Bối An An và Lâm Hiểu Phong trước sự đàn áp của gia đình thì hôm nay, bọn họ đã chính-thức-yêu-nhau.
Điều đáng kinh ngạc ở đây là bọn họ lại công khai mối quan hệ của mình. Sân trường buổi sáng vốn rất hỗn loạn vì sự có mặt của đại thần. Hôm nay Lâm Hiểu Phong - cánh tay phải của anh lại không cùng anh đến trường. Có một số vô cùng thắc mắc, nhưng sau đó lại không bận tâm. Lâm Hiểu Phong bước vào cổng trường. Vẫn là nét đẹp ấm áp ngây ngất người nhìn. Vẫn là dáng vẻ kiêu ngạo, bất cần. Nhưng hôm nay Lâm Hiểu Phong đã thu hút mọi ánh nhìn, khi bàn tay anh đang nắm tay Bối An An tiến vào trường. Các nữ sinh đầu óc điên cuồng ghen tuông. Các nam sinh há hốc mồm không tin vào sự thật. Tiểu Nguyên đang đi cạnh anh cũng quay đầu lại nhìn. Cô thật sự sốc. Bối An An và Lâm Hiểu Phong tiến đến chỗ bọn họ. Tiểu Nguyên túm tay cô, hỏi han tới tấp:
- Chuyện gì đang xảy ra thế này?
- Mình và Lâm Hiểu Phong đang hẹn hò! - Câu nói phát ra từ miệng Bối An An vô cùng thản nhiên và bình tĩnh.
Đầu cô quay quay. Bạn cô cuối cùng cũng đã có chủ. Đại thần đứng đó, đánh mạnh vào tay Lâm Hiểu Phong, quát:
- Chuyện này mà cậu dám giấu tôi?
- Lão đại! Mới hôm qua thôi.
Bọn họ cười nói vui vẻ. Cả cô và đại thần đều tán thành cho đôi Lâm Hiểu Phong và Bối An An. Có điều cô vẫn hơi lo ngại, Lâm Hiểu Phong vốn là một người đào hoa có tiếng, liệu sau này hắn ta có làm bạn cô tổn thương? Nếu có chuyện đó, cô nhất định không tha cho hắn.
Bọn họ cứ đứng cười nói mà không biết, từ đằng xa, một ánh mắt đã dõi theo từ nãy..
Tan học, An An không về cùng cô mà leo lên xe “ chồng yêu “ để đi về. Trong lúc đợi Lâm Hiểu Phong lấy xe, cô đứng chờ ở cổng trường. Bỗng nhiên thấy ở bên đường, trên vỉa hè kìa, có một cô gái váy xanh chằm chằm nhìn mình. An An cảm giác rất bất an. Cô dụi mắt một cái, cô gái kia đã biến mất. Đầu óc cô quay cuồng. Đằng sau cô có một bàn tay đặt lên vai. An An quay đầu, miệng cười tươi:
- Lâm Hiểu..
Câu nói của cô còn chưa dứt thì cô đã bất tỉnh. Bối An An ngất lịm đi, trước khi nhắm mắt vẫn nhìn thấy cô gái mặc chiếc váy màu xanh dương kia.
Lâm Hiểu Phong lấy xe xong ra cổng trường đón An An. Chờ mãi không thấy, hắn ta rút máy ra, gọi cho An An. Những tiếng “ tút “ dài kêu lên. Cứ thế đến cuộc thứ hai mươi, Lâm Hiểu Phong sốt sắng, xuống xe toan vào trường tìm cô.
Thứ đầu tiên anh đạp phải khi xuống xe chính là chiếc vòng tay. Anh trợn mắt, chiếc vòng này chính là mẹ anh hôm qua tặng cho An An. Anh nhặt chiếc vòng lên, dùng nốt sức bình tĩnh còn sót lại trong lòng rút điện thoại gọi cho Nại Hà và Tiểu Nguyên:
- Hai người tới cổng trường ngay đi, An An bị bắt cóc rồi!
Điều đáng kinh ngạc ở đây là bọn họ lại công khai mối quan hệ của mình. Sân trường buổi sáng vốn rất hỗn loạn vì sự có mặt của đại thần. Hôm nay Lâm Hiểu Phong - cánh tay phải của anh lại không cùng anh đến trường. Có một số vô cùng thắc mắc, nhưng sau đó lại không bận tâm. Lâm Hiểu Phong bước vào cổng trường. Vẫn là nét đẹp ấm áp ngây ngất người nhìn. Vẫn là dáng vẻ kiêu ngạo, bất cần. Nhưng hôm nay Lâm Hiểu Phong đã thu hút mọi ánh nhìn, khi bàn tay anh đang nắm tay Bối An An tiến vào trường. Các nữ sinh đầu óc điên cuồng ghen tuông. Các nam sinh há hốc mồm không tin vào sự thật. Tiểu Nguyên đang đi cạnh anh cũng quay đầu lại nhìn. Cô thật sự sốc. Bối An An và Lâm Hiểu Phong tiến đến chỗ bọn họ. Tiểu Nguyên túm tay cô, hỏi han tới tấp:
- Chuyện gì đang xảy ra thế này?
- Mình và Lâm Hiểu Phong đang hẹn hò! - Câu nói phát ra từ miệng Bối An An vô cùng thản nhiên và bình tĩnh.
Đầu cô quay quay. Bạn cô cuối cùng cũng đã có chủ. Đại thần đứng đó, đánh mạnh vào tay Lâm Hiểu Phong, quát:
- Chuyện này mà cậu dám giấu tôi?
- Lão đại! Mới hôm qua thôi.
Bọn họ cười nói vui vẻ. Cả cô và đại thần đều tán thành cho đôi Lâm Hiểu Phong và Bối An An. Có điều cô vẫn hơi lo ngại, Lâm Hiểu Phong vốn là một người đào hoa có tiếng, liệu sau này hắn ta có làm bạn cô tổn thương? Nếu có chuyện đó, cô nhất định không tha cho hắn.
Bọn họ cứ đứng cười nói mà không biết, từ đằng xa, một ánh mắt đã dõi theo từ nãy..
Tan học, An An không về cùng cô mà leo lên xe “ chồng yêu “ để đi về. Trong lúc đợi Lâm Hiểu Phong lấy xe, cô đứng chờ ở cổng trường. Bỗng nhiên thấy ở bên đường, trên vỉa hè kìa, có một cô gái váy xanh chằm chằm nhìn mình. An An cảm giác rất bất an. Cô dụi mắt một cái, cô gái kia đã biến mất. Đầu óc cô quay cuồng. Đằng sau cô có một bàn tay đặt lên vai. An An quay đầu, miệng cười tươi:
- Lâm Hiểu..
Câu nói của cô còn chưa dứt thì cô đã bất tỉnh. Bối An An ngất lịm đi, trước khi nhắm mắt vẫn nhìn thấy cô gái mặc chiếc váy màu xanh dương kia.
Lâm Hiểu Phong lấy xe xong ra cổng trường đón An An. Chờ mãi không thấy, hắn ta rút máy ra, gọi cho An An. Những tiếng “ tút “ dài kêu lên. Cứ thế đến cuộc thứ hai mươi, Lâm Hiểu Phong sốt sắng, xuống xe toan vào trường tìm cô.
Thứ đầu tiên anh đạp phải khi xuống xe chính là chiếc vòng tay. Anh trợn mắt, chiếc vòng này chính là mẹ anh hôm qua tặng cho An An. Anh nhặt chiếc vòng lên, dùng nốt sức bình tĩnh còn sót lại trong lòng rút điện thoại gọi cho Nại Hà và Tiểu Nguyên:
- Hai người tới cổng trường ngay đi, An An bị bắt cóc rồi!
/35
|