tạm thời chưa có nhiều quyền lực để làm, trừ phi ngày nào đó Hàn Đông lên làm Bí thư Thành ủy thành phố Ninh Hải, như vậy làm sẽ thuận buồm xuôi gió. Nhưng hiện giờ bắt đầu làm cái việc sinh viên đảm nhận chức vụ ở nông thôn, kết hợp việc đưa sinh viên đến nông thôn làm cùng với việc cải thiện hiện trạng nông thôn, ý nghĩa cũng rất lớn.
Đương nhiên, mấy công tác này chỉ là Hàn Đông chuẩn bị nắm bắt. Là Chủ tịch thành phố Ninh Hải, công việc mà Hàn Đông phải chịu trách nhiệm không chỉ có mấy việc này, ví dụ phát triển kinh tế thành phố, cải thiện dân sinh.v.v..đều là Hàn Đông phải phụ trách.
Đang suy tư, Thư ký Vương Lập Bình gõ cửa bước vào báo cáo:
- Thưa Chủ tịch thành phố, Trưởng ban thư ký Vương đến rồi.
Hàn Đông đáp:
- Mời cô ấy vào.
Mặc dù Vương Tĩnh sớm đã tỏ rõ đứng về phe Hàn Đông, hơn nữa Hàn Đông cũng thừa nhận cô, nhưng mỗi lần đến văn phòng của Hàn Đông, cô đều để cho Vương Lập Bình vào thông báo trước, đợi Hàn Đông cho phép mình mới bước vào trong.
Hàn Đông cũng từng nói, bảo cô không cần phải giữ nhiều phép tắc nghi thức xã giao, tuy nhiên Vương Tĩnh nói quy củ không thể bỏ không, cô là Trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân thành phố, càng phải tuân thủ quy định. Thấy cô kiên trì như vậy, Hàn Đông cũng không miễn cưỡng.
Vương Lập Bình đi ra, sau đó Vương Tĩnh nhanh chóng tươi cười xuất hiện ở cửa. Sau khi ngồi xuống, cô cười, nói:
- Chủ tịch thành phố, tôi đến báo cáo với anh tình hình kiểm tra sức khỏe các cán bộ lão thành lần này.
Hàn Đông cười nhẹ thản nhiên, trước đó, nhằm vào mấy ông cán bộ già âm thầm phá rối, Vương Lập Bình liền dùng chiêu tổ chức kiểm tra sức khỏe cho các cán bộ lão thành, sau đó dùng chút biện pháp, dẫn hai ông cụ đi đầu đi khỏi, tạo được hiệu quả rất tốt. Bây giờ Đại hội đại biểu Hội đồng nhân dân đã kết thúc, Hàn Đông thuận lợi chính thức trở thành Chủ tịch thành phố với số phiếu thuận cao, như vậy đã đến lúc để Kim Hồng Tường đi kiểm tra sức khỏe trở lại. Hàn Đông cũng nghe Vương Tĩnh nói qua, cái ông này thật ra không mắc bệnh gì to tát, nhưng khi kiểm tra, bác sĩ cố ý nói mấy bệnh cỏn con thành nghiêm trọng, làm ông ấy sợ hãi, ngoan ngoãn như học sinh tiểu học nghe theo sắp xếp của bác sĩ, được nhân viên hộ tống đến Yến Kinh tìm bệnh viện lớn để kiểm tra sâu hơn.
- Hoạt động kiểm tra sức khỏe cán bộ lão thành lần này, Phó trưởng ban thư ký Khương Hi Bân được phân quản lý bộ phận cán bộ lão thành đã làm không ít việc, anh ấy đã liên hệ với bạn học cũ ở bệnh viện Nhân Dân là Lưu Thông, tạo điệu kiện thuận lợi cho hoạt động kiểm tra sức khỏe lần này. Thông qua lần kiểm tra này, một số cán bộ lão thành đúng là kiểm tra ra sức khỏe có vấn đề nên kịp thời điều trị. Còn một số cán bộ lão thành tuy rằng tạm thời không có vấn đề gì, nhưng qua kiểm tra các bác ấy nắm rõ được tình trạng sức khỏe cá nhân, dưới sự chỉ dẫn của bác sĩ đã biết trong đời sống hàng ngày nên chú ý đến kiến thức về sức khỏe. Bởi vậy các cán bộ lão thành vô cùng vui vẻ, đều cảm ơn Chủ tịch thành phố Hàn…
Trên mặt Hàn Đông nở nụ cười, Vương Tĩnh nói nhiều như thế, chỉ quanh quẩn hai ý: Một là thông qua việc này, quả thực đã thu được thiện cảm của không ít cán bộ lão thành. Hai là chuyện này đạt được hiệu quả viên mãn, trong đó có một số người đóng góp công lao. Còn mục đích cô ấy đến đây chủ yếu là ý thứ hai, cũng chính là đến kể công.
“Ban Tổ chức cán bộ là một ban ngành quan trọng, hiện giờ mình gần như chưa có sức ảnh hưởng lên Ban Tổ chức cán bộ, dù cho Phó trưởng ban Thi Quốc Lương không có nhiều quyền lực thực tế, nhưng lại là quân cờ khá tốt. Nhất định phải bảo vệ anh ta thật tốt, thời điểm mấu chốt nói không chừng có thể để anh ta thay thế Chu Trạch Phi.”
Trưởng ban Tổ chức cán bộ đương nhiệm Chu Trạch Phi là thuộc hạ trung thành của Bí thư Thành ủy Lam Nghiệp, có tên Trưởng ban này cản trở, cho dù Hàn Đông muốn đề bạt ai đó thì khó khăn cũng khá lớn. Dù sao cho dù việc đề bạt, bổ nhiệm cán bộ phụ trách là ở Hội nghị thường vụ, nhưng theo trình tự thì vẫn phải trải qua cuộc khảo sát, sát hạch của cửa khảo sát Ban Tổ chức cán bộ. Vì vậy nếu Hàn Đông và Lam Nghiệp đấu nhau gay gắt ở một mức độ nhất định, cho dù Hàn Đông chiếm được ưu thế trên Hội nghị thường vụ, nhưng khi Ban Tổ chức cán bộ khảo sát, vẫn có thể kiếm ra đủ loại vấn đề, như vậy có thể dễ dàng ngăn cản Hàn Đông thực hiện ý đồ rồi.
Hàn Đông nói chuyện một hồi với Thi Quốc Lương, cảm thấy năng lực cá nhân của anh ta không tệ, chẳng qua thiếu sót cơ hội, lại trời đất đưa đẩy đắc tội Lam Nghiệp, bởi vậy mới long đong, không được làm Trưởng ban Tổ chức cán bộ. Nhưng hiện tại Thi Quốc Lương cũng là cán bộ cấp Giám đốc sở rồi, cấp bậc kinh nghiệp lý lịch đều đầy đủ, nếu cái ghế ở Ban Tổ chức cán bộ Thành ủy bị trống, vậy anh ta vẫn có một ít cơ hội, đương nhiên việc này cần phải tác động một phen mới được.
Trong lòng quyết định về sau phải trọng dụng Thi Quốc Lương, Hàn Đông nói chuyện với anh ta, bèn không giới hạn số lượng tuyển sinh viên đảm nhận chức vụ ở nông thôn.
Từ văn phòng của Hàn Đông đi ra, Thi Quốc Lương thở phào một hơi.
Tuy bề ngoài anh ta vẫn điềm đạm, chín chắn, bình tĩnh nhưng trong lòng anh ta lúc này lại cuộn sóng mãnh liệt.
“Trong vô thức trò chuyện lâu như vậy, xem ra Chủ tịch thành phố Hàn có ý định về Ban Tổ chức cán bộ.” Thi Quốc Lương thầm cân nhắc. “Có điều, Lam Nghiệp sẽ cho phép hắn dễ dàng giành được Ban Tổ chức cán bộ sao? Cho dù Chu Trạch Phi bị thay, nhưng nếu mình muốn làm Trưởng ban Tổ chức cán bộ, không chỉ phải vượt qua cửa Lam Nghiệp, mà còn phải được trên tỉnh thông qua mới được. Mặt khác vị trí Trưởng ban Tổ chức cán bộ của thành phố cấp Phó tỉnh còn phải thông qua cửa của Ban Tổ chức Trung ương nữa, các cửa kiểm soát nặng nề, không dễ dàng gì.”
Dựa theo quy định quản lý cán bộ cơ quan thành phố cấp Phó tỉnh, việc bổ nhiệm, bãi nhiệm chức Trưởng ban Tổ chức cán bộ Thành ủy, trước tiên cần phải được Ban Tổ chức Trung ương đồng ý, sau đó Tỉnh ủy mới có thể bổ nhiệm, bãi nhiệm. Nói cách khác nếu Thi Quốc Lương muốn được thay thế Chu Trạch Phi, đầu tiên phải qua cửa Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy Lam Nghiệp, cửa này chắc chắn khó qua. Ngoài ra ở tỉnh Giang Việt nhà họ Hàn không có mấy nhân vật có thực quyền, đến lúc đó trên tỉnh tranh một phen, chỉ sợ bản thân anh ta căn bản không được lọt vào danh sách ứng cử viên cho vị trí Trưởng ban Tổ chức cán bộ Thành ủy thành phố Ninh Hải để báo cáo lên Trung ương, dù cho nhà họ Hàn có bao nhiêu tầm ảnh hưởng ở tầng cao, cũng chỉ có thể ngoài tầm tay với thôi.
Tuy nhiên bất kể như thế nào, có thể lọt vào mắt Hàn Đông, điều này cũng là một chuyện tốt. Cho dù tương lai không thể thay thế Chu Trạch Phi, nhưng chỉ cần quan hệ tốt với Hàn Đông, đối với con đường làm quan của anh ta chắc chắn là có lợi mà vô hại.
“Ừ, nếu muốn Thi Quốc Lương thay thế Chu Trạch Phi, tuy rằng rất khó khăn đấy, nhưng thao tác tốt thì cũng không phải là không có chút cơ hội nào.” Hàn Đông ngồi trong phòng, âm thầm cân nhắc.
Tuy rằng ở tỉnh Giang Việt gia tộc họ Hàn bố trí một, hai nhân vật có thực quyền, nhưng nếu như có thể đạt được sự ủng hộ của các Ủy viên thường vụ có thái độ trung lập ở trên tỉnh, như vậy khi tác động thì sự việc có khả năng lớn.
Mà ở trong Ban Tổ chức Trung ương, một trong những người có tài quan trọng của gia tộc họ Hàn thì Triệu Nhạc làm Thứ trưởng Ban Tổ chức Trung ương xếp hạng thứ hai, gần với Thứ trưởng thường trực, lại vừa hay trực tiếp phụ trách công việc khảo sát, sát hạch vị trí Trưởng ban Tổ chức cán bộ các tỉnh. Hơn nữa, dù cho Ủy viên Bộ Chính trị Trung ương, Trưởng ban Tổ chức Trung ương Ngụy Tân Xảo không phải người trong gia tộc họ Hàn, nhưng thế lực ông ta gia nhập có quan hệ tương đối hòa hợp với gia tộc họ Hàn, có tầng quan hệ như vậy, khiến sự việc có thêm mấy phần thành công.
“Hơn nữa, chỉ cần ổn thỏa phía Ban Tổ chức Trung ương, như vậy hơi thả ra một chút tin tức, đám người ở tỉnh Giang Việt sẽ phải suy nghĩ kỹ. Dù gì nếu người mà bọn họ báo cáo lên mà Ban Tổ chức Trung ương không thông qua, đấy chẳng phải là nói rõ bọn họ có vấn đề về khảo sát, đề bạt cán bộ sao?”
Hàn Đông càng nghĩ càng cảm thấy chỉ cần thời cơ tới rồi, mình tác động tốt một phen, để cho Thi Quốc Lương thay thế Chu Trạch Phi, vấn đề không lớn.
“Vấn đề hiện tại là, phải chờ thời cơ.”
Vấn đề thời cơ cũng không phải là Hàn Đông có thể tự mình quyết định, hắn chỉ có thể kiên nhẫn chờ đợi.
Đương nhiên, trước đó Hàn Đông có thể làm một ít công tác chuẩn bị, ví như là bảo Thi Quốc Lương từng bước lập được một chút thành tích, đến lúc đó cơ hội tới, rồi đề bạt anh ta thì sẽ dễ dàng hơn.
Mặc dù Thi Quốc Lương không có thực quyền gì, nhưng bắt tay từ chỗ bé, vẫn có thể làm ra được chút thành tích.
Ví dụ việc sinh viên đảm nhận chức vụ ở nông thôn, vốn dĩ thành phố Ninh Hải cũng từng thực hiện qua rồi, năm ngoái đã tuyển vài sinh viên rồi cho đến cơ sở làm. Kết quả lại chẳng quan tâm, cũng không tạo được hiệu quả gì. Việc này mấu chốt ở chỗ Bí thư Thành ủy Lam Nghiệp không có hứng thú, mà Trưởng ban Tổ chức cán bộ Thành ủy Chu Trạch Phi đương nhiên chỉ xoay quanh Lam Nghiệp, cho nên đối với việc này không để tâm đến mấy, về sau khi điều chỉnh phân công của các vị Phó trưởng ban Tổ chức cán bộ Thành ủy, y thậm chí mượn danh nghĩa chuyện này vô cùng quan trọng, đem việc này giao cho Thi Quốc Lương phụ trách. Mà công việc ban đầu Thi Quốc Lương được phân phụ trách, chỉ là một phòng nhỏ có tí thực quyền, thì lại giao cho một vị Phó trưởng ban khác phụ trách thay.
Trong lòng Hàn Đông có kế hoạch lớn tổng thể, cho nên đối với việc sinh viên đảm nhận chức vụ ở nông thôn, hắn cũng có ý tưởng tương đối lâu dài, như vậy để cho Thi Quốc Lương làm tốt, tương lai không lo không làm ra thành tích. Đến thời điểm thích hợp tổng kết một chút, tương lai khi mình tác động, sự việc liền dễ dàng hơn nhiều rồi.
Vừa mới họp đại hội xong, mấy ngày hôm nay sắp xếp của Hàn Đông tương đối thoải mái.
Vừa hay hắn nghiêm túc suy nghĩ một chút về công việc tiếp theo.
Tổng thể mà nói, Hàn Đông chuẩn bị nắm bắt mấy công tác quan trọng ở thành phố Ninh Hải. Một là cải cách doanh nghiệp nhà nước, chuyện này Hàn Đông và Ủy viên thường vụ Thành ủy, Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc Quý Chính Phong bàn bạc qua, chuẩn bị kết hợp việc này cùng với thêm một bước phát huy tác dụng của tổ chức công đoàn xã hội chủ nghĩa hiện đại, hơn nữa chuyện này đã bắt đầu công việc chuẩn bị kỹ lưỡng. Hai là vấn đề tam nông, việc này không chỉ là công tác trọng điểm ở thành phố Ninh Hải, mà trên cả nước cũng là quan trọng của quan trọng. Suy nghĩ của Hàn Đông là, chuẩn bị bắt tay từ khía cạnh giảm gánh nặng tăng thu nhập. Ba là xây dựng đội ngũ cán bộ, việc này tạm thời chưa có nhiều quyền lực để làm, trừ phi ngày nào đó Hàn Đông lên làm Bí thư Thành ủy thành phố Ninh Hải, như vậy làm sẽ thuận buồm xuôi gió. Nhưng hiện giờ bắt đầu làm cái việc sinh viên đảm nhận chức vụ ở nông thôn, kết hợp việc đưa sinh viên đến nông thôn làm cùng với việc cải thiện hiện trạng nông thôn, ý nghĩa cũng rất lớn.
Đương nhiên, mấy công tác này chỉ là Hàn Đông chuẩn bị nắm bắt. Là Chủ tịch thành phố Ninh Hải, công việc mà Hàn Đông phải chịu trách nhiệm không chỉ có mấy việc này, ví dụ phát triển kinh tế thành phố, cải thiện dân sinh.v.v..đều là Hàn Đông phải phụ trách.
Đang suy tư, Thư ký Vương Lập Bình gõ cửa bước vào báo cáo:
- Thưa Chủ tịch thành phố, Trưởng ban thư ký Vương đến rồi.
Hàn Đông đáp:
- Mời cô ấy vào.
Mặc dù Vương Tĩnh sớm đã tỏ rõ đứng về phe Hàn Đông, hơn nữa Hàn Đông cũng thừa nhận cô, nhưng mỗi lần đến văn phòng của Hàn Đông, cô đều để cho Vương Lập Bình vào thông báo trước, đợi Hàn Đông cho phép mình mới bước vào trong.
Hàn Đông cũng từng nói, bảo cô không cần phải giữ nhiều phép tắc nghi thức xã giao, tuy nhiên Vương Tĩnh nói quy củ không thể bỏ không, cô là Trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân thành phố, càng phải tuân thủ quy định. Thấy cô kiên trì như vậy, Hàn Đông cũng không miễn cưỡng.
Vương Lập Bình đi ra, sau đó Vương Tĩnh nhanh chóng tươi cười xuất hiện ở cửa. Sau khi ngồi xuống, cô cười, nói:
- Chủ tịch thành phố, tôi đến báo cáo với anh tình hình kiểm tra sức khỏe các cán bộ lão thành lần này.
Hàn Đông cười nhẹ thản nhiên, trước đó, nhằm vào mấy ông cán bộ già âm thầm phá rối, Vương Lập Bình liền dùng chiêu tổ chức kiểm tra sức khỏe cho các cán bộ lão thành, sau đó dùng chút biện pháp, dẫn hai ông cụ đi đầu đi khỏi, tạo được hiệu quả rất tốt. Bây giờ Đại hội đại biểu Hội đồng nhân dân đã kết thúc, Hàn Đông thuận lợi chính thức trở thành Chủ tịch thành phố với số phiếu thuận cao, như vậy đã đến lúc để Kim Hồng Tường đi kiểm tra sức khỏe trở lại. Hàn Đông cũng nghe Vương Tĩnh nói qua, cái ông này thật ra không mắc bệnh gì to tát, nhưng khi kiểm tra, bác sĩ cố ý nói mấy bệnh cỏn con thành nghiêm trọng, làm ông ấy sợ hãi, ngoan ngoãn như học sinh tiểu học nghe theo sắp xếp của bác sĩ, được nhân viên hộ tống đến Yến Kinh tìm bệnh viện lớn để kiểm tra sâu hơn.
- Hoạt động kiểm tra sức khỏe cán bộ lão thành lần này, Phó trưởng ban thư ký Khương Hi Bân được phân quản lý bộ phận cán bộ lão thành đã làm không ít việc, anh ấy đã liên hệ với bạn học cũ ở bệnh viện Nhân Dân là Lưu Thông, tạo điệu kiện thuận lợi cho hoạt động kiểm tra sức khỏe lần này. Thông qua lần kiểm tra này, một số cán bộ lão thành đúng là kiểm tra ra sức khỏe có vấn đề nên kịp thời điều trị. Còn một số cán bộ lão thành tuy rằng tạm thời không có vấn đề gì, nhưng qua kiểm tra các bác ấy nắm rõ được tình trạng sức khỏe cá nhân, dưới sự chỉ dẫn của bác sĩ đã biết trong đời sống hàng ngày nên chú ý đến kiến thức về sức khỏe. Bởi vậy các cán bộ lão thành vô cùng vui vẻ, đều cảm ơn Chủ tịch thành phố Hàn…
Trên mặt Hàn Đông nở nụ cười, Vương Tĩnh nói nhiều như thế, chỉ quanh quẩn hai ý: Một là thông qua việc này, quả thực đã thu được thiện cảm của không ít cán bộ lão thành. Hai là chuyện này đạt được hiệu quả viên mãn, trong đó có một số người đóng góp công lao. Còn mục đích cô ấy đến đây chủ yếu là ý thứ hai, cũng chính là đến kể công.
/1284
|