Nhật Ký Bá Chủ Học Đường

Chương 6 - Chương 6

/79


Lúc Doãn Manh và Lâm Kha nhận bài tập vật lý về đến phòng học, cách tiếng chuông vào học vẫn còn một khoản thời gian.

Phân phát xuống xong, Doãn Manh nhìn thấy Trần Tư Dĩnh đã sớm ngồi ở chỗ ngồi chớp mắt to nhìn cô, giống như đợi cô thật lâu rồi: Nè! Buổi trưa cậu đi đâu vậy? Tớ chờ cậu thật lâu.

Doãn Manh: rõ ràng cậu là người vứt bỏ tớ trước mà . . . . . (_)

Tớ gia nhập Xã Liên á, sau đó cùng với Lâm Kha đi văn phòng nhận bài tập vật lý.

Xã Liên à. . . . . . Tớ cũng không rõ lắm ~ nghe nói là mới lập. Trần Tư Dĩnh nghiêng đầu suy nghĩ một chút, đột nhiên hưng phấn nói: À này, cậu thấy hội trưởng câu lạc bộ Chính kịch đó như thế nào?

Đầu đội tóc giả, mặt trang điểm lòe loẹt tôi làm sao mà biết được á. . . . . .Trán Doãn Manh chảy vạch đen, ngoài miệng lại nói: Hình như cũng thành thật, tớ không thấy rõ, hẳn là đẹp trai! Nói xong gật đầu thật mạnh, lúc này Lý Lộ chạy tới.

Tư Dĩnh như thế nào như thế nào? Đóm lửa bát quái nhỏ cũng sắp toát ra khỏi hốc mắt của cô bé, Phát triển như thế nào!

Anh ấy gọi là Tô Hàng, ban bốn cao nhị! Tư Dĩnh bĩu môi, nhìn Doãn Manh, Vẫn là Lộ Lộ thương tớ.

Doãn Manh bật cười, làm ra vẻ ghét bỏ: Làm lão bà của tớ tớ liền thương cậu ~

Tư Dĩnh lập tức vào vai cô vợ nhỏ sáp tới bắt đầu gọi lão công. Ở góc độ của Doãn Manh hoàn toàn không nhìn thấy một hàng nam sinh phía sau đều nhìn sang bên này, thì ra nam sinh cao trung lại sớm thành thục như vậy!

Qủa nhiên nữ sinh xinh đẹp tới chỗ nào cũng được người thích.

Loli quá lứa Doãn Manh đột nhiên phát hiện trong lòng bất đồng, chú ý tới rất nhiều chuyện trước kia hoàn toàn không có chú ý tới. Mắt cười giống như trăng rằm, cô không khỏi có chút hứng thú trêu chọc trẻ con: Nàng thấy sắc quên nghĩa như vầy, ta làm sao thu nàng được. Ta có hậu cung giai lệ rồi, không thiếu một mình nàng.

Con mắt Trần Tư Dĩnh trợn tròn, lập tức phản ứng kịp: Ở đâu, ta sẽ độc chết tất cả các nàng ấy!

Doãn Manh bèn túm lấy Lý Lộ nói: Hậu cung. Quay đầu, cô bắt đầu sàng chọn người chịu tội thay, Trần Tư Dĩnh trợn to cặp mắt chờ xem cô làm thế nào thu lại cục diện.

Doãn Manh tròng mắt xoay động, đầu ngón tay thẳng tắp chỉ về phía người bị cưỡng bức lao động phát bài tập vậy lý - Lâm Kha: Giai lệ!

Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha! Tư Dĩnh vùi đầu cười to, cười đến mức nước mắt sắp chảy ra luôn. Bên cạnh mấy bạn học nghe được cũng rối rít không kềm được cười.

Doãn Manh đắc ý nói: Ta không có nói đùa, xem bộ dạng nàng đẹp như vậy, trẫm miễn cưỡng thu nàng vào hậu cung, ban tên Ba Ngàn! Tuân theo cát ngôn (lời nói may mắn), hậu cung ba ngàn mỹ nữ!

Trần Tư Dĩnh vung cái váy không tồn tại lên, hắng giọng nói: Nô tỳ tiếp chỉ!

Lâm Kha bên kia mới phản ứng được: Ai là ba ngàn mỹ nữ của cậu hả!

Trần Tư Dĩnh chớp chớp mắt: Ngươi là Giai Lệ, ta mới là Ba Ngàn á.

Bên cạnh vẫn cười, Trịnh Gia Thạc tới đây đâm chọc Lâm Kha, khều ngón tay cái: Được nhá anh em, chỉ một lát không gặp mà đã lồi ra một lão công rồi.

Lâm Kha toét miệng cười đạp cậu ta mấy đạp, Lắm mồm chết cậu!

Trịnh Gia Thạc khoa trương ui da ui da chạy, diễn vẻ mặt hợp lý.

Cô Cơ dạy môn tiếng Anh ôm một quyển sách tiếng Anh giẫm giày cao gót đi vào: Ồ, chuyện gì cười vui vẻ như vậy! Nói ra

<

/79

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status