*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chờ khi mấy người Ngô Triệu Hải đã đi xa, Ngô Trường Hà mới dám thò tay vào túi áo, ông ta sờ và phát hiện hóa ra là một tờ giấy? Đây là lần đầu tiên Ngô Trường Hà gặp Hoàng đại sư, ông ta không hiểu người tên Hoàng đại sư này muốn làm gì?
Ngô Trường Hà cầm tờ giấy đi đến chỗ không có người rồi mở ra xem, ông ta phát hiện trên đó viết vài câu: giờ Tý ngày mai nếu tôi còn chưa trở lại trong thôn, ông hãy lập tức đưa con mình là Ngô Duệ ra khỏi thôn Nhạn Lai, vĩnh viễn đừng trở về nữa, vì con của ông đã bị chọn, nếu3ở lại chỗ này sợ khó mà giữ được tính mạng.
Đây là lần thứ hai Ngô Trường Hà nghe được từ “bị chọn”, lần trước ống ta nghe được lúc Ngô Triệu Hải và Ngô Triệu Lâm nói chuyện với nhau, nhưng ông ta vẫn không hiểu là “ai” chọn trúng con của mình?
Không biết vì sao mà Ngô Trường Hà lại tin tưởng vị Hoàng đại sư này, có lẽ do ông ta đã nghe trộm được đoạn trò chuyện của hai anh em nhà kia! Thế là ông ta vội vàng liên hệ với em gái của mình đã lấy chồng ngoài tỉnh xa và nói rằng muốn Tiểu Duệ đến nhà em gái ở một thời gian
Tuy em gái1của Ngô Trường Hà không rõ có chuyện gì xảy ra, nhưng vẫn rất vui vẻ đồng ý để cháu mình qua đó ở một thời gian.
Sáng sớm hôm sau, Ngô Duệ tự nhiên hạ sốt một cách kỳ diệu, mọi người trong nhà ai cũng vui vẻ
Nhưng trong lòng Ngô Trường Hà lại hơi có cảm giác không yên tâm, ông ta cảm thấy chuyện này sẽ không kết thúc đơn giản như vậy.
Sau đó Ngô Trường Hà bảo vợ mình vào thôn nghe ngóng xem vị Hoàng đại sư hôm qua lên núi đã trở lại trong thôn chưa? Vậy mà vợ Ngô Trường Hà tìm hiểu một ngày, cuối cùng biết được từ miệng Ngô Triệu Hải là vấn8đề của gốc cây thông đã được giải quyết, sau này sẽ không còn xuất hiện ma quỷ và Hoàng đại sư cũng đã đi về luôn rồi, không quay về thôn nữa
Vợ của Ngô Trường Hà không biết sự thật đằng sau mà chỉ kể những gì mình tìm hiểu được cho chồng, Ngô Trường Hà lập tức bảo vệ chuẩn bị hành lý cho con trai và nói muốn đưa đứa bé đến nhà em gái ở một thời gian
Vừa qua giờ Tý đêm hôm đó, Ngô Trường Hà đã biết vị Hoàng đại sư này lành ít dữ nhiều rồi, thế là ông ta vội dẫn theo con mình đến huyện ngay trong đêm, sau đó bắt một chuyến9xe lửa sớm nhất để đến nhà em gái ở tỉnh lân cận
Từ đó trở đi Ngô Duệ không còn trở về thôn Nhạn Lai nữa, Ngô Trường Hà chuyển hộ khẩu đứa bé sang nhà em gái, tiếp đó để cho nó vào ký túc của trường, học đến tận khi học đại học và sau này là ra nước ngoài làm việc...
Trong mắt người ngoài thì Ngô Duệ không muốn trở về thôn Nhạn Lai
Nhưng chỉ có Ngô Trường Hà tự mình biết, đó là do ông ta không cho phép con mình trở về
Vì điều này mà vợ và con ông ta đã từng oán trách, thế nhưng từ đầu đến cuối Ngô Trường Hà vẫn đều tin tưởng7vị Hoàng đại sư đó, ông ta biết chỉ có làm như vậy mới có thể giữ được tính mạng cho con mình.
Sau khi nghe Ngô Trường Hà kể xong toàn bộ câu chuyện, tất cả chúng tôi đều yên lặng, xem ra năm đó Hoàng đại sư đúng là đã mất mạng ở thôn Nhạn Lai..
Nhưng khi đó đã xảy ra chuyện gì dưới gốc cây thông này?
chú Lê bình thường sẽ không khen bản lĩnh của người cùng nghệ cao thế nào, Hoàng đại sư có thể lưu lại tên tuổi trong miệng của chú tất nhiên không phải hai chữ “đại sư” bình thường
Nếu như ngay cả Hoàng Cẩn Thần đều ngã xuống ở nơi này, chắc có khi mấy người chúng tôi cũng khó mà bình yên rời đi
Hiện giờ xem ra âm hồn trên gia phả chắc chắn đang cảnh báo cho chúng tôi, hắn muốn nói ở đây rất nguy hiểm và bảo chúng tôi nhanh chóng rời đi!
“Chẳng phải Ngô Vũ sau này cũng không có chuyện gì sao? Tại sao ông lại không muốn Ngô Duệ trở về?” Tôi hỏi Ngô Trường Hà.
Ngô Trường Hà lạnh lùng hừ một tiếng: “Con trai của tôi làm sao so được với con của tộc trưởng? Ngô Vũ xảy ra chuyện đã có Ngô Triệu Hải che chở, ông ta sẽ không để cho Ngô Vũ xảy ra bất cứ vấn đề gì, còn Ngô Duệ thì khác, cho nên tôi không thể để con trai của mình mạo hiểm trở về...”
Lúc đầu chúng tôi đều nghĩ Ngô Trường Hà bảo Ngô Vũ là con của Ngô Triệu Hải là do cha mẹ Ngô Vũ đều đã mất, anh ta lại luôn đi theo bên cạnh Ngô Triệu Hải cho nên người trong thôn từ lâu đã coi Ngô Vũ như con trai Ngô Triệu Hải.
Nhưng khi tôi thấy trong mắt Ngô Trường Hà tràn đầy khinh bỉ thì vội hỏi: “Ngô Vũ không phải cháu của Ngô Triệu Hải sao? Tại sao lại biến thành con của ông ta vậy?” Ngô Trường Hà Lập tức cười lạnh nói: “Người khác có thể không biết chuyện xấu xa của Ngô Triệu Hải, nhưng tôi lại biết rõ, năm đó khi vợ của Ngô Triệu Lâm gả cho hắn, trong bụng đã có thai với Ngô Triệu Hải!”
Tôi không ngờ chuyện này lại có uẩn khúc như vậy, thật sự là quá máu chó, trong lòng tôi thầm nghĩ Ngô Triệu Hải đã ngủ với người ta vậy tại sao lại không chịu cưới? Ở đây chắc không tồn tại tình tiết máu chó như hai nhà có thù truyền kiếp, nếu không người phụ nữ đó sau này làm sao lại lấy Ngô Triệu Lâm?
Sau đó Ngô Trường Hà đã giải thích nghi hoặc trong lòng tôi, hóa ra ngày Ngô Triệu Lâm cưới người phụ nữ đó, Ngô Triệu Hải đã uống đến say mèm nên Ngô Trường Hà phải cõng ông ta về nhà.
Chính vào đêm hôm đó, vì Ngô Triệu Hải say rượu mà Ngô Trường Hà đã biết được chuyện, hóa ra Ngô Triệu Hải có mệnh khắc vợ nên cuộc đời này xác định là không có vợ, Ngô Triệu Hải vì không muốn hại chết người con gái mình yêu nên đã chia tay
Nhưng người phụ nữ kia không biết điều đó, cô ta chỉ biết khi mình có thai thì phải đến tìm Ngô Triệu Hải, nhưng đối phương lại muốn chia tay, thế là trong cơn tức giận cô ta đã lấy anh trai của ông ta.
Sau đó dưới sự sắp đặt của gia đình, Ngô Triệu Hải đã cưới một người phụ nữ mình chưa bao giờ biết mặt, nhưng sự thật chứng minh Ngô Triệu Hải đúng là khắc vợ nên từ đó về sau ông ta không còn nảy sinh ý nghĩ muốn cưới vợ nữa.
Nghe Ngô Trường Hà nói đến đây, mấy người chúng tôi đã hiểu đại khái là Ngô Triệu Hải không phải mời chúng tôi đến để giải quyết chuyện cây thông bị chặt, mà rất có thể là chúng tôi sẽ bước theo gót chân Hoàng Cần Thần..
Hơn nữa khi nhìn vào hai mươi mấy cái tên trên bài vị đó, chắc hẳn đây là những người vô tội đã chết vì bù đắp mắt trận cho thon Nhạn Lai trong hơn trăm năm qua.
Chờ khi mấy người Ngô Triệu Hải đã đi xa, Ngô Trường Hà mới dám thò tay vào túi áo, ông ta sờ và phát hiện hóa ra là một tờ giấy? Đây là lần đầu tiên Ngô Trường Hà gặp Hoàng đại sư, ông ta không hiểu người tên Hoàng đại sư này muốn làm gì?
Ngô Trường Hà cầm tờ giấy đi đến chỗ không có người rồi mở ra xem, ông ta phát hiện trên đó viết vài câu: giờ Tý ngày mai nếu tôi còn chưa trở lại trong thôn, ông hãy lập tức đưa con mình là Ngô Duệ ra khỏi thôn Nhạn Lai, vĩnh viễn đừng trở về nữa, vì con của ông đã bị chọn, nếu3ở lại chỗ này sợ khó mà giữ được tính mạng.
Đây là lần thứ hai Ngô Trường Hà nghe được từ “bị chọn”, lần trước ống ta nghe được lúc Ngô Triệu Hải và Ngô Triệu Lâm nói chuyện với nhau, nhưng ông ta vẫn không hiểu là “ai” chọn trúng con của mình?
Không biết vì sao mà Ngô Trường Hà lại tin tưởng vị Hoàng đại sư này, có lẽ do ông ta đã nghe trộm được đoạn trò chuyện của hai anh em nhà kia! Thế là ông ta vội vàng liên hệ với em gái của mình đã lấy chồng ngoài tỉnh xa và nói rằng muốn Tiểu Duệ đến nhà em gái ở một thời gian
Tuy em gái1của Ngô Trường Hà không rõ có chuyện gì xảy ra, nhưng vẫn rất vui vẻ đồng ý để cháu mình qua đó ở một thời gian.
Sáng sớm hôm sau, Ngô Duệ tự nhiên hạ sốt một cách kỳ diệu, mọi người trong nhà ai cũng vui vẻ
Nhưng trong lòng Ngô Trường Hà lại hơi có cảm giác không yên tâm, ông ta cảm thấy chuyện này sẽ không kết thúc đơn giản như vậy.
Sau đó Ngô Trường Hà bảo vợ mình vào thôn nghe ngóng xem vị Hoàng đại sư hôm qua lên núi đã trở lại trong thôn chưa? Vậy mà vợ Ngô Trường Hà tìm hiểu một ngày, cuối cùng biết được từ miệng Ngô Triệu Hải là vấn8đề của gốc cây thông đã được giải quyết, sau này sẽ không còn xuất hiện ma quỷ và Hoàng đại sư cũng đã đi về luôn rồi, không quay về thôn nữa
Vợ của Ngô Trường Hà không biết sự thật đằng sau mà chỉ kể những gì mình tìm hiểu được cho chồng, Ngô Trường Hà lập tức bảo vệ chuẩn bị hành lý cho con trai và nói muốn đưa đứa bé đến nhà em gái ở một thời gian
Vừa qua giờ Tý đêm hôm đó, Ngô Trường Hà đã biết vị Hoàng đại sư này lành ít dữ nhiều rồi, thế là ông ta vội dẫn theo con mình đến huyện ngay trong đêm, sau đó bắt một chuyến9xe lửa sớm nhất để đến nhà em gái ở tỉnh lân cận
Từ đó trở đi Ngô Duệ không còn trở về thôn Nhạn Lai nữa, Ngô Trường Hà chuyển hộ khẩu đứa bé sang nhà em gái, tiếp đó để cho nó vào ký túc của trường, học đến tận khi học đại học và sau này là ra nước ngoài làm việc...
Trong mắt người ngoài thì Ngô Duệ không muốn trở về thôn Nhạn Lai
Nhưng chỉ có Ngô Trường Hà tự mình biết, đó là do ông ta không cho phép con mình trở về
Vì điều này mà vợ và con ông ta đã từng oán trách, thế nhưng từ đầu đến cuối Ngô Trường Hà vẫn đều tin tưởng7vị Hoàng đại sư đó, ông ta biết chỉ có làm như vậy mới có thể giữ được tính mạng cho con mình.
Sau khi nghe Ngô Trường Hà kể xong toàn bộ câu chuyện, tất cả chúng tôi đều yên lặng, xem ra năm đó Hoàng đại sư đúng là đã mất mạng ở thôn Nhạn Lai..
Nhưng khi đó đã xảy ra chuyện gì dưới gốc cây thông này?
chú Lê bình thường sẽ không khen bản lĩnh của người cùng nghệ cao thế nào, Hoàng đại sư có thể lưu lại tên tuổi trong miệng của chú tất nhiên không phải hai chữ “đại sư” bình thường
Nếu như ngay cả Hoàng Cẩn Thần đều ngã xuống ở nơi này, chắc có khi mấy người chúng tôi cũng khó mà bình yên rời đi
Hiện giờ xem ra âm hồn trên gia phả chắc chắn đang cảnh báo cho chúng tôi, hắn muốn nói ở đây rất nguy hiểm và bảo chúng tôi nhanh chóng rời đi!
“Chẳng phải Ngô Vũ sau này cũng không có chuyện gì sao? Tại sao ông lại không muốn Ngô Duệ trở về?” Tôi hỏi Ngô Trường Hà.
Ngô Trường Hà lạnh lùng hừ một tiếng: “Con trai của tôi làm sao so được với con của tộc trưởng? Ngô Vũ xảy ra chuyện đã có Ngô Triệu Hải che chở, ông ta sẽ không để cho Ngô Vũ xảy ra bất cứ vấn đề gì, còn Ngô Duệ thì khác, cho nên tôi không thể để con trai của mình mạo hiểm trở về...”
Lúc đầu chúng tôi đều nghĩ Ngô Trường Hà bảo Ngô Vũ là con của Ngô Triệu Hải là do cha mẹ Ngô Vũ đều đã mất, anh ta lại luôn đi theo bên cạnh Ngô Triệu Hải cho nên người trong thôn từ lâu đã coi Ngô Vũ như con trai Ngô Triệu Hải.
Nhưng khi tôi thấy trong mắt Ngô Trường Hà tràn đầy khinh bỉ thì vội hỏi: “Ngô Vũ không phải cháu của Ngô Triệu Hải sao? Tại sao lại biến thành con của ông ta vậy?” Ngô Trường Hà Lập tức cười lạnh nói: “Người khác có thể không biết chuyện xấu xa của Ngô Triệu Hải, nhưng tôi lại biết rõ, năm đó khi vợ của Ngô Triệu Lâm gả cho hắn, trong bụng đã có thai với Ngô Triệu Hải!”
Tôi không ngờ chuyện này lại có uẩn khúc như vậy, thật sự là quá máu chó, trong lòng tôi thầm nghĩ Ngô Triệu Hải đã ngủ với người ta vậy tại sao lại không chịu cưới? Ở đây chắc không tồn tại tình tiết máu chó như hai nhà có thù truyền kiếp, nếu không người phụ nữ đó sau này làm sao lại lấy Ngô Triệu Lâm?
Sau đó Ngô Trường Hà đã giải thích nghi hoặc trong lòng tôi, hóa ra ngày Ngô Triệu Lâm cưới người phụ nữ đó, Ngô Triệu Hải đã uống đến say mèm nên Ngô Trường Hà phải cõng ông ta về nhà.
Chính vào đêm hôm đó, vì Ngô Triệu Hải say rượu mà Ngô Trường Hà đã biết được chuyện, hóa ra Ngô Triệu Hải có mệnh khắc vợ nên cuộc đời này xác định là không có vợ, Ngô Triệu Hải vì không muốn hại chết người con gái mình yêu nên đã chia tay
Nhưng người phụ nữ kia không biết điều đó, cô ta chỉ biết khi mình có thai thì phải đến tìm Ngô Triệu Hải, nhưng đối phương lại muốn chia tay, thế là trong cơn tức giận cô ta đã lấy anh trai của ông ta.
Sau đó dưới sự sắp đặt của gia đình, Ngô Triệu Hải đã cưới một người phụ nữ mình chưa bao giờ biết mặt, nhưng sự thật chứng minh Ngô Triệu Hải đúng là khắc vợ nên từ đó về sau ông ta không còn nảy sinh ý nghĩ muốn cưới vợ nữa.
Nghe Ngô Trường Hà nói đến đây, mấy người chúng tôi đã hiểu đại khái là Ngô Triệu Hải không phải mời chúng tôi đến để giải quyết chuyện cây thông bị chặt, mà rất có thể là chúng tôi sẽ bước theo gót chân Hoàng Cần Thần..
Hơn nữa khi nhìn vào hai mươi mấy cái tên trên bài vị đó, chắc hẳn đây là những người vô tội đã chết vì bù đắp mắt trận cho thon Nhạn Lai trong hơn trăm năm qua.
/1940
|