Lời của Long Phong Triệt khiến bầu không khí chuyển sang trạng thái rút kiếm giương cung, giống như một cây cung bị kéo căng, chỉ cần nhẹ nhàng đụng chạm một cái, sẽ lập tức rạn nứt.
Sau khi suy nghĩ, có người chậm rãi lui lại, có người vẫn cố thủ tại chỗ, Thanh Tuế Nguyên thấy vậy thì liên tục cười lạnh, tên Long Phong Triệt này muốn chết mà, lập tức nhìn đúng thời cơ mà cổ động mọi người. Chư vị cũng nghe thấy rồi, là chính miệng hắn nói, chỉ cần hắn còn sống, chúng ta sẽ phải không công mà lui, từ lúc tiến vào đầm lầy Quy Khư, chúng ta hao tổn bao nhiêu người, các ngươi cam tâm sao?
Làm sao có thể cam tâm đâu? Nhất là những tông môn tổn thất thảm trọng kia, phần lớn đều không muốn đơn giản buông tay, huống chi còn có Thanh Đan Môn, Thương Lan tông làm lá chắn, cũng không cần quá sợ hãi Thất Linh Tông và Vân Khuyết tông.
Trận chiến chuẩn bị đã lâu cuối cùng vẫn phải bùng nổ, Thanh Tuế Nguyên ra tay trước, liên hợp với vài tông môn môn chủ còn lại công kích Long Phong Triệt, các tu sĩ nhìn chăm chú thấy thế cũng lập tức vây công, mà cùng một lúc đó, Thất Linh Tông ẩn núp trong bóng tối cũng hiện thân, trên bầu trời tháp Không Cảnh, trong lúc nhất thời chật kín người.
Hiên Khâu Thiên Giác vốn không muốn ra tay, bởi vì trong những người ở đây, chỉ có Tần Tông Nguy có uy hiếp với Long Phong Triệt, nhưng lúc Long Phong Triệt nghênh chiến, bé con trong lòng lập tức giãy giụa nhảy ra ngoài, chân để trần lon ton đi theo sau lưng Long Phong Triệt, Hiên Khâu Thiên Giác hết cách, đành phải đi theo.
Hai phe giao chiến, bên Thanh Tuế Nguyên dẫn đầu chiếm ưu thế về số người, nhưng Thất Linh Tông đa số là linh thú, bản thể mạnh mẽ, thực lực cũng không yếu, tu sĩ cùng giai về cơ bản đánh không lại linh thú. Trong thời gian ngắn tình hình chiến đấu giằng co không ngừng.
Thanh Tuế Nguyên tính toán rất hay, bởi vì Long Phong Triệt, tu sĩ đứng bên nhóm bọn họ cũng không giảm bớt, số người nhiều hơn Thất Linh Tông, lại có đan dược phụ trợ, cứ đánh luân phiên, thì chỉ cần hao tổn cũng có thể hao tổn chết Thất Linh Tông, kéo dài đến lúc Tần Tông Nguy chạy tới thì hoàn toàn không có vấn đề.
Nhưng trên thực tế, lúc nào cũng có việc không hoàn toàn như ý, tỷ như những yêu linh mạnh mẽ đột nhiên xuất hiện kia, tỷ như tiểu yêu áo trắng sau lưng Long Phong Triệt.
Mới đầu, ai cũng không có để tử điệp yêu vừa mới tiến cấp kia vào mắt, Thanh Tuế Nguyên và mấy tông môn môn chủ cùng nhau vây công Long Phong Triệt, bọn họ không biết thực lực chân thật của Long Phong Triệt, nhưng có thể dễ dàng đánh trọng thương phong chủ Tần Nham của Thương Lan tông , rõ ràng không phải là nhân vật đơn giản, cho nên không ai nương tay, mặc dù Thanh Tuế Nguyên là đan môn môn chủ, nhưng thực lực đã ở Hóa Thần kỳ, tu vi mấy người còn lại cũng không thấp.
Sau khi giao thủ, trong lòng bọn họ ào ào ngạc nhiên nghi ngờ, thực lực Long Phong Triệt này quả nhiên phi phàm, nếu như một chọi một, rất có thể bọn họ sẽ bại lui trong mấy chiêu. Bởi vì quá cẩn thận, nên sự chú ý của mấy người bị Long Phong Triệt một thân hồng y hấp dẫn, mãi cho đến lúc những cánh hoa màu tím nhạt tung bay đầy trời.
Một người tí hon chân đạp sen tím, bay ra khỏi tháp Không Cảnh, trong tay cầm một thanh kiếm gỗ, sau lưng có một đôi cánh bướm màu tím nhạt, đúng là tiểu yêu tử điệp vừa mới tiến cấp của Vân Khuyết tông.
Cẩn thận cánh hoa! Có tu sĩ nhạy cảm phát hiện kiếm ý trên cánh hoa này phát ra tia sáng tím nhạt này rất nhanh , sắc bén bức người! Nhưng bé con nhảy tới chỗ nào, thì nơi đó bay ra những cánh hoa không hết đếm , những cánh hoa này có lớn có nhỏ, nhỏ thì chỉ bằng đầu ngón tay, lớn thì lớn hơn lòng bàn tay một chút, có cái vẫn là hoa sen nguyên vẹn, nếu như xem nhẹ kiếm ý sắc bén kia, cũng là một phen cảnh đẹp.
Có người cảnh giác trong lòng, có người lại không cho là đúng, một con tử điệp tiểu yêu, cho dù là kiếm tu, có thể tạo thành bao nhiêu tổn thương, cẩn thận như thế, khó tránh quá mức sợ bóng sợ gió.
Tầng chín tháp Không Cảnh, Tần Tỳ Nghiên bị khống chế nhìn thấy cảnh tượng bên ngoài, mắt lập tức mở to, cánh hoa màu tím kia mang kiếm ý quen thuộc như thế, ông ta còn nhớ rõ bàn tay mình đột nhiên bị đâm thủng, lại đến từ con tiểu yêu kia , quả nhiên thân phận tiểu yêu kia không tầm thường.
Rất nhanh, tiếng kêu sợ hãi nổi lên bốn phía, bởi vì bọn họ phát hiện, những cánh hoa màu tím này rất giải quyết, cánh hoa nhỏ bé nhìn qua hoa lệ lại sắc bén khác thường, chỉ cần đụng vào, nếu
Sau khi suy nghĩ, có người chậm rãi lui lại, có người vẫn cố thủ tại chỗ, Thanh Tuế Nguyên thấy vậy thì liên tục cười lạnh, tên Long Phong Triệt này muốn chết mà, lập tức nhìn đúng thời cơ mà cổ động mọi người. Chư vị cũng nghe thấy rồi, là chính miệng hắn nói, chỉ cần hắn còn sống, chúng ta sẽ phải không công mà lui, từ lúc tiến vào đầm lầy Quy Khư, chúng ta hao tổn bao nhiêu người, các ngươi cam tâm sao?
Làm sao có thể cam tâm đâu? Nhất là những tông môn tổn thất thảm trọng kia, phần lớn đều không muốn đơn giản buông tay, huống chi còn có Thanh Đan Môn, Thương Lan tông làm lá chắn, cũng không cần quá sợ hãi Thất Linh Tông và Vân Khuyết tông.
Trận chiến chuẩn bị đã lâu cuối cùng vẫn phải bùng nổ, Thanh Tuế Nguyên ra tay trước, liên hợp với vài tông môn môn chủ còn lại công kích Long Phong Triệt, các tu sĩ nhìn chăm chú thấy thế cũng lập tức vây công, mà cùng một lúc đó, Thất Linh Tông ẩn núp trong bóng tối cũng hiện thân, trên bầu trời tháp Không Cảnh, trong lúc nhất thời chật kín người.
Hiên Khâu Thiên Giác vốn không muốn ra tay, bởi vì trong những người ở đây, chỉ có Tần Tông Nguy có uy hiếp với Long Phong Triệt, nhưng lúc Long Phong Triệt nghênh chiến, bé con trong lòng lập tức giãy giụa nhảy ra ngoài, chân để trần lon ton đi theo sau lưng Long Phong Triệt, Hiên Khâu Thiên Giác hết cách, đành phải đi theo.
Hai phe giao chiến, bên Thanh Tuế Nguyên dẫn đầu chiếm ưu thế về số người, nhưng Thất Linh Tông đa số là linh thú, bản thể mạnh mẽ, thực lực cũng không yếu, tu sĩ cùng giai về cơ bản đánh không lại linh thú. Trong thời gian ngắn tình hình chiến đấu giằng co không ngừng.
Thanh Tuế Nguyên tính toán rất hay, bởi vì Long Phong Triệt, tu sĩ đứng bên nhóm bọn họ cũng không giảm bớt, số người nhiều hơn Thất Linh Tông, lại có đan dược phụ trợ, cứ đánh luân phiên, thì chỉ cần hao tổn cũng có thể hao tổn chết Thất Linh Tông, kéo dài đến lúc Tần Tông Nguy chạy tới thì hoàn toàn không có vấn đề.
Nhưng trên thực tế, lúc nào cũng có việc không hoàn toàn như ý, tỷ như những yêu linh mạnh mẽ đột nhiên xuất hiện kia, tỷ như tiểu yêu áo trắng sau lưng Long Phong Triệt.
Mới đầu, ai cũng không có để tử điệp yêu vừa mới tiến cấp kia vào mắt, Thanh Tuế Nguyên và mấy tông môn môn chủ cùng nhau vây công Long Phong Triệt, bọn họ không biết thực lực chân thật của Long Phong Triệt, nhưng có thể dễ dàng đánh trọng thương phong chủ Tần Nham của Thương Lan tông , rõ ràng không phải là nhân vật đơn giản, cho nên không ai nương tay, mặc dù Thanh Tuế Nguyên là đan môn môn chủ, nhưng thực lực đã ở Hóa Thần kỳ, tu vi mấy người còn lại cũng không thấp.
Sau khi giao thủ, trong lòng bọn họ ào ào ngạc nhiên nghi ngờ, thực lực Long Phong Triệt này quả nhiên phi phàm, nếu như một chọi một, rất có thể bọn họ sẽ bại lui trong mấy chiêu. Bởi vì quá cẩn thận, nên sự chú ý của mấy người bị Long Phong Triệt một thân hồng y hấp dẫn, mãi cho đến lúc những cánh hoa màu tím nhạt tung bay đầy trời.
Một người tí hon chân đạp sen tím, bay ra khỏi tháp Không Cảnh, trong tay cầm một thanh kiếm gỗ, sau lưng có một đôi cánh bướm màu tím nhạt, đúng là tiểu yêu tử điệp vừa mới tiến cấp của Vân Khuyết tông.
Cẩn thận cánh hoa! Có tu sĩ nhạy cảm phát hiện kiếm ý trên cánh hoa này phát ra tia sáng tím nhạt này rất nhanh , sắc bén bức người! Nhưng bé con nhảy tới chỗ nào, thì nơi đó bay ra những cánh hoa không hết đếm , những cánh hoa này có lớn có nhỏ, nhỏ thì chỉ bằng đầu ngón tay, lớn thì lớn hơn lòng bàn tay một chút, có cái vẫn là hoa sen nguyên vẹn, nếu như xem nhẹ kiếm ý sắc bén kia, cũng là một phen cảnh đẹp.
Có người cảnh giác trong lòng, có người lại không cho là đúng, một con tử điệp tiểu yêu, cho dù là kiếm tu, có thể tạo thành bao nhiêu tổn thương, cẩn thận như thế, khó tránh quá mức sợ bóng sợ gió.
Tầng chín tháp Không Cảnh, Tần Tỳ Nghiên bị khống chế nhìn thấy cảnh tượng bên ngoài, mắt lập tức mở to, cánh hoa màu tím kia mang kiếm ý quen thuộc như thế, ông ta còn nhớ rõ bàn tay mình đột nhiên bị đâm thủng, lại đến từ con tiểu yêu kia , quả nhiên thân phận tiểu yêu kia không tầm thường.
Rất nhanh, tiếng kêu sợ hãi nổi lên bốn phía, bởi vì bọn họ phát hiện, những cánh hoa màu tím này rất giải quyết, cánh hoa nhỏ bé nhìn qua hoa lệ lại sắc bén khác thường, chỉ cần đụng vào, nếu
/147
|