*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hơn một năm nay, chúng tôi cũng không biết nó làm việc gì, có điều mỗi lần hỏi, nó đều nói công việc hiện giờ không lo cơm áo.”
Tôi hiểu công việc không lo cơm áo trong lời Thái Tiểu Hạo là việc gì, hẳn là việc cho Lưu Hải Phúc mượn thọ, sau đó nhận được khoản thù lao kếch xù..
Theo lý, hắn đã lấy được tiền của Lưu Hải Phúc, thời gian qua chắc chắn rất dư dả, nhưng cũng không thấy hắn về nhà hiểu kính cha mẹ
Đến bây giờ xảy ra chuyện, mới vội nhớ đến cha mẹ.
Tôi không đành lòng nói với họ Thái Tiểu Hạo đã chết, xem ra bây giờ muốn giải quyết chuyện này nhất định phải2tìm được thi thể Thái Tiểu Hạo trước đã
Thế nhưng bây giờ trong tay chúng tôi không có chút manh mối nào, đi đầu tìm thi thể đây? Con ma hổ đồ Thái Tiểu Hạo này chết cũng không biết mình chết thế nào, thậm chí cả chuyện cuối cùng hắn làm cũng không nhớ tí gì
Có điều theo cách sống của tên Thái Tiểu Hạo này, khi có tiền trong tay hắn nhất định sống rất phô trương, cho nên không khó để điều tra thời gian gần đây hắn làm những gì, chơi với ai
Nhưng dù sao chúng tôi cũng không phải cảnh sát, nên những tài liệu này chúng tôi không điều tra được, cứ đợi đến khi cảnh sát điều tra9ra manh mối, rồi chúng tôi xem nhờ là được
Sáng hôm sau, tôi gọi điện cho Triệu Tinh Vũ, hỏi thăm tư liệu vụ án này, anh ta thắc mắc: “Sao cậu lại quan tâm đến vụ án này thế, đây chỉ là một vụ mất tích bình thường, đâu có gì đặc biệt!” Tôi cười nói với anh ta: “Đó là vì cảnh sát các anh không biết chỗ đặc biệt của nó, người mất tích đã chết rồi.”
“Không thể nào? Cậu chắc chắn chứ?” Giọng Triệu Tinh Vũ đột nhiên vút lên
Tôi thở dài: “Tôi làm việc gì anh còn không rõ sao? Nếu không hoàn toàn chắc chắn thì tìm anh làm gì, anh nói xem, các anh điều tra được gì6rồi?” Sau đó Triệu Tinh Vũ nói cho tôi biết, tên Thái Tiểu Hạo trước đây đúng là đổ củi mục, chẳng làm được trò trống gì, làm không được nhưng ăn chơi thì đủ! Không biết sao, từ đầu năm trước hắn gặp phải vận may nào đó, mà trong một đêm phất lên nhanh chóng..
Bạn bè bên cạnh hắn ta cũng không biết tiền từ đầu ra
Từ sau khi Thái Tiểu Hạo có tiền, cả ngày hắn chẳng làm gì cả, dường như công việc duy nhất của hắn là tiêu tiền
Những bạn bè tốt của hắn dần xa cách, ngược lại có thêm một đám bạn bè giống hắn thích chơi bời lêu lổng, cả ngày đi theo hắn ăn nhờ ở0đậu.
Khi cảnh sát nhận báo án của cha mẹ Thái Tiểu Hạo, bọn họ đã điều tra tất cả các mối quan hệ xã hội gần đây của Thái Tiểu Hạo, nhưng không phát hiện hắn có mâu thuẫn với ai, trừ một đám bạn bè ăn nhờ ở đậu thì không còn gì khác..
Mà những kẻ đó thì nịnh bợ Thái Tiểu Hạo còn chưa hết, nói gì đến chuyện kết thù oán với hắn?
Lúc đầu bọn Triệu Tinh Vũ chỉ coi đây là vụ án mất tích bình thường, nhưng bây giờ tôi gọi điện nói Thái Tiểu Hạo chắc chắn đã chết, anh ta mới để ý vụ này hơn, cử thêm người điều tra vụ án
Cảnh sát đối chiếu định vị7tín hiệu điện thoại cuối cùng, phát hiện nơi hắn xuất hiện cuối cùng ở khu ngoại thành khu Nam Sơn, nơi đó hiện nay đang phát triển dịch vụ làng du lịch, xem ra tên Thái Tiểu Hạo này trước khi chết đã đến một nhà trong làng du lịch đó.
Có điều, tôi tin rằng hắn không đi chơi một mình, chắc chắn là đi cùng ai đó, có lẽ chính người đi cùng này là manh mối quan trọng để biết vì sao Thái Tiểu Hạo mất tích..
Sau đó chúng tôi thông qua Triệu Tinh Vũ tìm được mấy người bạn gần đây hay chơi cùng Thái Tiểu Hạo, hi vọng có thể thông qua họ tìm hiểu tình hình cụ thể của Thái Tiểu Hạo.
Lúc chúng tôi gặp mấy người đó, thấy đều là thanh niên khoảng hai mươi tuổi, bọn họ tưởng chúng tôi biết tin của Thái Tiểu Hạo, nên không ngừng hỏi chúng tôi anh Thái ở đâu.
Tôi thầm nghĩ, tôi biết còn đến gặp các người làm gì? Có điều tôi không nói ra miệng, chỉ tỏ vẻ bất đắc dĩ nói với bọn họ: “Thật ra, chúng tôi được người nhà của cậu ta nhờ đi tìm người..
Lần cuối cùng các cậu nhìn thấy cậu ta là khi nào?”
Có một tên tóc vàng trong đám đó, vừa nghe thấy câu này liền nói: “Vấn đề này không phải chúng tôi đã từng nói với cảnh sát rồi sao, mấy người có câu gì mới hơn không?” Tôi cố nén sự tức giận, nhẫn nại nói với hắn: “Đúng, vấn đề chúng tôi hỏi không khác so với cảnh sát, nhưng tôi tin rằng câu trả lời của các cậu có chỗ khác
Chúng tôi không phải là cảnh sát, nhưng chúng tôi thật sự muốn giúp các cậu tìm Thái Tiểu Hạo.”
Thấy tôi nói vậy, tên tóc vàng kia nhún vai nói: “Lần cuối tôi gặp anh ta là hai tuần trước, anh ta nói anh ta quen một người bạn rất giàu có, anh ta và người kia vừa quen đã thân, cho nên hai người bọn họ thường xuyên nói chuyện, còn hẹn cùng đi chơi
Có điều hình như đối phương là người có địa vị xã hội, nên anh Hạo không tiện đưa chúng tôi đi cùng.”
Thái Tiểu Hạo không nói bọn họ định đi đâu sao?” Tôi hỏi tiếp
Tóc vàng lắc đầu: “Không..
có điều tôi nghĩ chắc là không quá xa, nghe nói lái xe một hai tiếng là đền, chắc là quanh vùng ngoại thành” Việc này trùng khớp với việc cảnh sát định vị điện thoại của Thái Tiểu Hạo, có lẽ sau khi hắn và người bạn kia cùng đến khu Nam Sơn thì xảy ra chuyện..
Nhưng hắn đi cùng ai? Còn không thể đưa đám bạn xấu đi cùng? Theo lý mà nói, tính cách Thái Tiểu Hạo nhất định là rất thích khoe khoang, nếu như hắn thực sự quen được một người bạn không tầm thường, hẳn sẽ đưa đám này theo để ra oai, nhưng hắn lại không làm vậy..
Từ chuyện này có thể thấy, không phải do hắn không muốn, mà do đối phương, chính là người bạn giàu có kia yêu cầu, nên Thái Tiểu Hạo mới không đưa đám bạn đi cùng
Nhưng nếu chỉ là bạn bè bình thường đi chơi cùng nhau, vì sao lại quan tâm đến chuyện Thái Tiểu Hạo có đưa những người khác đi cùng không? Điểm này hơi khó hiểu? Nếu như đối phương để ý đến những kẻ kia, mà Thái Tiểu Hạo cũng không phải người có địa vị xã hội gì, thì vì sao đối phương lại qua lại cùng hắn?
Sau đó tôi nói manh mối này cho Triệu Tinh Vũ, để anh ta điều tra tất cả các làng trong khu du lịch Nam Sơn, xem trong thời gian đó có thông tin Thái Tiểu Hạo vào đó ở hay không.
Hơn một năm nay, chúng tôi cũng không biết nó làm việc gì, có điều mỗi lần hỏi, nó đều nói công việc hiện giờ không lo cơm áo.”
Tôi hiểu công việc không lo cơm áo trong lời Thái Tiểu Hạo là việc gì, hẳn là việc cho Lưu Hải Phúc mượn thọ, sau đó nhận được khoản thù lao kếch xù..
Theo lý, hắn đã lấy được tiền của Lưu Hải Phúc, thời gian qua chắc chắn rất dư dả, nhưng cũng không thấy hắn về nhà hiểu kính cha mẹ
Đến bây giờ xảy ra chuyện, mới vội nhớ đến cha mẹ.
Tôi không đành lòng nói với họ Thái Tiểu Hạo đã chết, xem ra bây giờ muốn giải quyết chuyện này nhất định phải2tìm được thi thể Thái Tiểu Hạo trước đã
Thế nhưng bây giờ trong tay chúng tôi không có chút manh mối nào, đi đầu tìm thi thể đây? Con ma hổ đồ Thái Tiểu Hạo này chết cũng không biết mình chết thế nào, thậm chí cả chuyện cuối cùng hắn làm cũng không nhớ tí gì
Có điều theo cách sống của tên Thái Tiểu Hạo này, khi có tiền trong tay hắn nhất định sống rất phô trương, cho nên không khó để điều tra thời gian gần đây hắn làm những gì, chơi với ai
Nhưng dù sao chúng tôi cũng không phải cảnh sát, nên những tài liệu này chúng tôi không điều tra được, cứ đợi đến khi cảnh sát điều tra9ra manh mối, rồi chúng tôi xem nhờ là được
Sáng hôm sau, tôi gọi điện cho Triệu Tinh Vũ, hỏi thăm tư liệu vụ án này, anh ta thắc mắc: “Sao cậu lại quan tâm đến vụ án này thế, đây chỉ là một vụ mất tích bình thường, đâu có gì đặc biệt!” Tôi cười nói với anh ta: “Đó là vì cảnh sát các anh không biết chỗ đặc biệt của nó, người mất tích đã chết rồi.”
“Không thể nào? Cậu chắc chắn chứ?” Giọng Triệu Tinh Vũ đột nhiên vút lên
Tôi thở dài: “Tôi làm việc gì anh còn không rõ sao? Nếu không hoàn toàn chắc chắn thì tìm anh làm gì, anh nói xem, các anh điều tra được gì6rồi?” Sau đó Triệu Tinh Vũ nói cho tôi biết, tên Thái Tiểu Hạo trước đây đúng là đổ củi mục, chẳng làm được trò trống gì, làm không được nhưng ăn chơi thì đủ! Không biết sao, từ đầu năm trước hắn gặp phải vận may nào đó, mà trong một đêm phất lên nhanh chóng..
Bạn bè bên cạnh hắn ta cũng không biết tiền từ đầu ra
Từ sau khi Thái Tiểu Hạo có tiền, cả ngày hắn chẳng làm gì cả, dường như công việc duy nhất của hắn là tiêu tiền
Những bạn bè tốt của hắn dần xa cách, ngược lại có thêm một đám bạn bè giống hắn thích chơi bời lêu lổng, cả ngày đi theo hắn ăn nhờ ở0đậu.
Khi cảnh sát nhận báo án của cha mẹ Thái Tiểu Hạo, bọn họ đã điều tra tất cả các mối quan hệ xã hội gần đây của Thái Tiểu Hạo, nhưng không phát hiện hắn có mâu thuẫn với ai, trừ một đám bạn bè ăn nhờ ở đậu thì không còn gì khác..
Mà những kẻ đó thì nịnh bợ Thái Tiểu Hạo còn chưa hết, nói gì đến chuyện kết thù oán với hắn?
Lúc đầu bọn Triệu Tinh Vũ chỉ coi đây là vụ án mất tích bình thường, nhưng bây giờ tôi gọi điện nói Thái Tiểu Hạo chắc chắn đã chết, anh ta mới để ý vụ này hơn, cử thêm người điều tra vụ án
Cảnh sát đối chiếu định vị7tín hiệu điện thoại cuối cùng, phát hiện nơi hắn xuất hiện cuối cùng ở khu ngoại thành khu Nam Sơn, nơi đó hiện nay đang phát triển dịch vụ làng du lịch, xem ra tên Thái Tiểu Hạo này trước khi chết đã đến một nhà trong làng du lịch đó.
Có điều, tôi tin rằng hắn không đi chơi một mình, chắc chắn là đi cùng ai đó, có lẽ chính người đi cùng này là manh mối quan trọng để biết vì sao Thái Tiểu Hạo mất tích..
Sau đó chúng tôi thông qua Triệu Tinh Vũ tìm được mấy người bạn gần đây hay chơi cùng Thái Tiểu Hạo, hi vọng có thể thông qua họ tìm hiểu tình hình cụ thể của Thái Tiểu Hạo.
Lúc chúng tôi gặp mấy người đó, thấy đều là thanh niên khoảng hai mươi tuổi, bọn họ tưởng chúng tôi biết tin của Thái Tiểu Hạo, nên không ngừng hỏi chúng tôi anh Thái ở đâu.
Tôi thầm nghĩ, tôi biết còn đến gặp các người làm gì? Có điều tôi không nói ra miệng, chỉ tỏ vẻ bất đắc dĩ nói với bọn họ: “Thật ra, chúng tôi được người nhà của cậu ta nhờ đi tìm người..
Lần cuối cùng các cậu nhìn thấy cậu ta là khi nào?”
Có một tên tóc vàng trong đám đó, vừa nghe thấy câu này liền nói: “Vấn đề này không phải chúng tôi đã từng nói với cảnh sát rồi sao, mấy người có câu gì mới hơn không?” Tôi cố nén sự tức giận, nhẫn nại nói với hắn: “Đúng, vấn đề chúng tôi hỏi không khác so với cảnh sát, nhưng tôi tin rằng câu trả lời của các cậu có chỗ khác
Chúng tôi không phải là cảnh sát, nhưng chúng tôi thật sự muốn giúp các cậu tìm Thái Tiểu Hạo.”
Thấy tôi nói vậy, tên tóc vàng kia nhún vai nói: “Lần cuối tôi gặp anh ta là hai tuần trước, anh ta nói anh ta quen một người bạn rất giàu có, anh ta và người kia vừa quen đã thân, cho nên hai người bọn họ thường xuyên nói chuyện, còn hẹn cùng đi chơi
Có điều hình như đối phương là người có địa vị xã hội, nên anh Hạo không tiện đưa chúng tôi đi cùng.”
Thái Tiểu Hạo không nói bọn họ định đi đâu sao?” Tôi hỏi tiếp
Tóc vàng lắc đầu: “Không..
có điều tôi nghĩ chắc là không quá xa, nghe nói lái xe một hai tiếng là đền, chắc là quanh vùng ngoại thành” Việc này trùng khớp với việc cảnh sát định vị điện thoại của Thái Tiểu Hạo, có lẽ sau khi hắn và người bạn kia cùng đến khu Nam Sơn thì xảy ra chuyện..
Nhưng hắn đi cùng ai? Còn không thể đưa đám bạn xấu đi cùng? Theo lý mà nói, tính cách Thái Tiểu Hạo nhất định là rất thích khoe khoang, nếu như hắn thực sự quen được một người bạn không tầm thường, hẳn sẽ đưa đám này theo để ra oai, nhưng hắn lại không làm vậy..
Từ chuyện này có thể thấy, không phải do hắn không muốn, mà do đối phương, chính là người bạn giàu có kia yêu cầu, nên Thái Tiểu Hạo mới không đưa đám bạn đi cùng
Nhưng nếu chỉ là bạn bè bình thường đi chơi cùng nhau, vì sao lại quan tâm đến chuyện Thái Tiểu Hạo có đưa những người khác đi cùng không? Điểm này hơi khó hiểu? Nếu như đối phương để ý đến những kẻ kia, mà Thái Tiểu Hạo cũng không phải người có địa vị xã hội gì, thì vì sao đối phương lại qua lại cùng hắn?
Sau đó tôi nói manh mối này cho Triệu Tinh Vũ, để anh ta điều tra tất cả các làng trong khu du lịch Nam Sơn, xem trong thời gian đó có thông tin Thái Tiểu Hạo vào đó ở hay không.
/1940
|