Thứ cứng rắn đó chen vào hang động chật hẹp...
Tư Noãn Noãn phì phò thở, cố giữ cho tinh thần của bản thân thật tỉnh táo, cô chỉ cảm thấy bên dưới thật đau... thật trướng.
Cho dù bản thân hiện tại cũng đã quen thuộc thứ to lớn cứng rắn đang cố gắng vào sâu trong cơ thể cô, thì có một chuyện mà Tư Noãn Noãn không thể nào không nói.
Cô thật sự không thể nào nuốt chửng ngay vật nam tính đó của anh.
Tư Noãn Noãn ôm chặt cổ Lê Bá Sâm, cố gắng hít thở đều đều để bản thân không bị quá đau, cố gắng thả lỏng để thứ nam tính đó đi sâu vào trong cô dễ dàng nhưng... mọi thứ không dễ dàng như vậy khi cô càng thả lỏng thì vật nam tính đó lại càng trướng to.
Tư Noãn Noãn khó chịu nói.
" Đừng lớn nữa, anh là đang muốn nhét củ cải trắng vào hang em hay sao? "
Củ cải trắng thật lớn và vô cùng lớn, thứ nam tính cứng rắn đó mà lớn như vậy chắc cô chết mất.
Lê Bá Sâm bị mắng oan uổng không thôi, nhưng anh không trách cô, chỉ cúi xuống hôn hôn khuôn mặt xinh đẹp của cô thủ thỉ.
" Vợ hít sâu rồi thở ra đi... ưm... đúng rồi... ưm... "
Tư Noãn Noãn cố giữ bình tĩnh, cố hít sâu thở ra đều đều vẫn đang hít vào lại thở ra thì...
" Ưm... "
Lê Bá Sâm không chần chừ mà nhập mạnh một cái đâm sâu vào trong Tư Noãn Noãn.
Tư Noãn Noãn hai mắt đỏ ửng, vừa xấu hổ, vừa khoái cảm, vừa tức giận.
Lê Bá Sâm nhìn nhìn Tư Noãn Noãn, thấy cô như vậy môi anh câu lên cúi xuống hôn hôn môi cô một cái nói.
" Thôi ngoan nào... một lát sẽ ổn. "
Tư Noãn Noãn mếu máo gật nhẹ đầu, cảm giác đau đớn dần dần biến mất, thay vào đó sự sung sướng khoái cảm ngày một dần trào.
" Ưm... Sâm... "
Nghe giọng nói kiều mị của vợ yêu, Lê Bá Sâm nhịn đến sắp nổ tung rồi. Anh hít một hơi sâu hông dưới bắt đầu nhấp ra vào.
" Ư... " cảm giác bóp chặt này làm anh không nhịn được khẽ rên một tiếng.
Lê Bá Sâm hôn cổ của Tư Noãn Noãn.
Tư Noãn Noãn ôm chặt lấy cổ của Lê Bá Sâm, ngưỡng cổ lên bắt đầu rên rỉ.
Căn phòng vốn im lặng giờ đây lại vang lên tiếng thở đốc cùng tiếng rên rỉ liên hồi
" Sâm... Sâm... a... nhanh nhanh... hm...."
" Vợ... vợ... " Lê Bá Sâm vừa nhấp mạnh vào vừa liên tục gọi Tư Noãn Noãn.
" A... a... ư... ưm... "
" Không... không.... đừng... " Tư Noãn Noãn nhất thời la lên, nơi sâu trong đó có một điểm trí mạng, Lê Bá Sâm vô tình nhấp ngay.
Nhìn vật nhỏ hai mắt nhắm nghiền liên miên bảo " không " cùng với " đừng " môi Lê Bá Sâm nhếch lên.
Không nhanh không chậm liên tục đâm sâu vào trong Tư Noãn Noãn, như nhìn ra cũng như biết rõ điểm mẫn cảm của cô, Lê Bá Sâm nhập sâu vào nơi đó.
" A.... " Tư Noãn Noãn giật giật thân thể của mình, môi cắn nhe nhẹ.
" Sâm... ưm... ưm... "
" Đừng... em... em... ra... mất... " Tư Noãn Noãn bị Lê Bá Sâm thịt đến sắp điên lên, cô không muốn ra nhanh như vậy...
" Không... ưm... " Tư Noãn Noãn ngẩng đầu lên, run rẩy liên tục.
Lê Bá Sâm nhấp mạnh lên cũng dừng lại từ từ... hang động không ngừng tuôn ra d*m thủy, khi Lê Bá Sâm nhấp cũng vang lên tiếng nhóp nhép không thôi.
" Ổn chứ vợ? "
Nhìn Tư Noãn Noãn thở phì phò không động đậy dưới thân, Lê Bá Sâm gạt nhẹ mái tóc bồng bền của cô hỏi.
Tư Noãn Noãn hé mắt be bé, oán giận nhìn Lê Bá Sâm một cái.
Cô ra mất rồi còn anh vẫn chưa!?
Nhìn vợ yêu như vậy, Lê Bá Sâm cười khẽ, rút vật nam tính còn cứng rắn ra, nhanh chóng lật người cô úp lại, kéo mông cô lên cao một chút, Lê Bá Sâm cẩn thận từ phía sau đâm vào.
" Ưm... " Tư Noãn Noãn sung sướng rên nhẹ một tiếng.
Lê Bá Sâm hôn hôn phía sau gáy của Tư Noãn Noãn.
" Chụt chụt chụt... " hông anh bắt đầu vận động ra vào liên tục.
Tư Noãn Noãn mông chổng lên, hai tay cô ôm chặt gối đầu úp xuống, hai mắt nhắm nghiền liên tục rên rỉ.
" Ưm... ư... ư... "
" BẠCH... BẠCH... BẠCH... " Tiếng hai thân thể trần truồng chạm nhau mạnh mẽ càng phát ra nhiều hơn.
Lê Bá Sâm mím môi, liên tục va đập mạnh vào.
" Ưm... ưm... " Tư Noãn Noãn cắn nhẹ môi rên rỉ.
" Không... nhẹ một chút chồng... ưm... "
Lê Bá Sâm hôn hôn lưng cô, tay anh vòng ra đăng trước bóp nhẹ hai đồi núi đang lắc lư theo nhịp nắc của anh.
" Anh yêu em... Noãn Noãn..." càng phút cuối càng mạnh mẽ... càng sâu hơn... tiếng va chạm càng lớn, giọng nói trầm thấp càng khàn khàn.
" Em... yêu... ưm... anh... " Tư Noãn Noãn vừa nói vừa rên rỉ.
Lê Bá Sâm liên tục nhấp mạnh lại rút ra gần hết nhấp sâu vào lên tục cho đến khi cả một căng vật nam tính ngày một trướng to hơn sau đấy hung hăng phun trào sâu trong cô.
" Ưm... " Lê Bá Sâm giữ chặt lấy hông Tư Noãn Noãn ra sức phun hết toàn bộ tinh hoa vào sâu trong hang động chật hẹp của cô.
" Ư... " Tư Noãn Noãn phì phò thở, rên nhẹ một tiếng sau đấy ngủ say...
Tư Noãn Noãn phì phò thở, cố giữ cho tinh thần của bản thân thật tỉnh táo, cô chỉ cảm thấy bên dưới thật đau... thật trướng.
Cho dù bản thân hiện tại cũng đã quen thuộc thứ to lớn cứng rắn đang cố gắng vào sâu trong cơ thể cô, thì có một chuyện mà Tư Noãn Noãn không thể nào không nói.
Cô thật sự không thể nào nuốt chửng ngay vật nam tính đó của anh.
Tư Noãn Noãn ôm chặt cổ Lê Bá Sâm, cố gắng hít thở đều đều để bản thân không bị quá đau, cố gắng thả lỏng để thứ nam tính đó đi sâu vào trong cô dễ dàng nhưng... mọi thứ không dễ dàng như vậy khi cô càng thả lỏng thì vật nam tính đó lại càng trướng to.
Tư Noãn Noãn khó chịu nói.
" Đừng lớn nữa, anh là đang muốn nhét củ cải trắng vào hang em hay sao? "
Củ cải trắng thật lớn và vô cùng lớn, thứ nam tính cứng rắn đó mà lớn như vậy chắc cô chết mất.
Lê Bá Sâm bị mắng oan uổng không thôi, nhưng anh không trách cô, chỉ cúi xuống hôn hôn khuôn mặt xinh đẹp của cô thủ thỉ.
" Vợ hít sâu rồi thở ra đi... ưm... đúng rồi... ưm... "
Tư Noãn Noãn cố giữ bình tĩnh, cố hít sâu thở ra đều đều vẫn đang hít vào lại thở ra thì...
" Ưm... "
Lê Bá Sâm không chần chừ mà nhập mạnh một cái đâm sâu vào trong Tư Noãn Noãn.
Tư Noãn Noãn hai mắt đỏ ửng, vừa xấu hổ, vừa khoái cảm, vừa tức giận.
Lê Bá Sâm nhìn nhìn Tư Noãn Noãn, thấy cô như vậy môi anh câu lên cúi xuống hôn hôn môi cô một cái nói.
" Thôi ngoan nào... một lát sẽ ổn. "
Tư Noãn Noãn mếu máo gật nhẹ đầu, cảm giác đau đớn dần dần biến mất, thay vào đó sự sung sướng khoái cảm ngày một dần trào.
" Ưm... Sâm... "
Nghe giọng nói kiều mị của vợ yêu, Lê Bá Sâm nhịn đến sắp nổ tung rồi. Anh hít một hơi sâu hông dưới bắt đầu nhấp ra vào.
" Ư... " cảm giác bóp chặt này làm anh không nhịn được khẽ rên một tiếng.
Lê Bá Sâm hôn cổ của Tư Noãn Noãn.
Tư Noãn Noãn ôm chặt lấy cổ của Lê Bá Sâm, ngưỡng cổ lên bắt đầu rên rỉ.
Căn phòng vốn im lặng giờ đây lại vang lên tiếng thở đốc cùng tiếng rên rỉ liên hồi
" Sâm... Sâm... a... nhanh nhanh... hm...."
" Vợ... vợ... " Lê Bá Sâm vừa nhấp mạnh vào vừa liên tục gọi Tư Noãn Noãn.
" A... a... ư... ưm... "
" Không... không.... đừng... " Tư Noãn Noãn nhất thời la lên, nơi sâu trong đó có một điểm trí mạng, Lê Bá Sâm vô tình nhấp ngay.
Nhìn vật nhỏ hai mắt nhắm nghiền liên miên bảo " không " cùng với " đừng " môi Lê Bá Sâm nhếch lên.
Không nhanh không chậm liên tục đâm sâu vào trong Tư Noãn Noãn, như nhìn ra cũng như biết rõ điểm mẫn cảm của cô, Lê Bá Sâm nhập sâu vào nơi đó.
" A.... " Tư Noãn Noãn giật giật thân thể của mình, môi cắn nhe nhẹ.
" Sâm... ưm... ưm... "
" Đừng... em... em... ra... mất... " Tư Noãn Noãn bị Lê Bá Sâm thịt đến sắp điên lên, cô không muốn ra nhanh như vậy...
" Không... ưm... " Tư Noãn Noãn ngẩng đầu lên, run rẩy liên tục.
Lê Bá Sâm nhấp mạnh lên cũng dừng lại từ từ... hang động không ngừng tuôn ra d*m thủy, khi Lê Bá Sâm nhấp cũng vang lên tiếng nhóp nhép không thôi.
" Ổn chứ vợ? "
Nhìn Tư Noãn Noãn thở phì phò không động đậy dưới thân, Lê Bá Sâm gạt nhẹ mái tóc bồng bền của cô hỏi.
Tư Noãn Noãn hé mắt be bé, oán giận nhìn Lê Bá Sâm một cái.
Cô ra mất rồi còn anh vẫn chưa!?
Nhìn vợ yêu như vậy, Lê Bá Sâm cười khẽ, rút vật nam tính còn cứng rắn ra, nhanh chóng lật người cô úp lại, kéo mông cô lên cao một chút, Lê Bá Sâm cẩn thận từ phía sau đâm vào.
" Ưm... " Tư Noãn Noãn sung sướng rên nhẹ một tiếng.
Lê Bá Sâm hôn hôn phía sau gáy của Tư Noãn Noãn.
" Chụt chụt chụt... " hông anh bắt đầu vận động ra vào liên tục.
Tư Noãn Noãn mông chổng lên, hai tay cô ôm chặt gối đầu úp xuống, hai mắt nhắm nghiền liên tục rên rỉ.
" Ưm... ư... ư... "
" BẠCH... BẠCH... BẠCH... " Tiếng hai thân thể trần truồng chạm nhau mạnh mẽ càng phát ra nhiều hơn.
Lê Bá Sâm mím môi, liên tục va đập mạnh vào.
" Ưm... ưm... " Tư Noãn Noãn cắn nhẹ môi rên rỉ.
" Không... nhẹ một chút chồng... ưm... "
Lê Bá Sâm hôn hôn lưng cô, tay anh vòng ra đăng trước bóp nhẹ hai đồi núi đang lắc lư theo nhịp nắc của anh.
" Anh yêu em... Noãn Noãn..." càng phút cuối càng mạnh mẽ... càng sâu hơn... tiếng va chạm càng lớn, giọng nói trầm thấp càng khàn khàn.
" Em... yêu... ưm... anh... " Tư Noãn Noãn vừa nói vừa rên rỉ.
Lê Bá Sâm liên tục nhấp mạnh lại rút ra gần hết nhấp sâu vào lên tục cho đến khi cả một căng vật nam tính ngày một trướng to hơn sau đấy hung hăng phun trào sâu trong cô.
" Ưm... " Lê Bá Sâm giữ chặt lấy hông Tư Noãn Noãn ra sức phun hết toàn bộ tinh hoa vào sâu trong hang động chật hẹp của cô.
" Ư... " Tư Noãn Noãn phì phò thở, rên nhẹ một tiếng sau đấy ngủ say...
/268
|