Nhật Ký Bá Chủ Học Đường

Chương 69 - Chương 69

/79


Cái gì? Ba mẹ không về? Hôm nay sao? Doãn Manh cau mày, khóe mắt nhìn lướt qua Lâm Kha cùng Ích Tà dính ở chung một chỗ xem quảng cáo bạch kim.

Oh. Được rồi. Ừhm ừhm. Con sẽ ở nhà. Ừhm, có một bạn học tới đây muốn xem mèo.

Nam hay nữ à? Đương nhiên là nữ. Bạn mới quen ở lớp mới.

Ừhm, không có việc gì, bạn ấy lát nữa về. Ở đây? Oh không cần á, làm sao con không an toàn á, lúc con ở một mình còn ít sao? Ba cứ yên tâm đi ╮(╯▽╰)╭~

Dạ dạ dạ. Doãn Manh thật vất vả ứng phó ba Doãn lắm lời xong, vừa cúp điện thoại, quay đầu lại nhìn thấy Lâm Kha dựa vào khung cửa nhà cô, dưới chân con mèo cũng cùng một tư thế với cậu ta.

Hôm nay nhà cậu không có ai?

Doãn Manh dự cảm không tốt, lập tức trả lời: Có á. Một lát nữa có thể cô nhỏ tôi về.

Ừ ╭(╯^╰)╮ Lâm Kha hoài nghi nheo mắt lại, ngay sau đó đổi đề tài, Cho nên cậu nói tôi là nữ sinh?

Meo meo meo meo! Ích Tà bày ra khuôn mặt mèo thoạt nhìn không khỏi tương tự như vẻ mặt của Lâm Kha, tương tự đến Doãn Manh muốn chết.

Nhìn xem ba cô nhặt về con mèo rách gì! (╯‵□′)╯︵┻━┻ đứng chung đội cũng xem mặt xem chiều cao xem giới tính!

Chẳng lẽ cậu muốn bảo tôi nói với ba tôi hiện tại có một nam sinh đang ở nhà mình? Tôi bảo đảm ông ấy sẽ lập tức xông về lấy cái mạng nhỏ của cậu!

Meo meo meo meo! Ích Tà nhìn thấy Lâm Kha yếu thế, lập tức gió chiều nào theo chiều đó lập tức nhảy lên cái bàn đứng ở bên này của Doãn Manh!

Con mèo thối nhà mi thật biết nhìn sắc mặt người nhỉ ~ Lâm Kha nhướng lông mày lên, thong thả ung dung xề lại gần Doãn Manh. Cái khuôn mặt bình thường kia của cậu ta nhìn xuống “ Mặt to” của cô càng ngày càng gần, hô hấp cũng phả lên trên mặt Doãn Manh.

Cậu cậu cậu, cậu lại gần như vậy làm gì! Doãn Manh nhịn không được dùng ngón tay chọt chóp mũi cậu ta.

Lỗ mũi Lâm Kha ưỡn rất thẳng, bị chọt một cái có vẻ vô cùng tức cười, cậu ta mất hứng chân mày nhíu lại: Cậu làm gì thế ah! Tôi lấy nước!

Doãn Manh sửng sốt, quay đầu lại, nhìn thấy cơ thể mình che kín máy lọc nước uống, cùng với bộ dạng ngu ngốc bất đắc dĩ cầm ly nước của Lâm Kha.

Doãn Manh hơi lúng túng lui một bước, nhường chỗ máy lọc nước uống.

Khóe miệng Lâm Kha nhếch lên, cười xấu xa hai tiếng, chậm rãi đi tới lấy nước. Nhìn Doãn Manh muốn ra tay đánh cậu ta.

Rõ ràng là cậu cố ý! Xem bà đây là cô gái nhỏ sao?

Gia tăng loại trò tứ chi đụng chạm này, Doãn Manh bà đây mấy đời trước đã thấy rồi!

Meo meo meo meo! Ích Tà như còn ngại chưa đủ loạn, duỗi cổ tới đây tăng thêm nhạc đệm.

Lâm Kha hoàn toàn không có ý rời đi, dựa vào bên cạnh sofa vừa trêu chọc mèo vừa nhìn Doãn Manh chọn kênh. Lại nói rãnh rỗi như vậy, cô cũng rất ít được mấy lần.

Khụ khụ! Doãn Manh ho khan một tiếng, một ngón tay chỉ đồng hồ, Có lẽ cậu nên về đi!

Lâm Kha một tay gãi cổ nhỏ của Ích Tà, ngẩng đầu nhìn đồng hồ: Mới 8 giờ rưỡi, cậu gấp cái gì á! Ba mẹ cậu lại chưa về, tôi đợi thêm chút nữa có sao đâu?

Doãn Manh lờ mờ bắt đầu trách mình lúc trước đầu óc bị động kinh, mới ngầm đồng ý cho tên này tới đây!

Một hồi không có xe. Bên này xe điện ngầm chỉ chạy đến 9 giờ rưỡi. Doãn Manh nghiêm túc nói.

Lâm Kha đáng đánh đòn cười một tiếng: Tôi, có, xe, riêng.

Meo meo ~ meo meo ~ meo meo ~ meo meo ~

Doãn Manh: (╯‵□′)╯︵┻━┻

Vò đã mẻ không sợ sứt, Doãn Manh lôi đồ đê tiện kia từ trong xích đu ra ngoài, đi vào ổ của mình. Ôm một quyển truyện tranh của Shirow Miwa ra xem. Không biết xấu hổ coi như xong! Còn giành ngai vàng của cô!

Lâm Kha bị kéo xuống sờ lỗ mũi một cái, cũng không so đo, tiếp tục chuyên tâm trêu chọc chú mèo 30 tuần tuổi. Có lẽ là bởi vì cùng loại mặt hàng như Ích Tà, cho nên ngưu tầm ngưu mã tầm mã, một đến hai đi chơi đến quên trời đất.

Doãn Manh mê


/79

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status