Nhân Gian Hoan Hỉ

Chương 54 - Chương 43

/92


Dolly biến hồ nước thành đôi mắt, lại biến bèo trong hồ thành tóc, nó biến ra một thiên sứ nhỏ đáng yêu nhất thế giới. . . Dùng tất cả nước mắt của mình.

Tuy rằng nó mất đi rất nhiều, thế nhưng trước mắt vẫn đang còn rất nhiều thứ tốt đẹp; lúc thương tâm khổ sở không nên buông bỏ hy vọng, nhất định sẽ có xuất hiện sự ngạc nhiên ngoài ý muốn.

. . .

Ở trên đều là những lời cô từng nói với Thiểm Thiểm, bởi vì Thiểm Thiểm rất thích những câu chuyện xưa này, nên cô kể cho Thiểm Thiểm nghe rất nhiều lần. Mỗi lần Thiểm Thiểm nghe đều rất nghiêm túc, sau khi nghe xong nghiêm túc hỏi cô: Đa Ninh, em thật sự là thiên sứ nhỏ kia sao?

Cô gật đầu nói đúng, đổi lại nói với Thiểm Thiểm: You are my angel.

Sau đó mỗi lần cô trả lời đúng, Thiểm Thiểm sẽ vô cùng vui vẻ, cười hì hì ngẩng đầu nhỏ, như thể đang nhìn nơi mà bé rơi xuống. Bởi vì thiên sứ đều rơi xuống từ trên trời. . .

Bởi vì vẫn là thiên sứ nhỏ đáng yêu nhất thế giới này, Thiểm Thiểm cũng sẽ ngượng ngùng che mặt, ngọt ngào cảm nhận phần độc nhất vô nhị này.

Lúc khả năng biểu đạt ngôn ngữ tốt hơn một chút, Thiểm Thiểm còn có thể hỏi cô: Đa Ninh, em cũng là niềm vui ngoài ý muốn của chị, có đúng hay không?

Đúng, tuy rằng lúc ấy có phần ngoài ý muốn, thế nhưng thật sự cô rất vui mừng; từ lúc Thiểm Thiểm sinh ra đến bây giờ, cô vẫn luôn rất cảm kích.

Câu chuyện thiếu nhi đại diện cho việc Thiểm Thiểm sinh ra này, cách một khoảng thời gian Thiểm Thiểm sẽ bắt cô kể cho bé một lần, kể nhiều hơn, lập tức nhớ kỹ.

Nhưng hiện tại Thiểm Thiểm không biết, câu chuyện xưa ngắn này chỉ là một câu chuyện thiếu nhi mà cô bịa đặt ra, bởi vì tạm thời cô chưa có cách để nói tất cả với Thiểm Thiểm. Nhưng Thiểm Thiểm cũng giống các bạn cùng tuổi, cũng rất tò mò với việc mình sinh ra.

Càng không nghĩ tới, Chu Diệu cũng biết câu chuyện xưa này.

Bầu trời bên ngoài kính chắn gió lóe lên hai đốm sáng, xe dừng ven đường dưới cột đèn; bóng đêm đã sâu, tầng tầng bóng cây ven đường bên cạnh đèn đường có hơi lay động, dường như ngã tư đường xuất hiện cơn gió nhỏ; đối diện có một tiệm trà sữa, bên cạnh có tốp năm tốp ba người qua đường đi qua. . . Đa Ninh cúi mặt xuống, trong khoảng thời gian này cô đã chuẩn bị đầy đủ, nhưng giờ này khắc này nói thân phận của Thiểm Thiểm cho Chu Diệu, ngực vẫn đang có phần hoảng hốt, có phần trống rỗng.

Sau đó, cô đụng vào tầm mắt của Chu Diệu, đen tối lại thâm trầm; anh yên lặng dừng tầm mắt trên khuôn mặt cô, khoang xe im lặng, nhưng dường như trong mắt anh ẩn chứa rất nhiều lời muốn nói.

Anh đang đợi cô nói trước.

Đa Ninh hít một hơi thật sâu. Bí mật ẩn dấu năm năm này, ngoài ý muốn nó không biến thành bom, mà là hóa thành một vũng nước trong tim. Ánh trăng chiếu vào tâm ý của cô, cho dù đáy lòng vẫn có phần chua chát, có phần gợn sóng; nhưng rất ôn nhu.

Thật sự ôn nhu, dường như khuôn mặt tươi cười của Thiểm Thiểm xuất hiện trước mắt cô.

Thiểm Thiểm rất đáng yêu. . . Có đúng không? Đa Ninh quay đầu, nói với Chu Diệu. Đây là câu đầu tiên cô thốt ra.

Đúng, rất đáng yêu. Chu Diệu gật đầu, duỗi tay chạm vào cái mũi của mình.

Thật xin lỗi. . . Cho tới nay đều không nói cho anh. Đa Ninh nói tiếp, đây là câu thứ hai của cô.

Chu Diệu nhắm mắt, đáy mắt đã ẩm ướt.

Thế nhưng. . . Chu Diệu. . . Là anh khốn khiếp trước. . . Câu thứ ba, Đa Ninh không thể không bật khóc. Giọng nói mang theo tiếng nức nở nhỏ; viền mắt ửng đỏ, bên trong đầy ắp nước mắt.

Đây là lần đầu tiên sau năm năm, cô lên tiếng chỉ trích Chu Diệu khốn khiếp. Lúc anh đề nghị ly hôn cô đã mắng khốn khiếp, hiện tại là một lần nữa. Hai lần, thoắt cái thời gian đã trôi qua năm năm, Thiểm Thiểm của anh và cô đã bốn tuổi.

Thật ra cô định không bao giờ nói cho Chu Diệu, bởi vì không muốn Thiểm Thiểm biết bé có người cha khốn khiếp. Thế nhưng con gái của cô và anh lại tên là Thiểm Thiểm, Tổ hợp lóng lánh Thiểm Thiểm. Đó là cái tên cô đã nghĩ ra từ rất lâu rất lâu, cô luyến tiếc vứt bỏ cái tên này, càng luyến tiếc vứt bỏ cảm tình hơn hai mươi năm của anh và cô.

Cho dù phương diện này không có tình yêu.

Thế nhưng cảm tình lớn lên sớm chiều với nhau, đâu kém cái gọi là tình yêu nam nữ một ngày! Chẳng qua tình yêu là kết quả phân bố tạm thời của nội tiết tố, mỗi một ngày cô và anh cùng nhau vượt qua từ nhỏ đến lớn, chia sẻ mỗi một phần trưởng thành cùng vui vẻ, sớm đã dung nhập vào thời gian cùng sinh mệnh của nhau.

So với cảm tình như vậy, cô vẫn thua.

Cô không ôm oán hận, không ủy khuất, thế nhưng thật sự rất khổ sở. . .

Lúc Đa Ninh khóc thường dùng răng cắn môi, tiếng khóc rất nhẹ, nhưng nước mắt ào ào chảy xuống. Cái đó hoàn toàn không giống với Thiểm Thiểm, tiếng khóc của Thiểm Thiểm to, ít nước mắtdiên#$đannle3quy%đôn. Nhưng Thiểm Thiểm cũng không phải là một đứa bé thích khóc, luôn luôn là mặt trời nhỏ vui vẻ.

Bởi vì mặt trời nhỏ Thiểm Thiểm này, cô đã vơi bớt khổ sở.

Nhưng đêm nay, bí mật năm năm bị bóc trần, cảm xúc bị kích thích như dây đàn.

Một bàn tay thon dài duỗi về phía cô, mu bàn tay đối mặt với cô. Đây là sự ăn ý của cô cùng Chu Diệu, hồi nhỏ chỉ cần anh chọc cô khóc, anh sẽ duỗi tay về phía cô. . . Đa Ninh cầm tay của Chu Diệu trước sau như một, không hề cắn môi của mình nữa, hung hăng cắn vào mu


/92

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status