Ba ngày sau, tất cả các trang báo trong chuyên mục giải trí đều xuất hiện scandan, đây là lần đầu tiên có 1 scandan mà có tiêu đề lãng mạn như vậy: "Ngôi sao đang nổi Hứa Ân Tịch được kỳ tài buôn bán Thân Tử Duệ cứu giúp trong lúc hoạn nạn . . ."
Đại khái là một người như Thân Tử Duệ mà đêm khuya lại cùng nữ minh tinh ở trong mộ viên, thời khắc đó bảo hộ cô gái trong lòng yêu thương, có thể thấy được lòng hắn đã yêu sâu đậm cô . . . .
Các chuyên mục cũng tranh nhau bình luận, hâm mộ có, đố kị có, oán hận có, chúc phúc có, cũng có cả kẻ chờ xem kết quả vở kịch hay . . . .
Ân Tịch nhân được thông báo của công ty, rời khỏi biệt thự của Thân Tử Duệ, mặc kệ việc Thân Tử Duệ vẫn bảo hộ cô như trước.
Nguyên nhân họp của công ty không cần nghi ngờ gì chính là muốn cô làm sáng tỏ chuyện này, mặt khác cũng khẳng định lại giá trị của cô sau vụ ồn ào này, có thể có mối quan hệ như vậy với một người đàn ông như Thân Tử Duệ, về sau nếu như muốn tiếp tục trong giới điện ảnh, cần phải có hợp đồng ký kết rõ ràng.
Thậm chí, còn tạo cơ hội mới cho cô trong sự nghiệp, đối với thông tin KC sẽ không sáng tác nhạc nữa được truyền ra, hai ca khúc cuối cùng của anh đều dành cho Ân Tịch, đây lại là một việc lớn đến cỡ nào, những người trong cuộc, cho dù là công ty hay là cô, đều là cơ hội mang đến tiền tài không thể tưởng tượng được.
Người trong cuộc họp từ từ rời đi, Ân Tịch, Hạ Vũ, cùng với người phụ trách tối cao của Hoa Đằng – Đường tổng ở lại.
Ân Tịch trực tiếp tỏ thái độ: "Đường tổng, thực xin lỗi!"
"Ân Tịch, vì sao lại nói như vậy? Cô không có gì phải xin lỗi tôi cả, sức ảnh hưởng mà cô mang tới cho công ty, tôi hẳn là cảm tạ cô mới đúng a." Đường tổng mỉm cười nói, nói có chút suy nghĩ nhìn cô.
"Tôi sở dĩ nói như vậy với ngài, là bởi vì tôi không muốn lại bắt đầu diễn phim và ca hát nữa, đối với ca khúc của KC tôi tạm thời cũng không biểu diễn". Bảo cô lợi dụng cái chết của Trữ Dịch để nổi danh, đây là chuyện thế nào cô cũng không nguyện ý.
"Vì sao lại không muốn. Đây là cơ hội rất tốt, cô không phải không biết, trước khi cô tham gia hội nghị này, chúng tôi đã bàn luận hai vấn đề, một là xác nhận thông tin về ca khúc của KC, hai là KC đã rời khỏi cõi đời này, cô ngẫm lại coi, hai ca khúc này sẽ thành huyền thoại như thế nào, danh tiếng của cô sẽ có ai sánh bằng chứ?" Đường tổng lấy ích lợi cùng danh tiếng đến cân nhắc hết thảy, hy vọng Ân Tịch có thể thay đổi quyết định.
Ở trước mặt tiền tài , ở trước mặt danh lợi , rất nhiều người xảy ra tình trạng bán mình mà theo, cầu vọng trợ lý của KC, nhưng là Hứa Ân Tịch cô sẽ không, cô tuyệt đối sẽ không qua công ty tuyên truyền cái chết của KC, ngay sau đó bắt đầu mở Show ca hát, nếu phải lấy cái chết của Trữ Dịch để tuyên truyền cho ca khúc của cô, cô kiên quyết sẽ không đồng ý.
"Ân Tịch nghe tôi nói, có một số việc cô hẳn là hiểu được, Hoa Đằng đã bỏ công ra như vậy để tuyên truyền, cô đã vượt qua khá nhiều quy tắc, đã đến lúc cô trở về quỹ đạo rồi, tôi tin tưởng cô sẽ có lựa chọn sáng suốt."
"Đường tổng, tôi vẫn rất biết ơn công ty đã nâng đỡ tôi khi từ Thịnh Thiên chuyển sang đây, cũng cảm tạ công ty đã cho tôi nhiều cơ hội như vậy bằng không cũng không có tôi ngày hôm nay, nhưng là có một số việc tôi có nguyên tắc sống của tôi, không phải tôi không nhượng bộ, mà là nó là nguyên tắc không thể thay đổi, tôi cũng hy vọng công ty có thể tôn trọng lựa chọn của tôi."
"Cái gì gọi là nguyên tắc? Cô hiểu không? Tại đây trong cái vòng luẩn quẩn này, hỗn loạn đã gọi là nguyên tắc." Ngữ khí của Đường tổng biến đổi, đè nặng thanh âm của lãnh đạo.
"Cho nên tôi mới thực sự xin lỗi!" Ân Tịch tuy rằng nhẹ giọng, nhưng là cũng không nhượng bộ.
"Hứa Ân Tịch, công ty có thể một tay nâng cô lên, cũng có thể một tay hủy cô, đừng quá tự đề cao mình!" Đường tổng nghiêm khắc địa nói, không nghĩ tới cô gái này lại không biết phải trái như vậy, cho cô ta chút mặt mũi cô ta lại nghĩ mình là tiên trên trời.
Lúc trước nếu không phải vì Trữ Dịch bỏ ra bao nhiêu tiền để nhờ cậy đưa cô ta vào, sau lại là Thân Tử Duệ, hắn sớm đã muốn động vào cô rồi.
"Nếu là như vậy, tùy ngài quyết định, muốn tôi diễn xuất, ca hát đều có thể, nhưng phải ngưng hẳn những tin tức về KC đã tung ra trước đây, tôi hy vọng hãy tôn trọng KC cũng như tôn trọng tôi." Ân Tịch cũng kiên quyết không lùi bước.
"Nếu cô không biểu diễn, công ty sẽ tìm người khác thay cô biểu diễn, tôi hy vọng cô không gây ra vấn đề gì trong việc tuyên truyền này, hiểu được vị trí của mình là quan trong nhất, vô luận có ai làm chỗ dựa cho cô, cũng không là gì cả." Lời nói của hắn chứa cả lời thách đố.
"Đường tổng, ca khúc của KC xác định là viết cho Hứa Ân Tịch tôi, nếu ngài đưa cho người khác biểu diễn, như vậy đã xâm hại bất hợp pháp, tôi là một nhân viên của công ty, phải gây ra mâu thuẫn như vậy tôi là không mong muốn". Cho dù là có kiện cáo, Ân Tịch cũng phải đòi về quyền sở hữu hai ca khúc này, đâu là kỷ niệm cuối cùng Trữ Dịch lưu lại cho cô, cho dù là tiền tài danh lợi cũng không thể thay thế.
Hạ Vũ từ đầu tới giờ vẫn duy trì trầm mặc, quyết định của Ân Tịch làm cho cô càng thêm tôn trọng cô ấy, vô luận là tiếp theo cô ấy đi đâu, cô cũng đi cùng cô ấy, dốc toàn lực để giúp cô ấy vượt qua cửa ải khó khăn này.
Đường tổng nhìn thấy sự cố chấp trong mắt của cô, không có tỏ vẻ đồng ý cũng không có tỏ vẻ phản đối, đây là một cuộc đàm phán không có kết quả như mong đợi . . .
Đại khái là một người như Thân Tử Duệ mà đêm khuya lại cùng nữ minh tinh ở trong mộ viên, thời khắc đó bảo hộ cô gái trong lòng yêu thương, có thể thấy được lòng hắn đã yêu sâu đậm cô . . . .
Các chuyên mục cũng tranh nhau bình luận, hâm mộ có, đố kị có, oán hận có, chúc phúc có, cũng có cả kẻ chờ xem kết quả vở kịch hay . . . .
Ân Tịch nhân được thông báo của công ty, rời khỏi biệt thự của Thân Tử Duệ, mặc kệ việc Thân Tử Duệ vẫn bảo hộ cô như trước.
Nguyên nhân họp của công ty không cần nghi ngờ gì chính là muốn cô làm sáng tỏ chuyện này, mặt khác cũng khẳng định lại giá trị của cô sau vụ ồn ào này, có thể có mối quan hệ như vậy với một người đàn ông như Thân Tử Duệ, về sau nếu như muốn tiếp tục trong giới điện ảnh, cần phải có hợp đồng ký kết rõ ràng.
Thậm chí, còn tạo cơ hội mới cho cô trong sự nghiệp, đối với thông tin KC sẽ không sáng tác nhạc nữa được truyền ra, hai ca khúc cuối cùng của anh đều dành cho Ân Tịch, đây lại là một việc lớn đến cỡ nào, những người trong cuộc, cho dù là công ty hay là cô, đều là cơ hội mang đến tiền tài không thể tưởng tượng được.
Người trong cuộc họp từ từ rời đi, Ân Tịch, Hạ Vũ, cùng với người phụ trách tối cao của Hoa Đằng – Đường tổng ở lại.
Ân Tịch trực tiếp tỏ thái độ: "Đường tổng, thực xin lỗi!"
"Ân Tịch, vì sao lại nói như vậy? Cô không có gì phải xin lỗi tôi cả, sức ảnh hưởng mà cô mang tới cho công ty, tôi hẳn là cảm tạ cô mới đúng a." Đường tổng mỉm cười nói, nói có chút suy nghĩ nhìn cô.
"Tôi sở dĩ nói như vậy với ngài, là bởi vì tôi không muốn lại bắt đầu diễn phim và ca hát nữa, đối với ca khúc của KC tôi tạm thời cũng không biểu diễn". Bảo cô lợi dụng cái chết của Trữ Dịch để nổi danh, đây là chuyện thế nào cô cũng không nguyện ý.
"Vì sao lại không muốn. Đây là cơ hội rất tốt, cô không phải không biết, trước khi cô tham gia hội nghị này, chúng tôi đã bàn luận hai vấn đề, một là xác nhận thông tin về ca khúc của KC, hai là KC đã rời khỏi cõi đời này, cô ngẫm lại coi, hai ca khúc này sẽ thành huyền thoại như thế nào, danh tiếng của cô sẽ có ai sánh bằng chứ?" Đường tổng lấy ích lợi cùng danh tiếng đến cân nhắc hết thảy, hy vọng Ân Tịch có thể thay đổi quyết định.
Ở trước mặt tiền tài , ở trước mặt danh lợi , rất nhiều người xảy ra tình trạng bán mình mà theo, cầu vọng trợ lý của KC, nhưng là Hứa Ân Tịch cô sẽ không, cô tuyệt đối sẽ không qua công ty tuyên truyền cái chết của KC, ngay sau đó bắt đầu mở Show ca hát, nếu phải lấy cái chết của Trữ Dịch để tuyên truyền cho ca khúc của cô, cô kiên quyết sẽ không đồng ý.
"Ân Tịch nghe tôi nói, có một số việc cô hẳn là hiểu được, Hoa Đằng đã bỏ công ra như vậy để tuyên truyền, cô đã vượt qua khá nhiều quy tắc, đã đến lúc cô trở về quỹ đạo rồi, tôi tin tưởng cô sẽ có lựa chọn sáng suốt."
"Đường tổng, tôi vẫn rất biết ơn công ty đã nâng đỡ tôi khi từ Thịnh Thiên chuyển sang đây, cũng cảm tạ công ty đã cho tôi nhiều cơ hội như vậy bằng không cũng không có tôi ngày hôm nay, nhưng là có một số việc tôi có nguyên tắc sống của tôi, không phải tôi không nhượng bộ, mà là nó là nguyên tắc không thể thay đổi, tôi cũng hy vọng công ty có thể tôn trọng lựa chọn của tôi."
"Cái gì gọi là nguyên tắc? Cô hiểu không? Tại đây trong cái vòng luẩn quẩn này, hỗn loạn đã gọi là nguyên tắc." Ngữ khí của Đường tổng biến đổi, đè nặng thanh âm của lãnh đạo.
"Cho nên tôi mới thực sự xin lỗi!" Ân Tịch tuy rằng nhẹ giọng, nhưng là cũng không nhượng bộ.
"Hứa Ân Tịch, công ty có thể một tay nâng cô lên, cũng có thể một tay hủy cô, đừng quá tự đề cao mình!" Đường tổng nghiêm khắc địa nói, không nghĩ tới cô gái này lại không biết phải trái như vậy, cho cô ta chút mặt mũi cô ta lại nghĩ mình là tiên trên trời.
Lúc trước nếu không phải vì Trữ Dịch bỏ ra bao nhiêu tiền để nhờ cậy đưa cô ta vào, sau lại là Thân Tử Duệ, hắn sớm đã muốn động vào cô rồi.
"Nếu là như vậy, tùy ngài quyết định, muốn tôi diễn xuất, ca hát đều có thể, nhưng phải ngưng hẳn những tin tức về KC đã tung ra trước đây, tôi hy vọng hãy tôn trọng KC cũng như tôn trọng tôi." Ân Tịch cũng kiên quyết không lùi bước.
"Nếu cô không biểu diễn, công ty sẽ tìm người khác thay cô biểu diễn, tôi hy vọng cô không gây ra vấn đề gì trong việc tuyên truyền này, hiểu được vị trí của mình là quan trong nhất, vô luận có ai làm chỗ dựa cho cô, cũng không là gì cả." Lời nói của hắn chứa cả lời thách đố.
"Đường tổng, ca khúc của KC xác định là viết cho Hứa Ân Tịch tôi, nếu ngài đưa cho người khác biểu diễn, như vậy đã xâm hại bất hợp pháp, tôi là một nhân viên của công ty, phải gây ra mâu thuẫn như vậy tôi là không mong muốn". Cho dù là có kiện cáo, Ân Tịch cũng phải đòi về quyền sở hữu hai ca khúc này, đâu là kỷ niệm cuối cùng Trữ Dịch lưu lại cho cô, cho dù là tiền tài danh lợi cũng không thể thay thế.
Hạ Vũ từ đầu tới giờ vẫn duy trì trầm mặc, quyết định của Ân Tịch làm cho cô càng thêm tôn trọng cô ấy, vô luận là tiếp theo cô ấy đi đâu, cô cũng đi cùng cô ấy, dốc toàn lực để giúp cô ấy vượt qua cửa ải khó khăn này.
Đường tổng nhìn thấy sự cố chấp trong mắt của cô, không có tỏ vẻ đồng ý cũng không có tỏ vẻ phản đối, đây là một cuộc đàm phán không có kết quả như mong đợi . . .
/162
|