Editor: coki
Dáng vẻ của con chuột chũi kia rất thơ ngây chân thành, lúc này nó đang nằm úp sấp trên bộ móng vuốt lớn đến kì lạ của mình, cái mũi nhỏ ngửi tới ngửi lui. Dáng vẻ này của nó khiến Tasa nghĩ tới mấy năm trước khi cô còn là thực tập sinh. Lúc cô làm sai chuyện gì thì đều đứng ngây người tại chỗ đồng thời dùng đôi mắt to vô tội nhìn thẳng vào người trước mặt.... Thật sự thì rất đáng yêu nhưng nếu ai bất hạnh làm cấp trên của cô và đang chờ cô nhanh chóng giao tài liệu thì cũng rất dễ muốn nấu chín cô.
Bây giờ Tasa đang tự hỏi chuột chũi nướng có mùi vị gì.
Cô càng ngày càng đói, tất cả đều là lỗi của con chuột chũi kia, cô không biết mình đã triệu hồi nó theo nguyên lý gì nhưng dường như việc này khiến năng lượng có chừng của cô tiêu hao hầu như không còn. Nếu như nói trước đó Tasa đói bụng đến mức có thể ăn hết một con nghé con thì hiện tại cô có thể ăn tươi nuốt sống một con trâu trưởng thành. Nếu như cô còn thân thể thì nhất định lúc này cô sẽ ôm cái bụng đang kêu réo ầm ĩ của mình và không ngừng chảy nước miếng. Lúc này Tasa cảm thấy trước mặt mình bỗng tối sầm đi ... Tầm mắt Tasa như một bóng đèn bị hỏng, lúc sáng lúc tắt. Cô hoài nghi nếu cô không được ăn một chút gì thì chắc chắc sẽ bất tỉnh nhân sự.
Cô sẽ may mắn tỉnh lại lần nữa sao?
Tasa cố gắng khiến bản thân tỉnh táo, cô hoàn toàn không muốn chết đói sau khi chỉ mới tỉnh lại được mấy tiếng đồng hồ. Cô nhìn trừng trừng con chuột chũi, hy vọng chỉ cần cô nhìn lâu thì có thể bắt được nó bỏ vào cái dạ dày không biết ở nơi nào của mình. Trong lúc cô sắp tiến hóa từ một con sâu gạo trở thành zombie trong đầu chỉ toàn thịt tươi thì cuối cùng khát vọng được ăn mãnh liệt cũng đột phá điểm giới hạn.
Trên người con chuột chũi kia đột nhiên tỏa ra ánh sáng kỳ lạ, giống như củ hành tây bị bóc từng lớp một, lộ ra hạt nhỏ tí xíu ở bên trong. Lúc Tasa nhìn thấy cái hạt kia thì cô giống như kết nối với nó vậy.
Cảm giác này vô cùng quái lạ khiến Tasa cảm thấy cô giống như một cái máy tính, trong nháy mắt đã có thêm một cái USB. Cô có thể cảm giác được một loại ý thức yếu ớt, giống như kiến thợ hướng về kiến chúa, dịu dàng ngoan ngoãn chờ đợi mệnh lệnh của cô.
Đưa tôi đồ ăn. Tasa thử ra lệnh.
Con chuột chũi đang nằm im giống như giật mình sau đó bò về phía lối đi bị sụp xuống. Tiếp đó nó hơi đứng dậy, dùng hai móng vuốt cực lớn phía trước bắt đầu đào đất, nó đào rất nhanh, hiệu suất không khác gì cưa máy cả. Chỉ vài giây sau trong lối đi đó đã có thêm một cái hang rất lớn. Một lát sau Tasa mới phát hiện đất đá đào ra đã đi nơi nào: Toàn bộ đều vào miệng con chuột chũi kia cả.
Tasa mở to hai mắt, nhìn con chuột chũi nho nhỏ ăn đất đá, tạo thành một cái đường hầm tối thui. Đường hầm đen kịt là thế nhưng lại không làm khó được Tasa, đôi mắt của cô giống như tia X có thể thấy đất đá tạo nên cơ thể con chuột chũi như thế nào, nó khiến nguyên tố đất cấu thành thân thể con chuột chũi càng trở nên ngưng tụ lại. Chuyện này hoàn toàn vô lý, làm sao thân hình nho nhỏ đó có thể chứa được nhiều đất đá như vậy? Móng của nó là máy đào đất, thân hình mập mạp chính là xe lu, những chỗ nó đi qua đều trở nên bằng phẳng đến không thể tin được, y hệt như một con đường ở dưới dưới đất.
Đường hầm này ở bên ngoài tòa thành, vốn không thuộc phạm vi cảm giác của Tasa nhưng khi con chuột chũi đào xong đường hầm thì giống như có một ngọn đèn được thắp lên ở trong sương mù khiến cô đột nhiên có thể cảm giác được nơi đó. Cô không biết đường hầm này thông đến đâu, trên người con chuột chũi giống như có một hệ thống dẫn đường khiến nó biết được nơi mình cần đến.
Động tác đào cuối cùng của nó không chỉ đào được đất đá.
Một khối khoáng vật màu xanh lớn khoảng nửa cái móng của con chuột chũi rơi ra, lăn trên mặt đất, phát ra tiếng leng keng. Khối khoáng vật đó có màu xanh lam, trong đó có những tia sáng
Dáng vẻ của con chuột chũi kia rất thơ ngây chân thành, lúc này nó đang nằm úp sấp trên bộ móng vuốt lớn đến kì lạ của mình, cái mũi nhỏ ngửi tới ngửi lui. Dáng vẻ này của nó khiến Tasa nghĩ tới mấy năm trước khi cô còn là thực tập sinh. Lúc cô làm sai chuyện gì thì đều đứng ngây người tại chỗ đồng thời dùng đôi mắt to vô tội nhìn thẳng vào người trước mặt.... Thật sự thì rất đáng yêu nhưng nếu ai bất hạnh làm cấp trên của cô và đang chờ cô nhanh chóng giao tài liệu thì cũng rất dễ muốn nấu chín cô.
Bây giờ Tasa đang tự hỏi chuột chũi nướng có mùi vị gì.
Cô càng ngày càng đói, tất cả đều là lỗi của con chuột chũi kia, cô không biết mình đã triệu hồi nó theo nguyên lý gì nhưng dường như việc này khiến năng lượng có chừng của cô tiêu hao hầu như không còn. Nếu như nói trước đó Tasa đói bụng đến mức có thể ăn hết một con nghé con thì hiện tại cô có thể ăn tươi nuốt sống một con trâu trưởng thành. Nếu như cô còn thân thể thì nhất định lúc này cô sẽ ôm cái bụng đang kêu réo ầm ĩ của mình và không ngừng chảy nước miếng. Lúc này Tasa cảm thấy trước mặt mình bỗng tối sầm đi ... Tầm mắt Tasa như một bóng đèn bị hỏng, lúc sáng lúc tắt. Cô hoài nghi nếu cô không được ăn một chút gì thì chắc chắc sẽ bất tỉnh nhân sự.
Cô sẽ may mắn tỉnh lại lần nữa sao?
Tasa cố gắng khiến bản thân tỉnh táo, cô hoàn toàn không muốn chết đói sau khi chỉ mới tỉnh lại được mấy tiếng đồng hồ. Cô nhìn trừng trừng con chuột chũi, hy vọng chỉ cần cô nhìn lâu thì có thể bắt được nó bỏ vào cái dạ dày không biết ở nơi nào của mình. Trong lúc cô sắp tiến hóa từ một con sâu gạo trở thành zombie trong đầu chỉ toàn thịt tươi thì cuối cùng khát vọng được ăn mãnh liệt cũng đột phá điểm giới hạn.
Trên người con chuột chũi kia đột nhiên tỏa ra ánh sáng kỳ lạ, giống như củ hành tây bị bóc từng lớp một, lộ ra hạt nhỏ tí xíu ở bên trong. Lúc Tasa nhìn thấy cái hạt kia thì cô giống như kết nối với nó vậy.
Cảm giác này vô cùng quái lạ khiến Tasa cảm thấy cô giống như một cái máy tính, trong nháy mắt đã có thêm một cái USB. Cô có thể cảm giác được một loại ý thức yếu ớt, giống như kiến thợ hướng về kiến chúa, dịu dàng ngoan ngoãn chờ đợi mệnh lệnh của cô.
Đưa tôi đồ ăn. Tasa thử ra lệnh.
Con chuột chũi đang nằm im giống như giật mình sau đó bò về phía lối đi bị sụp xuống. Tiếp đó nó hơi đứng dậy, dùng hai móng vuốt cực lớn phía trước bắt đầu đào đất, nó đào rất nhanh, hiệu suất không khác gì cưa máy cả. Chỉ vài giây sau trong lối đi đó đã có thêm một cái hang rất lớn. Một lát sau Tasa mới phát hiện đất đá đào ra đã đi nơi nào: Toàn bộ đều vào miệng con chuột chũi kia cả.
Tasa mở to hai mắt, nhìn con chuột chũi nho nhỏ ăn đất đá, tạo thành một cái đường hầm tối thui. Đường hầm đen kịt là thế nhưng lại không làm khó được Tasa, đôi mắt của cô giống như tia X có thể thấy đất đá tạo nên cơ thể con chuột chũi như thế nào, nó khiến nguyên tố đất cấu thành thân thể con chuột chũi càng trở nên ngưng tụ lại. Chuyện này hoàn toàn vô lý, làm sao thân hình nho nhỏ đó có thể chứa được nhiều đất đá như vậy? Móng của nó là máy đào đất, thân hình mập mạp chính là xe lu, những chỗ nó đi qua đều trở nên bằng phẳng đến không thể tin được, y hệt như một con đường ở dưới dưới đất.
Đường hầm này ở bên ngoài tòa thành, vốn không thuộc phạm vi cảm giác của Tasa nhưng khi con chuột chũi đào xong đường hầm thì giống như có một ngọn đèn được thắp lên ở trong sương mù khiến cô đột nhiên có thể cảm giác được nơi đó. Cô không biết đường hầm này thông đến đâu, trên người con chuột chũi giống như có một hệ thống dẫn đường khiến nó biết được nơi mình cần đến.
Động tác đào cuối cùng của nó không chỉ đào được đất đá.
Một khối khoáng vật màu xanh lớn khoảng nửa cái móng của con chuột chũi rơi ra, lăn trên mặt đất, phát ra tiếng leng keng. Khối khoáng vật đó có màu xanh lam, trong đó có những tia sáng
/24
|