Nhật Ký Bá Chủ Học Đường

Chương 42 - Chương 42

/79


Hiện tại Doãn Manh rất là rầu rĩ.

Ngày mai sẽ là cuộc kiểm tra chạy 800 mét, thứ năm Doãn Manh đã bắt đầu căng thẳng. Lúc học sơ trung chính là như vậy, trước một tuần chạy nữ sinh cả lớp đều bắt đầu căng thẳng, đến buổi tối một ngày trước thật sự là đứng ngồi không yên.

Doãn Manh đứng ngồi không yên vừa đặt cặp sách ở trên ghế, Hỗn Thế Ma Vương liền giá lâm.

Lô Thiên Hào mở màn hét lớn. Hiện tại nó cũng không cải trang thành Tôn Ngộ Không nữa, thay vào đó chân đạp lên cặp sách của Doãn Manh, nhảy lên nhảy xuống!

Doãn Manh Doãn Manh Doãn Manh!

Đừng kêu đừng kêu nữa! Làm gì! Doãn Manh rút cặp sách từ phía dưới chân nó ra, Có phải em nên gọi chị là chị gái hay không?

Cô nghiêng đầu nhìn ra bên ngoài một chút, quả nhiên ba mẹ đều chưa trở về. Trong nhà chỉ có con gấu con của cô nhỏ này.

Con gấu con thật đúng là con gấu con: Mi nói ai là chị gái?

Doãn Manh nghẹn một hơi, nghĩ thầm cô còn chưa tới mức phải so đo cùng đứa trẻ năm tuổi: Rốt cuộc em muốn làm gì?

Lô Thiên Hào chớp mắt to: Cái người gọi là giáo viên nhà trẻ đó, buổi sáng lại bị ta làm cho khóc. Cho nên ta đã ở một mình suốt một buổi chiều rồi. Thật nhàm chán. Chơi với ta đi.

Doãn Manh: Không được, tự em chơi đi. Hoặc là xem ti vi đi. Chị phải làm bài tập.

Lô Thiên Hào uỷ khuất bẹt miệng.

Doãn Manh không có phản ứng, lấy hai trang bài thi số học ra vừa bắt đầu viết, lại không nghĩ rằng Lô Thiên Hào vèo một túm được một trang bài thi, nhảy lên cái tủ, giơ bài thi trong tay lên thật cao : Chơi với ta! Chơi với ta!

Doãn Manh sợ hết hồn, nhanh chóng lục lọi một chút, phát hiện bài thi của cô một tờ cũng không thiếu, thiếu lại chính là tờ của Lâm Kha!

Sáng hôm nay cô mượn tờ bài thi số học giải được đề lớn kia của cậu ta, muốn trở về xem cách giải của cậu ta, không ngờ đúng lúc này lại bị con gấu con nữa đường chặn ngang cướp mất một trang!

Mẹ nó! ! ! Doãn Manh bùng nổ: Không được! Nhất định không được! Trả lại đây!

Lô Thiên Hào vừa nhìn thấy bài thi này đối với Doãn Manh hình như là rất quan trọng, liền biết mình tóm được bảo vật rồi, lập tức vui vẻ, như con cá chạch tránh thoát công kích của Doãn Manh, chui từ dưới đáy bàn qua phóng ra phòng khách.

Đứng lại! Cái con gấu con kia! Doãn Manh không hề nghĩ ngợi liền xông ra ngoài.

Lô Thiên Hào vừa thấy có người đuổi theo càng phấn khích, vọt thẳng vào phòng khách khóa cửa lại.

Lúc Doãn Manh đuổi tới Lô Thiên Hào đã khóa chết cửa rồi.

Bộp bộp bộp! Mặc cho Doãn Manh gõ cửa thế nào, thằng trộm con kia cũng không mở cửa, Mở cửa! Lô! Thiên! Hào! Mở cửa cho chị!

Lô Thiên Hào ỷ có cửa lá gan lớn hơn, ( mặc dù bình thường lá gan của nó cũng không nhỏ chút nào ) Không ra, không ra cũng không mở ~ sói mẹ ở bên ngoài!

Sói mẹ Doãn Manh tức giận bốc khói trên đầu, nhưng vẫn kiềm xuống ngọn lửa tức giận đang tăng vọt, thả giọng mềm xuống: Ra ngoài đưa bài thi cho chị, chị sẽ chơi với em.




/79

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status