Nhân Gian Hoan Hỉ

Chương 42 - Chương 31.2

/92


Trong phòng khách sạn, Chu Diệu súc miệng xong rồi, kết quả người mua thuốc vẫn chưa trở về. Chẳng lẽ Đa Ninh phát hiện ra mục đích của anh, cho nên liền tìm lý do bỏ anh lại? Trong lòng Chu Diệu lắc đầu, anh không thể nghĩ Đa Ninh vô tình như vậy được.

Đa Ninh là một con dê thiện lương, dù cho biết rõ anh có rắp tâm bất lương, vẫn sẽ đưa thuốc cho anh trước.

Sau đó, Chu Diệu lại tắm giặt sạch, mặc áo ngủ ngồi một mình trên sô pha khách sạn, nhìn kim đồng hồ trên tường tự hỏi về cuộc sống. Trong tay cầm di động.

Anh quyết định qua năm phút nữa, sẽ ấn số điện thoại. Trên màn hình di động, đã hiện lên số điện thoại của Đa Ninh.

Sau đó năm phút, Đa Ninh vẫn không trở về, Chu Diệu đứng lên quay số điện thoại, tầm mắt đổ từ cửa sổ khách sạn xuống, cuối cùng cũng nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc đi vào đại sảnh khách sạn.

Trong lòng, cuối cùng cũng được thả lỏng. Có người đi lâu như vậy không trở lại, anh sẽ lo lắng cô có bị người xấu bắt đi hay không. . .

Đời này người tệ nhất Đa Ninh quen biết cũng chính là Chu Diệu. Sau đó ngoại trừ mua thuốc giải rượu cho Chu Diệu, cô còn mang về một ly trà xanh. Kết quả mở phòng khách sạn ra, nhìn người đàn ông đã dậy còn tắm rửa xong và mặc áo ngủ rồi, lông mi không nhịn được chớp chớp mấy cái: Anh. . . Ổn rồi?

Anh nóng. . . Chu Diệu giải thích nói, Cho nên tắm nước lạnh.

Đa Ninh trầm mặc rũ mắt xuống, tự nhiên trong lòng có một chút ý tưởng, cô để thuốc cùng trà xuống, nói với Chu Diệu: Anh đã tốt rồi, em đi về trước.

Chu Diệu đã tiến lên một bước, không đồng ý cho cô trở về: Không thể, đã khuya. Em không thể trở về một mình, bằng không anh sẽ lo lắng.

Lời này là thật, Đa Ninh lại không quá tin. . . . Em lái xe, rất an toàn! Cô nói với Chu Diệu.

Anh đây đưa em về. Thái độ của Chu Diệu cường thế, định cởi đai lưng của áo ngủ ra, sau đó vòng vo một lúc, tìm quần áo của mình. Thì ra áo sơmi cùng quần tây đã sớm ướt đẫm, để một bên trong phòng vệ sinh.

Chu Diệu không chê bẩn nhặt áo sơmi ẩm ướt lên, định mặc vào một lần nữa.

Sau đó, Đa Ninh nhìn hành động 99 phần trăm của Chu Diệu, thỏa hiệp: Đừng thay đồ. . . Em không đi.

Chu Diệu quay đầu lại, ghét bỏ nhìn qua áo sơmi của mình, nói với cô: . . . Hình như mặc vào không tốt lắm.

Vâng. Đa Ninh gật đầu, nhấp môi dưới, giấu ý cười ở giữa hàm răng.

Chu Diệu vẫn uống một viên giải rượu, sau đó nằm ở giữa giường. Tuy rằng giường lớn, nhưng Chu Diệu nằm bá đạo như vậy, Đa Ninh không ý kiến, nhưng cô cũng sẽ không không tính toán gì với một người giả bộ say rượu, nghiêng người nằm xuống.

Tỉ lệ dáng người của hai người quá cách biệt. Dù cho Đa Ninh nằm bên mép giường, cũng đã đủ cho cô ngủ. Nhưng cơ thể nhanh chóng bị Chu Diệu ôm lấy, toàn bộ lưng cô dán vào ngực Chu Diệu.

Ngủ bên kia sang bên, không sợ ngã xuống sao? Chu Diệu ôm lấy cô hỏi.

Đa Ninh không nói lời nào, là ai nằm bá đạo như vậy. . .

Thể chất Chu Diệu nghiêng về nóng, lúc nào nhiệt độ cơ thể cũng cao hơn người bình thường một ít. Đa Ninh chỉ cảm thấy cô tới gần Chu Diệu một chút, không khí giữa hai người sẽ sinh động hơn một ít, bởi vì nhiệt độ tăng lên.

Càng nóng hơn là, hô hấp của Chu Diệu, nóng bỏng lướt qua làn da sau gáy của cô.

Chu Diệu, anh đang phát hoả sao? Đa Ninh hỏi, hơi động người.

Nhất thời Chu Diệu không trả lời, qua một lúc mới khàn giọng nói: Anh rất ít khi phát hỏa.

Đa Ninh trề môi, đột nhiên Chu Diệu lật người cô lại, mặt đối mặt với anh, sau đó cầm lấy tay của cô nói: Không lừa em, em xem trong mắt của anh, có phải có gì đó hay không.

Nói xong, híp mắt lại.

Trong lòng Đa Ninh hoài nghi, vẫn tới gần một chút, duỗi tay đẩy mí mắt của Chu Diệu.

Là mí mắt dưới. Chu Diệu nói.

Đa Ninh đẩy mí mắt xuống, quả thực nhìn thấy bên trong nhiều hơn

/92

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status