Đêm đó Diệp Khuynh Lăng không ở lại, không biết là có chuyện cần hắn đích thân đi giải quyết hay là hắn bị hành vi của Lâm Văn Trúc hôm nay làm mất hết hứng thú, sau khi hắn rời đi, Lâm Văn Trúc lại tắm rửa một lượt, rồi mới đi ngủ.
Trong phòng không chỉ có một mình Lâm Văn Trúc mà còn có Bích Nhu, đây là yêu cầu của Lâm Văn Trúc, cho Bích Nhu cùng ở trong phòng, không được đi đâu cả.
Đêm khuya thanh vắng, vạn vật tĩnh mịch, một chút động tĩnh nhỏ cũng dễ dàng gõ được vào thần kinh căng thẳng.
Bích Nhu khẽ kéo chăn ra, cẩn thận thở ra một hơi, sau đó định xuống giường.
“Muốn đi đâu?” Giọng nói của Lâm Văn Trúc đột ngột vang lên, sau đó mang theo chút ý cười, “Đi vệ sinh sao?”.
“Dạ, đúng…” +
Trong phòng không chỉ có một mình Lâm Văn Trúc mà còn có Bích Nhu, đây là yêu cầu của Lâm Văn Trúc, cho Bích Nhu cùng ở trong phòng, không được đi đâu cả.
Đêm khuya thanh vắng, vạn vật tĩnh mịch, một chút động tĩnh nhỏ cũng dễ dàng gõ được vào thần kinh căng thẳng.
Bích Nhu khẽ kéo chăn ra, cẩn thận thở ra một hơi, sau đó định xuống giường.
“Muốn đi đâu?” Giọng nói của Lâm Văn Trúc đột ngột vang lên, sau đó mang theo chút ý cười, “Đi vệ sinh sao?”.
“Dạ, đúng…” +
/56
|