Nhật Ký Bá Chủ Học Đường

Chương 55 - Chương 55

/79


Lại thức dậy trong một ngày nắng sớm vàng rực rỡ, Doãn Manh xoa đôi mắt mờ mịch, theo thói quen lật lịch treo tường.

Ừhm, cách ngày tựu trường còn 15 ngày.

Bởi vì mùa xuân năm nay đến khá trễ, cho nên nghỉ đông vốn ngắn ngủi lại kéo dài gần hai tháng.

Lại nói kể từ sau khi hòa hảo vào hôm tết, kỹ năng Lắm mồm này của Lâm Kha đã tăng lên từng chút, tu luyện đến trình độ sắp công phá tới trời, cũng không biết là hoạt động giải trí ở Đức quá ít, hay là bởi vì nguyên nhân nào khác. Cậu ta gần như không có ngày nào không nhắn tin bắt bí cô, nói nhảm một vài chuyện không liên quan không quan trọng.

Vì thế mà cô đã học xong kỹ năng thường dùng: chào buổi sáng, chúc ngủ ngon, đủ loại chào hỏi...

Chủ yếu là Lâm Kha vốn là người rất khinh thường ( lười phải ) dùng Chat Messenger tầm xa, trên cơ bản tin nhắn đều không thường hồi âm, cho nên tình trạng gần đây khiến cho Doãn Manh rất ngạc nhiên. Cô cũng hoài nghi đối diện cùng bb với cô đến cùng có phải là Lâm Kha hay không.

Quả nhiên, Doãn Manh cầm điện thoại di động lên phát hiện một đêm cậu ta nhắn cho cô 11 tin. Điều chỉnh thành chế độ im lặng thật sự là lựa chọn sáng suốt. Bản thân Doãn Manh cũng bởi vì đi học, luôn có tật xấu là theo thói quen điều chỉnh di động thành chế độ im lặng. Kết quả có một lần cô thả điện thoại đâu mất, tìm thế nào cũng không tìm được. Sau này cô đã từ bỏ thói quen điều chỉnh chế độ im lặng, đổi thành chế độ rung.

Kết quả liên tục ba ngày tết, buổi tối nào cũng bị tin nhắn qq của Lâm Kha đánh thức, cô liền khôi phục lại trạng thái im lặng. Thật là cám ơn cậu ta.

Lâm Kha: Này! ! ! Thức chưa? Sao cậu còn chưa dậy? Hiện tại bên kia của các cậu cũng đã 7 giờ thì phải!

Sao cậu ta lại thích gầm thét như thế! ! ! Doãn Manh không thể tưởng tượng được Lâm Kha lười biếng bình thường lại nói ra câu này. . . . . . Phong cách không hợp nghiêm trọng.

Tại sao có người ngay cả văn phong và phong cách không thống nhất ah!

Doãn Manh nhìn nhìn đồng hồ một cái: nơi đó của các cậu 12 giờ rồi nhỉ. . . . . . Còn chưa ngủ. . . . . .

Lâm Kha trước sau như một trả lời sau một giây: rốt cuộc cậu cũng thức á. Thật là lười, tôi còn tưởng rằng cậu lại muốn ngủ đến hơn 9 giờ.

Khóe miệng Doãn Manh rụt rụt, ngày nghỉ không phải hẳn là ngủ đến hơn 9 giờ sao! ! ! Chính là thằng nhóc cậu mỗi ngày ngủ trễ dậy sớm mới lớn lên không cao đó! ! !

Thật vất vả lớp học của Lô Thiên Hào mở khóa trước, không ai thúc giục cô, thì không thể để cho cô ở lì trên giường hai ngày sao?

Ở một phía xa xăm khác của quả địa cầu Lâm Kha còn muốn quản cô! Không có cửa đâu!

Doãn Manh: thì cậu buổi tối không ngủ được đi học ngủ đấy thôi!

Sau đó cô liền chỉnh điện thoại về chế độ lái máy bay ︿( ̄︶ ̄)︿, ngã xuống chiếc giường mềm mại, bổ sung thêm một giấc. Cô có thể tưởng tượng ra bộ dạng phát điên của Lâm Kha ở bên đó.

Một giấc này cô được ngủ trọn vẹn, mặt trời lên cao đến 2 giờ, bụng réo lên mới dậy.

Mới vừa mở điện thoại di động ra một cú điện thoại đã tới rồi, Doãn Manh đánh răng bắt máy: A lô ?

Đối diện truyền đến giọng nữ gào thét: Nè! Sao điện thoại của cậu vẫn luôn tắt máy á. 4 giờ chiều hôm nay học phát họa, cậu muốn đi chung với tớ ăn đồ ăn Trung Quốc không?

Hả? Doãn Manh vội nghẹn câu nói kế tiếp trở về, hôm nay học phát họa? ! ? ! ? Σ(;°д°)! ! !

Cô đã quên vứt luôn chuyện này đến nhà bà ngoại rồi! ! !

Thật may là Hoa Bội nhớ gọi cho cô một cú điện thoại nhắc nhở, nếu 4 giờ hôm nay cô chưa có rời giường chẳng phải là nhức cả trứng rồi sao. Gài bẫy Lâm Kha không ngờ thiếu chút nữa gài bẫy luôn mình.

Hoa Bội hiển nhiên nghe được động tĩnh bên này của Doãn Manh, đã dự liệu trước nở nụ cười: Cậu quên phải không ~ tớ biết ngay mà!

Doãn Manh thở dài một cái, nhổ bàn chải đánh răng ra: Cậu ăn trước đi, đừng chờ tớ. Nói cho tớ biết chỗ ăn cơm, tớ lập tức qua.

Hoa Bội nói địa chỉ, chỗ ở gần sát bên lớp học mỹ thuật.

Cô ấy lại bổ sung: Cậu nhanh một chút nhé, chúng ta cơm nước xong còn phải mua dụng cụ vẽ tranh đó! Doãn Manh gật đầu một cái đáp lời, cúp điện thoại nhanh chóng súc miệng.

Mặc quần áo vào thu dọn cặp sách một chút, giống như là đạp Phong Hỏa Luân xông ra ngoài.

Trong lúc xuống còn đụng phải bà Lưu thường cho bọn họ điểm tâm ở lầu 5.

Bà Lưu chống gậy, đeo kính lão, nhìn


/79

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status