Lâm Hải bưng chén rượu lên nói: “Được, có câu này của cậu, có giúp được gì hay không thì chuyến này của tôi cũng không uổng công!”
Mấy năm trước, cha mẹ của Lâm Hải rút một phần tiền đặt cọc nhà để anh ta mua một phòng gần chỗ học ở Thẩm Dương, vì gần một trường đại học nên giá phòng tăng cao.
Phòng này cũng chỉ là phòng thô, vì lúc đó Lâm Hải chưa có bạn gái, cho nên trong phòng cũng chỉ sửa đơn giản, sau đó cho người khác thuê. Lúc mới đầu mọi chuyện đều bình thường, phòng ở đa phần là cho sinh viên đại học thuê. Nhưng không ai ngờ sau khi một đôi mẹ con vào ở, tất cả mọi chuyện đều thay đổi…
Lúc đó, Lâm Hải cảm thấy cho sinh viên thuê phòng thì không cố định được lâu, nên anh ta muốn tìm một khách trọ lâu dài, cho nên sau đó anh ta đăng lên mạng một bài quảng cáo cho thuê phòng.
Bởi vì phòng của anh ta ở khu vực tốt, quanh đó đều có trường tiểu học, trung học, phổ thông, cao đẳng và đại học đều có, cho nên rất nhanh có một người phụ nữ độc thân dẫn theo một cô con gái đến thuê. Bà mẹ đơn thân tên là La Tinh, mấy năm trước sau khi ly hôn với chồng thì một mình nuôi con gái là Tử Huyên.
Lâm Hải thấy La Tinh nhã nhặn, mà cô ấy cũng định thuê lâu dài, nên anh vui vẻ giao phòng cho La Tinh thuê. Thế nhưng sau khi hai mẹ con này vào ở chưa được nửa năm, thì có một ngày sau khi tan học con gái của La Tinh là Tử Huyên mất tích!
Lúc đó La Tử Huyên học lớp ba, vì trường học với phòng trọ rất gần nhau, nên mỗi ngày cô bé sau khi tan học đều chờ mẹ ở cửa phòng. Nhưng hôm đó, sau khi tan làm, La Tinh giống như thường ngày đi mua đồ ăn rồi vội vàng về nhà, lại không thấy con gái ngồi xổm ở cửa chờ mình như mọi khi.
Trực giác mách bảo cô ấy có chuyện xảy ra, thế là La Tinh lập tức chạy xuống lầu tìm kiếm, nhưng cô ấy tìm ngược đến trường vẫn không thấy bóng dáng con gái đâu, cuối cùng đành phải báo cảnh sát.
Cảnh sát sau khi đến lập tức đi đến đơn vị quản lý lấy video giám sát, nhưng đáng tiếc, vì quản lý không tốt, chất lượng video trong khu chung cư không tốt, ngoại trừ thấy La Tử Huyên tan học đi về cư xá giống như thường ngày thì không thấy bóng dáng cô bé xuất hiện trong video nào khác.
Bởi vì trong khu chung cư không chỉ có một cửa nên cảnh sát không kết luận được bây giờ cô bé có còn ở trong khu chung cư hay không. Cảnh sát liên hệ với nhân viên công tác cộng đồng, để họ phát động người trong khu chung cư giúp đỡ tìm kiếm đứa bé, xem có ai nhìn thấy một đứa trẻ khoảng mười tuổi hay không.
Nhưng mọi người tìm mấy tiếng đồng hồ vẫn không thấy La Tử Huyên đâu. Lúc này trời đã tối, La Tĩnh hoang mang lo sợ cực điểm, không biết nên làm gì bây giờ, liên tục nói con gái mình là một đứa trẻ rất nghe lời, cho tới bây giờ chưa bao giờ chạy loạn bên ngoài. Hai mẹ con họ không có thân thích trong thành phố, con gái nhất định đã bị bọn buôn người bắt cóc mất!
Dù cảnh sát không loại trừ khả năng này, thế nhưng lúc đó cũng không có chứng cứ gì cho thấy La Tử Huyên bị bọn buôn người bắt đi! Mà La Tử Huyên đã học lớp ba, đã có suy nghĩ, bắt cóc đứa trẻ lớn như vậy không phải là mất nhiều hơn được ư?
Nhưng vì không muốn bỏ qua bất kỳ manh mối nào, cảnh sát vẫn đi đến nhà ga và các trạm vận chuyển hành khách công cộng, nhưng vẫn không có thu hoạch gì, La Tử Huyên mất tích kỳ lạ trong đoạn đường từ khu chung cư đến cửa nhà.
Sau khi chuyện này xảy ra, trong khu chung cư có rất nhiều phụ huynh cũng không dám để con mình tự đi học nữa. Trước đây nơi này trị an không tệ, mặc dù là thuê phòng cũng đa phần là sinh viên, chưa từng có chuyện này xảy ra! Trong thời gian ngắn đã gây hoang mang cho mọi người trong khu chung cư…
Về sau La Tinh tìm Lâm Hải, nói muốn trả phòng. Nếu là bình thường, La Tinh đã giao một năm tiền nhà, hơn nữa còn ký hợp đồng thuê phòng, Lâm Hải chắc chắn sẽ không trả lại tiền thuê phòng cho cô ấy.
Nhưng La Tinh nói với anh ta, cô ấy muốn đến nơi khác tìm con gái, nơi này không thể ở nữa. Sau khi con gái mất tích, cô vì đi tìm con mà không thể tiếp tục làm việc, tất cả chi tiêu hiện tại đều dùng vào số tiền tích góp bao lâu nay, nếu như có thể trả cho cô một phần tiền thuê nhà thì tình hình kinh tế của cô cũng khá hơn một chút.
Lâm Hải cũng là người tốt tính, thấy cô ấy như vậy, cũng không nói gì mà trả lại tiền thuê nhà cho La Tinh. Sau đó anh lại cho một đôi sinh viên yêu nhau thuê nhà, vì sinh viên có kỳ nghỉ đông và nghỉ hè, nên chỉ thuê theo từng quý.
Bởi vì nhà của Lâm Hải có hai phòng ngủ, một phòng khách, bình thường đều cho hai người thuê, phần lớn đều là mấy đôi yêu nhau ở trường đại học gần đấy, cho nên tiền thuê nhà không đắt lắm, nơi ở lại rộng rãi nên sinh viên nhiều người muốn thuê.
Nhưng Lâm Hải nhanh chóng phát hiện, những sinh viên này sau khi thuê hết một quý đều không muốn tiếp tục thuê nữa. Mới đầu anh không để ý, dù sao những sinh viên này không thuê nữa có rất nhiều lý do, nào là tốt nghiệp, nào là chia tay... Nhưng đến tận khi anh ta nhìn thấy một đôi trước kia thuê nhà mình, sau đó lại thuê một nhà khác ở cùng khu chung cư, anh ta mới cảm thấy có chuyện bất thường.
Thế là anh ta cố ý chặn đôi sinh viên kia, khách khí nói muốn mời họ uống nước. Mới đầu đôi kia còn từ chối không muốn đi, về sau Lâm Hải trực tiếp hỏi bọn họ vì sao không muốn thuê nhà mình nữa? Chẳng lẽ do tiền thuê nhà cao hơn chỗ khác?
Mặt người nam sinh đầy vẻ khó xử nói: “Anh Lâm, nói thật phòng ở nhà anh rất tốt, tiền thuê cũng không đắt lắm, lại là phòng mới, nhưng hai bọn em thực sự không ở lại được nữa, bời vì... Bởi vì nhà anh có ma!”
Lâm Hải lúc đó không tin, vì phòng anh ta là phòng mới, lúc nhận nhà vẫn còn là nhà thô, chính tay anh tự tay thiết kế trang trí, sao lại có ma được?
Nhưng hai sinh viên kia thề với trời, nếu như họ nói láo thì chết không yên! Theo như cách nói của họ, họ kiên trì ở hết một quý là vì tiếc tiền, nếu không thì một phút cũng không muốn ở lại trong nhà đó…
Lúc đầu khi họ mới chuyển vào mấy ngày, mọi chuyện đều bình tường, nhưng đến buổi tối ngày thứ bảy hai người nửa đêm đang say ngủ, thì nghe thấy trong phòng có tiếng trẻ con khóc, âm thanh nghe giống tiếng khóc bé gái, hơn nữa còn khóc rất thương tâm.
Mới đầu người con trai còn an ủi bạn gái mình nói: “Không sao đâu, chắc là con cái nhà ai đó dưới lầu khóc thôi, đừng để ý, phòng này cách âm cũng quá kém!”
Đang nói đến đây, cô gái đột nhiên muốn đi vệ sinh, nhà này cũng không quá lớn, mở cửa phòng ngủ, bên cạnh là phòng vệ sinh, cho nên cô gái mơ mơ màng màng xuống giường, đi đến nhà vệ sinh....
Mấy năm trước, cha mẹ của Lâm Hải rút một phần tiền đặt cọc nhà để anh ta mua một phòng gần chỗ học ở Thẩm Dương, vì gần một trường đại học nên giá phòng tăng cao.
Phòng này cũng chỉ là phòng thô, vì lúc đó Lâm Hải chưa có bạn gái, cho nên trong phòng cũng chỉ sửa đơn giản, sau đó cho người khác thuê. Lúc mới đầu mọi chuyện đều bình thường, phòng ở đa phần là cho sinh viên đại học thuê. Nhưng không ai ngờ sau khi một đôi mẹ con vào ở, tất cả mọi chuyện đều thay đổi…
Lúc đó, Lâm Hải cảm thấy cho sinh viên thuê phòng thì không cố định được lâu, nên anh ta muốn tìm một khách trọ lâu dài, cho nên sau đó anh ta đăng lên mạng một bài quảng cáo cho thuê phòng.
Bởi vì phòng của anh ta ở khu vực tốt, quanh đó đều có trường tiểu học, trung học, phổ thông, cao đẳng và đại học đều có, cho nên rất nhanh có một người phụ nữ độc thân dẫn theo một cô con gái đến thuê. Bà mẹ đơn thân tên là La Tinh, mấy năm trước sau khi ly hôn với chồng thì một mình nuôi con gái là Tử Huyên.
Lâm Hải thấy La Tinh nhã nhặn, mà cô ấy cũng định thuê lâu dài, nên anh vui vẻ giao phòng cho La Tinh thuê. Thế nhưng sau khi hai mẹ con này vào ở chưa được nửa năm, thì có một ngày sau khi tan học con gái của La Tinh là Tử Huyên mất tích!
Lúc đó La Tử Huyên học lớp ba, vì trường học với phòng trọ rất gần nhau, nên mỗi ngày cô bé sau khi tan học đều chờ mẹ ở cửa phòng. Nhưng hôm đó, sau khi tan làm, La Tinh giống như thường ngày đi mua đồ ăn rồi vội vàng về nhà, lại không thấy con gái ngồi xổm ở cửa chờ mình như mọi khi.
Trực giác mách bảo cô ấy có chuyện xảy ra, thế là La Tinh lập tức chạy xuống lầu tìm kiếm, nhưng cô ấy tìm ngược đến trường vẫn không thấy bóng dáng con gái đâu, cuối cùng đành phải báo cảnh sát.
Cảnh sát sau khi đến lập tức đi đến đơn vị quản lý lấy video giám sát, nhưng đáng tiếc, vì quản lý không tốt, chất lượng video trong khu chung cư không tốt, ngoại trừ thấy La Tử Huyên tan học đi về cư xá giống như thường ngày thì không thấy bóng dáng cô bé xuất hiện trong video nào khác.
Bởi vì trong khu chung cư không chỉ có một cửa nên cảnh sát không kết luận được bây giờ cô bé có còn ở trong khu chung cư hay không. Cảnh sát liên hệ với nhân viên công tác cộng đồng, để họ phát động người trong khu chung cư giúp đỡ tìm kiếm đứa bé, xem có ai nhìn thấy một đứa trẻ khoảng mười tuổi hay không.
Nhưng mọi người tìm mấy tiếng đồng hồ vẫn không thấy La Tử Huyên đâu. Lúc này trời đã tối, La Tĩnh hoang mang lo sợ cực điểm, không biết nên làm gì bây giờ, liên tục nói con gái mình là một đứa trẻ rất nghe lời, cho tới bây giờ chưa bao giờ chạy loạn bên ngoài. Hai mẹ con họ không có thân thích trong thành phố, con gái nhất định đã bị bọn buôn người bắt cóc mất!
Dù cảnh sát không loại trừ khả năng này, thế nhưng lúc đó cũng không có chứng cứ gì cho thấy La Tử Huyên bị bọn buôn người bắt đi! Mà La Tử Huyên đã học lớp ba, đã có suy nghĩ, bắt cóc đứa trẻ lớn như vậy không phải là mất nhiều hơn được ư?
Nhưng vì không muốn bỏ qua bất kỳ manh mối nào, cảnh sát vẫn đi đến nhà ga và các trạm vận chuyển hành khách công cộng, nhưng vẫn không có thu hoạch gì, La Tử Huyên mất tích kỳ lạ trong đoạn đường từ khu chung cư đến cửa nhà.
Sau khi chuyện này xảy ra, trong khu chung cư có rất nhiều phụ huynh cũng không dám để con mình tự đi học nữa. Trước đây nơi này trị an không tệ, mặc dù là thuê phòng cũng đa phần là sinh viên, chưa từng có chuyện này xảy ra! Trong thời gian ngắn đã gây hoang mang cho mọi người trong khu chung cư…
Về sau La Tinh tìm Lâm Hải, nói muốn trả phòng. Nếu là bình thường, La Tinh đã giao một năm tiền nhà, hơn nữa còn ký hợp đồng thuê phòng, Lâm Hải chắc chắn sẽ không trả lại tiền thuê phòng cho cô ấy.
Nhưng La Tinh nói với anh ta, cô ấy muốn đến nơi khác tìm con gái, nơi này không thể ở nữa. Sau khi con gái mất tích, cô vì đi tìm con mà không thể tiếp tục làm việc, tất cả chi tiêu hiện tại đều dùng vào số tiền tích góp bao lâu nay, nếu như có thể trả cho cô một phần tiền thuê nhà thì tình hình kinh tế của cô cũng khá hơn một chút.
Lâm Hải cũng là người tốt tính, thấy cô ấy như vậy, cũng không nói gì mà trả lại tiền thuê nhà cho La Tinh. Sau đó anh lại cho một đôi sinh viên yêu nhau thuê nhà, vì sinh viên có kỳ nghỉ đông và nghỉ hè, nên chỉ thuê theo từng quý.
Bởi vì nhà của Lâm Hải có hai phòng ngủ, một phòng khách, bình thường đều cho hai người thuê, phần lớn đều là mấy đôi yêu nhau ở trường đại học gần đấy, cho nên tiền thuê nhà không đắt lắm, nơi ở lại rộng rãi nên sinh viên nhiều người muốn thuê.
Nhưng Lâm Hải nhanh chóng phát hiện, những sinh viên này sau khi thuê hết một quý đều không muốn tiếp tục thuê nữa. Mới đầu anh không để ý, dù sao những sinh viên này không thuê nữa có rất nhiều lý do, nào là tốt nghiệp, nào là chia tay... Nhưng đến tận khi anh ta nhìn thấy một đôi trước kia thuê nhà mình, sau đó lại thuê một nhà khác ở cùng khu chung cư, anh ta mới cảm thấy có chuyện bất thường.
Thế là anh ta cố ý chặn đôi sinh viên kia, khách khí nói muốn mời họ uống nước. Mới đầu đôi kia còn từ chối không muốn đi, về sau Lâm Hải trực tiếp hỏi bọn họ vì sao không muốn thuê nhà mình nữa? Chẳng lẽ do tiền thuê nhà cao hơn chỗ khác?
Mặt người nam sinh đầy vẻ khó xử nói: “Anh Lâm, nói thật phòng ở nhà anh rất tốt, tiền thuê cũng không đắt lắm, lại là phòng mới, nhưng hai bọn em thực sự không ở lại được nữa, bời vì... Bởi vì nhà anh có ma!”
Lâm Hải lúc đó không tin, vì phòng anh ta là phòng mới, lúc nhận nhà vẫn còn là nhà thô, chính tay anh tự tay thiết kế trang trí, sao lại có ma được?
Nhưng hai sinh viên kia thề với trời, nếu như họ nói láo thì chết không yên! Theo như cách nói của họ, họ kiên trì ở hết một quý là vì tiếc tiền, nếu không thì một phút cũng không muốn ở lại trong nhà đó…
Lúc đầu khi họ mới chuyển vào mấy ngày, mọi chuyện đều bình tường, nhưng đến buổi tối ngày thứ bảy hai người nửa đêm đang say ngủ, thì nghe thấy trong phòng có tiếng trẻ con khóc, âm thanh nghe giống tiếng khóc bé gái, hơn nữa còn khóc rất thương tâm.
Mới đầu người con trai còn an ủi bạn gái mình nói: “Không sao đâu, chắc là con cái nhà ai đó dưới lầu khóc thôi, đừng để ý, phòng này cách âm cũng quá kém!”
Đang nói đến đây, cô gái đột nhiên muốn đi vệ sinh, nhà này cũng không quá lớn, mở cửa phòng ngủ, bên cạnh là phòng vệ sinh, cho nên cô gái mơ mơ màng màng xuống giường, đi đến nhà vệ sinh....
/1940
|