#BooMew
Lê Bá Sâm phun trào sâu trong Tư Noãn Noãn cũng không vội rút ra mà cứ để ỳ ở đó, anh cẩn thận ôm Tư Noãn Noãn từ đằng sau mà hưởng thụ mỹ vị vẫn còn đang đọng lại.
Tư Noãn Noãn bị ôm khó chịu rên nhẹ một tiếng.
" Ừm... "
Lê Bá Sâm giật mình buông Tư Noãn Noãn ra.
Lê Bá Sâm nhìn Tư Noãn Noãn trần truồng ngủ say như vậy, vật nam tính đang sâu trong hang động giật giật. Lê Bá Sâm mím môi lại vội vàng rút ra.
Cho dù anh có cầm thú hay sức chiến đấu có cao ra sao thì lúc này anh vẫn phải nhịn.
Muốn để cho cô vợ nhỏ của anh khỏe mạnh yên ổn thì anh cần phải giữ gìn a.
Lê Bá Sâm đứng dậy, ôm lấy cơ thể trần truồng của Tư Noãn Noãn đi vào phòng tắm.
Tư Noãn Noãn hai mắt lim dim mở ra nhìn thấy Lê Bá Sâm đang ôm cô, như cảm thấy được ăn toàn liền nhắm chặt mắt ngủ ngon lành.
Lê Bá Sâm cúi đầu xuống không tự chủ câu lên.
Đặt Tư Noãn Noãn xuống buồng tắm đã chuẩn bị xong nước ấm, Lê Bá Sâm cẩn thận đỡ lấy đầu Tư Noãn Noãn, anh luồng tay xuống dưới hang động móc ra những thứ tinh hoa anh vừa phun vào sâu trong cô ra.
Tư Noãn Noãn cảm giác được, hai mắt dần dần mở ra, mơ màng nhìn Lê Bá Sâm khẽ hỏi.
" Anh không muốn có con sao? "
Lê Bá Sâm nhướng mày khó hiểu nhìn cô.
So với ai hết, anh nghĩ cô phải biết rõ anh mong chờ đứa con thứ ba này của cả hai nhiều hơn ai hết cơ mà.
Tư Noãn Noãn mơ màng nhìn Lê Bá Sâm, môi cô mếu máo đáng thương hề hề trách cứ.
" Anh móc ra hết... làm sao có thai... " tuy cô rất mệt, cô rất muốn ngủ ngay... nhưng không phải anh nói là muốn cô mang thai sao? Móc ra thế này làm sao cô có thể mang thai.
Lê Bá Sâm bật cười thành tiếng, anh không nghĩ đến Tư Noãn Noãn lại có bộ mặt đáng yêu như vậy đấy.
Hôn hôn lên trán của Tư Noãn Noãn một cái, Lê Bá Sâm khẽ nói.
" Chúng ta còn thời gian đến gần nửa tháng bên nhau, vợ nghĩ anh sẽ yếu đến nỗi không làm vợ mang thai? " cho dù móc ra hết vẫn có khả năng mang thai, t*ng trùng tự bơi vào chứ có phải ngồi yên bất động đâu chứ.
Tư Noãn Noãn mím môi, hai mắt đỏ ửng không nói gì.
Lê Bá Sâm thở hắc một hơi, kéo Tư Noãn Noãn ôm vào lòng hôn hôn má phúng phính của cô, lại hôn nhẹ lên trán và môi của cô hỏi.
" Muốn có thai sao? "
Tư Noãn Noãn gật nhẹ đầu.
Không phải cô muốn, mà là vì anh muốn cô mới muốn thôi.
Lê Bá Sâm cười cười hôn hôn cô khẽ trêu chọc nói.
" Thế chúng ta làm thêm vài chap nữa nha. "
Hai mắt Tư Noãn Noãn trừng to, đẩy nhẹ anh ra, che lấy hai đồi núi to tròn của cô hung hăng nói.
" Anh đừng... đừng có mà quá đáng. "
" Ơ anh có quá đáng đâu? Chúng ta muốn có con thì phải làm nhiều nhiều... " Lê Bá Sâm xấu xa nói.
Tư Noãn Noãn hai mắt trừng to nhíu mày không chần chừ nói.
" Anh mơ đi. "
Cho dù có muốn có thai ra sao thì cũng không thể nào như vậy a.
Lê Bá Sâm nhìn gương mặt của Tư Noãn Noãn lúc lại xấu hổ, lúc lại tức giận, lúc lại khó chịu làm anh không thể nào không bật cười.
Nhìn nhìn chiếc đồng hồ đang treo bên kia tường, anh không đùa giỡn nữa mà giúp Tư Noãn Noãn làm sạch cơ thể lại thoa xà phòng lên người cô cho thơm thơm.
Tắm cho cô xong anh cẩn thận ôm cô đi ra khỏi phòng tắm, nhét cô lại vào chiếc giường đã có người vào thay ga, đắp kín chăn cho cô.
Lê Bá Sâm cúi xuống, hôn nhẹ lên trán Tư Noãn Noãn một cái.
" Ngủ ngon vợ yêu... "
Hai mắt Tư Noãn Noãn nhắm nghiền, môi câu lên độ cong nho nhỏ lại say giấc.
- ----
Lê Bá Sâm tắm xong, thì đi thẳng đến thư phòng xử lý công việc còn dang dở.
Gần ba giờ sáng Lê Bá Sâm mới quay lại phòng ngủ, anh cẩn thận nằm bên cạnh Tư Noãn Noãn, tay anh khẽ chạm nhẹ vào khuôn mặt xinh đẹp của cô.
Môi nhếch lên trong lòng không khỏi thầm nói.
" Chúng ta sẽ như vậy mãi thôi vợ nhé... "
Thứ duy nhất anh có thể đảm bảo là tình yêu của anh dành cho cô, có thể nói là vô bờ bến... rất rất nhiều... nhưng thứ duy nhất mà anh không thể chắc chắn... chính là mạng sống này...
Anh chỉ sợ mình không thể đi tiếp cùng cô thôi...
- -----------
Khi Lê Bá Sâm chìm dần vào giấc ngủ thì bỗng nhiên hai mắt Tư Noãn Noãn mở ra, con ngươi thanh tịnh như thể cô không hề ngủ.
Tư Noãn Noãn mím chặt môi nhìn về hướng Lê Bá Sâm đang ngủ, trái tim cô đập thình thịch... thình thịch lo lắng không thôi.
Cô biết, Lê Bá Sâm đang giấu cô chuyện gì đó... có thể rất nghiêm trọng.
Nhìn nụ cười của anh... nhìn sự ôn nhu hằng ngày của anh đối với cô...
Tư Noãn Noãn cười khổ.
Hít một hơi sâu, Tư Noãn Noãn nhích thân thể của mình đến gần Lê Bá Sâm hơn, cô dựa vào bờ vai anh, hai mắt nhắm chặt cố gắng ngủ.
Lê Bá Sâm phun trào sâu trong Tư Noãn Noãn cũng không vội rút ra mà cứ để ỳ ở đó, anh cẩn thận ôm Tư Noãn Noãn từ đằng sau mà hưởng thụ mỹ vị vẫn còn đang đọng lại.
Tư Noãn Noãn bị ôm khó chịu rên nhẹ một tiếng.
" Ừm... "
Lê Bá Sâm giật mình buông Tư Noãn Noãn ra.
Lê Bá Sâm nhìn Tư Noãn Noãn trần truồng ngủ say như vậy, vật nam tính đang sâu trong hang động giật giật. Lê Bá Sâm mím môi lại vội vàng rút ra.
Cho dù anh có cầm thú hay sức chiến đấu có cao ra sao thì lúc này anh vẫn phải nhịn.
Muốn để cho cô vợ nhỏ của anh khỏe mạnh yên ổn thì anh cần phải giữ gìn a.
Lê Bá Sâm đứng dậy, ôm lấy cơ thể trần truồng của Tư Noãn Noãn đi vào phòng tắm.
Tư Noãn Noãn hai mắt lim dim mở ra nhìn thấy Lê Bá Sâm đang ôm cô, như cảm thấy được ăn toàn liền nhắm chặt mắt ngủ ngon lành.
Lê Bá Sâm cúi đầu xuống không tự chủ câu lên.
Đặt Tư Noãn Noãn xuống buồng tắm đã chuẩn bị xong nước ấm, Lê Bá Sâm cẩn thận đỡ lấy đầu Tư Noãn Noãn, anh luồng tay xuống dưới hang động móc ra những thứ tinh hoa anh vừa phun vào sâu trong cô ra.
Tư Noãn Noãn cảm giác được, hai mắt dần dần mở ra, mơ màng nhìn Lê Bá Sâm khẽ hỏi.
" Anh không muốn có con sao? "
Lê Bá Sâm nhướng mày khó hiểu nhìn cô.
So với ai hết, anh nghĩ cô phải biết rõ anh mong chờ đứa con thứ ba này của cả hai nhiều hơn ai hết cơ mà.
Tư Noãn Noãn mơ màng nhìn Lê Bá Sâm, môi cô mếu máo đáng thương hề hề trách cứ.
" Anh móc ra hết... làm sao có thai... " tuy cô rất mệt, cô rất muốn ngủ ngay... nhưng không phải anh nói là muốn cô mang thai sao? Móc ra thế này làm sao cô có thể mang thai.
Lê Bá Sâm bật cười thành tiếng, anh không nghĩ đến Tư Noãn Noãn lại có bộ mặt đáng yêu như vậy đấy.
Hôn hôn lên trán của Tư Noãn Noãn một cái, Lê Bá Sâm khẽ nói.
" Chúng ta còn thời gian đến gần nửa tháng bên nhau, vợ nghĩ anh sẽ yếu đến nỗi không làm vợ mang thai? " cho dù móc ra hết vẫn có khả năng mang thai, t*ng trùng tự bơi vào chứ có phải ngồi yên bất động đâu chứ.
Tư Noãn Noãn mím môi, hai mắt đỏ ửng không nói gì.
Lê Bá Sâm thở hắc một hơi, kéo Tư Noãn Noãn ôm vào lòng hôn hôn má phúng phính của cô, lại hôn nhẹ lên trán và môi của cô hỏi.
" Muốn có thai sao? "
Tư Noãn Noãn gật nhẹ đầu.
Không phải cô muốn, mà là vì anh muốn cô mới muốn thôi.
Lê Bá Sâm cười cười hôn hôn cô khẽ trêu chọc nói.
" Thế chúng ta làm thêm vài chap nữa nha. "
Hai mắt Tư Noãn Noãn trừng to, đẩy nhẹ anh ra, che lấy hai đồi núi to tròn của cô hung hăng nói.
" Anh đừng... đừng có mà quá đáng. "
" Ơ anh có quá đáng đâu? Chúng ta muốn có con thì phải làm nhiều nhiều... " Lê Bá Sâm xấu xa nói.
Tư Noãn Noãn hai mắt trừng to nhíu mày không chần chừ nói.
" Anh mơ đi. "
Cho dù có muốn có thai ra sao thì cũng không thể nào như vậy a.
Lê Bá Sâm nhìn gương mặt của Tư Noãn Noãn lúc lại xấu hổ, lúc lại tức giận, lúc lại khó chịu làm anh không thể nào không bật cười.
Nhìn nhìn chiếc đồng hồ đang treo bên kia tường, anh không đùa giỡn nữa mà giúp Tư Noãn Noãn làm sạch cơ thể lại thoa xà phòng lên người cô cho thơm thơm.
Tắm cho cô xong anh cẩn thận ôm cô đi ra khỏi phòng tắm, nhét cô lại vào chiếc giường đã có người vào thay ga, đắp kín chăn cho cô.
Lê Bá Sâm cúi xuống, hôn nhẹ lên trán Tư Noãn Noãn một cái.
" Ngủ ngon vợ yêu... "
Hai mắt Tư Noãn Noãn nhắm nghiền, môi câu lên độ cong nho nhỏ lại say giấc.
- ----
Lê Bá Sâm tắm xong, thì đi thẳng đến thư phòng xử lý công việc còn dang dở.
Gần ba giờ sáng Lê Bá Sâm mới quay lại phòng ngủ, anh cẩn thận nằm bên cạnh Tư Noãn Noãn, tay anh khẽ chạm nhẹ vào khuôn mặt xinh đẹp của cô.
Môi nhếch lên trong lòng không khỏi thầm nói.
" Chúng ta sẽ như vậy mãi thôi vợ nhé... "
Thứ duy nhất anh có thể đảm bảo là tình yêu của anh dành cho cô, có thể nói là vô bờ bến... rất rất nhiều... nhưng thứ duy nhất mà anh không thể chắc chắn... chính là mạng sống này...
Anh chỉ sợ mình không thể đi tiếp cùng cô thôi...
- -----------
Khi Lê Bá Sâm chìm dần vào giấc ngủ thì bỗng nhiên hai mắt Tư Noãn Noãn mở ra, con ngươi thanh tịnh như thể cô không hề ngủ.
Tư Noãn Noãn mím chặt môi nhìn về hướng Lê Bá Sâm đang ngủ, trái tim cô đập thình thịch... thình thịch lo lắng không thôi.
Cô biết, Lê Bá Sâm đang giấu cô chuyện gì đó... có thể rất nghiêm trọng.
Nhìn nụ cười của anh... nhìn sự ôn nhu hằng ngày của anh đối với cô...
Tư Noãn Noãn cười khổ.
Hít một hơi sâu, Tư Noãn Noãn nhích thân thể của mình đến gần Lê Bá Sâm hơn, cô dựa vào bờ vai anh, hai mắt nhắm chặt cố gắng ngủ.
/268
|