Nhật Ký Bá Chủ Học Đường

Chương 54 - Chương 54

/79




Bình thường mặc dù thoạt nhìn ba Doãn không thích hoạt động cho lắm, nhưng cán vỏ sủi cảo thì thật sự là một tay lão luyện.

Lúc Doãn Manh và Lô Thiên Hào dán xong câu đối xuân chạy trở lại, ba Doãn đã cán xong tất cả vỏ sủi cảo rồi. Doãn Manh rất tự giác đi qua lấy vỏ lên giúp gói lại. Lô Thiên Hào dĩ nhiên là không đáng nhắc đến, nó không làm phiền thêm chính là a di đà Phật.

Mẹ Doãn thuộc chòm sao Xử Nữ, trời sanh lắm chuyện, chê ba Doãn làm nhân bánh không thơm, nên đã dậy sớm chế biến nhân thịt cho bánh xong rồi. Đến lúc đó chỉ cần bỏ thêm rau vào bên trong trộn đều một chút là được.

Doãn Manh nhìn nhân bánh đã trộn xong, thịt heo hồi hương, thịt cừu bí ngòi, còn có rau hẹ trứng gà này!

Cô không thích ăn nhất là rau hẹ, ăn một lần miệng đầy vị, rau hẹ còn dễ vướng trong kẽ răng, ăn cơm còn phải soi gương cả buổi. Nhưng mà lần này rau hẹ thoạt nhìn không giống lắm, cô hiếu kỳ dùng chiếc đũa dài khẩy qua: Ba! Cái này là cái gì?

Ba Doãn hửm một tiếng, ghé đầu qua: Tôm bà của con gửi đến. Mẹ con thả vào trong thau kìa.

Doãn Manh cúi đầu nghiêm túc nhìn xem, hay thật, đây thật là tôm ah! Mỗi một con đều to và dài bằng đầu ngón tay, cái này gần một nửa thau, ít nhất cũng được 2-3 cân (1 cân = 0.5 kg), rất tươi ngon.

Đến lúc đó trong một cái sủi cảo gói thêm một con tôm, ăn rất ngon. Ba Doãn bổ sung.

Tôm! Tôm! Lô Thiên Hào kích động nhảy lên kêu to. Có vị tôm tươi mới, ngay cả tôm khô bình thường xài đều không cần cho vào, dù cho Doãn Manh không thích ăn loại nhân rau hẹ này cũng đều có chút thèm ăn.

Nói làm là làm ngay.

Sủi cảo của nhà họ Doãn có một đặc biệt lớn, vỏ mỏng nhân lớn. Đặc biệt nhét đầy nhân.

Đến thế hệ này của Doãn Manh, càng thêm phát huy truyền thống tốt đẹp, không nhét vào đầy vỏ hoàn toàn không buông tay. Lô Thiên Hào nhìn chảy nước miếng, cầm chiếc đũa giúp một tay nhét nhân tôm vào trong sủi cảo, một cái nhét một con, có lẽ cũng chỉ có lúc này tay chân nó mới lanh lẹ bằng lòng làm việc.

Sủi cảo lớn chỉnh tề xếp chồng ở trên khay, béo ụt ịt nhìn làm cho người ta muốn cắn một cái.

Cửa vang lên một tiếng, là mẹ Doãn và cô nhỏ Doãn về.

Đúng lúc, Doãn Manh và ba Doãn đã gói xong sủi cảo buổi trưa. Vừa nghe tiếng nước sôi lên bắt đầu nấu sủi cảo.

Một khay sủi cảo ra nồi, Lô Thiên Hào đã dính chặt vào trên vách tường phòng bếp rồi.

Nhân rau hẹ cũng có thể ăn ngon như vậy! ! ! Chính xác mà nói là tôm ăn quá ngon wow wow wow! !

Doãn Manh không nhịn được, phát huy thói quen 30 năm lúc trước tập trung vào chụp thức ăn, lấy điện thoại kém pixel bây giờ ra, kịch kịch về phía hai nửa tôm được thêm vào hé ra trong sủi cảo, gửi lên diễn đàn trường, thuận tiện tặng kèm thêm: Năm mới vui vẻ! Ăn tôi ăn tôi!

Mới vừa để điện thoại xuống, Lô Thiên Hào đã thủ tiêu một đĩa, để lại cô nhỏ Doãn khó xử túm lấy đầu nó.

Mẹ Doãn nhìn điện thoại di động của Doãn Manh: Trò chuyện với ai vậy?

Doãn Manh: Không có, con gửi lên diễn đàn trường.

Mẹ Doãn trước kia cũng được phổ cập khái niệm trang web giao tiếp xã hội, nhìn Doãn Manh mân mê tò mò liếc mắt nhìn sang, đúng lúc này Hàn Siêu trả lời lại: Năm mới vui vẻ! Ha ha ha Doãn Manh tớ biết ngay cậu không tim không phổi nhất rồi !

Cái gì gọi là không tim không phổi! Doãn Manh nhíu mày,tưởng tượng ra hình ảnh tự mình vặn lỗ tai của Hàn Siêu.

Nam sinh này là thằng nhóc ngồi cùng bàn con đấy hả? Mẹ Doãn cắn một tép tỏi.

Doãn Manh: Hả? Mẹ còn nhớ rõ à?

Mẹ Doãn gật đầu một cái: Đương nhiên mẹ nhớ rồi. Mẹ con mới mấy tuổi, đầu óc cũng không đần giống ba con. Mẹ còn nhớ nam sinh ngồi sau bàn con kia, con trai của Emma, bộ dạng thanh thanh tú tú.

Doãn Manh bị sủi cảo làm nghẹn họng: Mẹ còn cùng dì Emma liên lạc à?

Mẹ Doãn phất tay: Cũng không liên lạc nhiều, chỉ có trước khi cô ấy trở về Đức năm nay, đã tới cửa hàng của chúng ta.

Doãn Manh kinh hãi: Làm sao dì ấy biết cửa hàng của chúng ta? Tới đây làm gì? Doãn Manh đối với người mẹ này của Lâm Kha vẫn có chút hold không nhịn được, nhìn khôn khéo cực độ, không ngờ lại là người thích xem náo nhiệt.

Mẹ Doãn kỳ quái: Không phải là con nói với đứa bé trai kia sao?

Con không có ah! Doãn Manh kêu oan.

Oh, vậy thì mẹ cũng không biết. Chỉ có điều cô ấy đặc biệt tới đây ăn gan xào. Còn nói lúc trước sau khi cửa hàng gan xào ở ngõ hẻm củ ở thành phố B của nhà kia đóng cửa, thì chưa từng được ăn mùi vị chánh tông như vậy. Mẹ Doãn đắc chí che miệng nói: Cho nên nói mẹ con đây mấy năm không có cầm muôi, thật ra cũng không có lục nghề lắm.

Doãn Manh xấu hổ. . . . . . Đó có thể là lời khách sáo của người ta mà thôi. . . . . .

Nhưng tình trạng bây giờ thật đau trứng, Lâm Kha không để ý tới cô. . . . . . .

Ngày đó kể từ sau khi không có hồi âm, Doãn Manh cũng không liên lạc lại nữa. Cũng không phải cô hoàn toàn không có nghĩ qua chuyện này, mà là sợ nếu gửi đi, Lâm Kha không trả lời làm trong lòng cô khó chịu.

Mặc dù nói ngoài miệng không thèm để ý, trên thực tế Lâm Kha là người đầu tiên

/79

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status