Gió nổi lên rồi! Đường Yên ngẩng đầu, ngửi mùi vị hôi thối trong không khí sau đó hơi nhíu mày, liếc nhìn Hạ Dĩnh đang nhắm mắt nghỉ ngơi bên cạnh. Dịch Thao, Dịch Thiến thì đứng yên lặng, hơn nửa người ở trong bóng tối, nếu không có tiếng tim đập khẽ thì rất khó làm cho người ta phát hiện trong căn nhà này có tồn tại hai người.
Bỗng nhiên có một bóng dáng xuất hiện khiến Đường Yên kinh ngạc, cô cẩn thận mở tinh thần lực, tinh thần lực dần dần mở rộng ra bốn phía. Người quen! Khuôn mặt của Lưu Thấm Nhã rất bình tĩnh, cô ta đứng bên cạnh cửa sổ, mượn tấm rèm che để che giấu bóng dáng của mình. Ông già đứng ở bên cạnh cô ta hơi khom người, hình như đang nói gì đó.
Ông già này là người bên cạnh Lưu Hãn Vũ. Trong tác phẩm có nói đến về sau Lưu Thấm Nhã tìm được người thân, đó là nhà họ Lưu ở quân khu trung tâm. Nhà họ Hình nắm được quân khu trung tâm trong lòng bàn tay, Nhà họ Lưu đi theo cũng được hưởng lời, lúc đó Lưu Thấm Nhã vô cùng nổi bật.
Không nghĩ tới bọn họ sớm như vậy đã biết Lưu Thấm Nhã là người nhà họ Lưu, khó trách cô ta lại nhẫn tâm xuống tay với bác sĩ Đường. Thực lực của ông già này rất mạnh mẽ, Đường Yên không dám khinh thường. Đường Yên cẩn thẩn mở rộng thêm phạm vị của tinh thần lực thình loáng thoáng nghe thấy hai người đang nhận người thân, Lưu Thấm Nhã bảo Lưu Hãn Vũ ra tay, ngoại trừ loại bỏ cô thì nhất định phải lấy được vòng bạch ngọc ở trên tay cô.
Hừ!
Đường Yên nhỏ giọng hừ lạnh, quả nhiên Lưu Thấm Nhã biết được bí mật của vòng bạch ngọc, khó trách ngay từ đầu cô ta đã nhìn chằm chằm vòng bạch ngọc của cô. Ẫn nhẫn như vậy cũng chỉ vì mai kia phượng vũ cửu thiên (phượng múa trên chín tầng trời)! Cô há có thể làm cho Lưu Thấm Nhã được như ý? Sau nghe đại khái nắm bắt được kế hoạch của hai người kia thì khóe miệng Đường Yên cong lên thành một nụ cười lạnh như băng.
Sau khi mọi người thảo luận xong thì bắt đầu thanh lí tòa nhà. Hình Liệt Phong đi trước dẫn đầu bước vào tòa nhà khoa học kỹ thuật số 181, Đường Yên liếc mắt nhìn ông già đi theo bên cạnh Lưu Thấm Nhã, đáy mắt hiện lên ánh sáng. Trong tòa nhà có không ít tang thi nên khi ngửi thấy mùi vị của máu thịt thì lập tức nhào tới.
Đường Yên nghiêng người, dùng chân đạp tang thi đang nhào tới văng ra ngoài. Mạnh Lộ ở bên cạnh cũng tay phải vung lên, một cái gai đất hiện ra đâm thủng tang thi đang tiến gần.
Miêu Trạch cũng không cam lòng yếu thế, phủ dị năng lên tay sau đó dùng tay không chém tang thi đánh lén thành hai nửa. Đường Yên không vội vã dùng dị năng mà nắm chặt kiếm sắc, dũng mãnh giết sạch tang thi xung quanh. Cô có chút cảm thán nếu mang theo Buster thì mình sẽ không cần phải vất vả thu thập tinh hạch, cũng không biết được Buster học từ ai mà lại rất thích thu thập tinh hạch sáng lấp lánh, mỗi lần ra ngoài thanh lí tang thi và thú biến dị thì đều thích xông lên phía trước.
Càng đi lên trên thì thực lực của tang thi dần dần trở nên mạnh mẽ. Áp lực của mọi người cũng lớn hơn nên không dám khinh thường.
Đột nhiên có một bóng đen từ gian phòng cuối cùng vọt ra, nó duỗi cánh tay dài bắt lấy một dị năng giả lực lượng dẫn đầu phía trước rồi xé dị năng giả lực lượng kia thành hai nửa, cái miệng rộng đầy máu tham lam hút lấy máu tủy của dị năng giả đó.
Thấy thế đoàn người cổ cảm thấy lạnh lẽo. Giang Ly vung tay tạo nên một quả cầu lửa rồi ném về phía tang thi kia, tên tang thi đó nhanh nhẹn nhảy lên, né tránh rất thoải mái sau đó nó ném thi thể đã bị hút sạch não tuỷ và tinh hạch lại, lúc gần đi vẫn còn không quên dùng ánh mắt trắng dã xen lẫn tơ máu nhìn chằm chằm các dị năng giả khác.
Là Ba Hành Giả, mọi người cẩn thận một chút! Hình Liệt Phong lạnh lùng nhắc nhở.
Đường Yên vung kiếm lên, chém một kiếm về phía Ba Hành Giả đang vương móng vuốt sắc bén ra. Ba Hành Giả thu hồi móng vuốt sắc bén, sợ hãi nhìn Đường Yên nhưng ánh mắt vẫn hiện rõ sự tham lam. Đường Yên nhìn dị năng giả vừa mới chết thảm không lâu thì đáy lòng không khỏi rùng mình, sợ rằng Ba Hành Giả này đã để mắt đến đám dị năng giả bọn họ rồi.
Đối mặt với tang thi không hề có cảm giác đau, mọi người chỉ có thể chết lặng đi tới dùng vũ khí và dị năng tiêu diệt bọn chúng.
A! Lại là một tiếng hét thảm, một dị năng giả bên đội Hình Liệt Phong đã bị Ba Hành Giả tóm lấy cánh tay, máu thịt be bét, Hình Liệt Phong vẫy tay nhanh chóng chém đứt móng vuốt sắc bén của Ba Hành Giả. Tang thi càng ngày càng nhiều, thực lực cũng càng ngày càng mạnh.
Lưu Thấm Nhã được mọi người cẩn thận bảo vệ ở phía sau, vì dị năng giả bị thương nghiêm trọng cần cô ta chữa trị.
Dị năng giả hệ công kích phụ trách đánh úp Ba Hành Giả đừng để cho bọn chúng tới gần, Thấm Nhã tìm xem thử ở tầng này có tang thi hoặc là thú biến dị chỉ huy hay không? Hình Liệt Phong trầm giọng nói.
Nghe Hình Liệt Phong nói, Đường Yên nhỏ giọng dặn dò mấy người Miêu Trạch phải thật cẩn thận, đừng hành động thiếu suy nghĩ.
Bỗng nhiên có một cặp móng vuốt sắc bén xuất hiện ở bên trái, đâm xuyên qua bụng một dị năng giả sau đó chộp tới Giang Ly.
Đồng tử của Giang Ly co rụt lại, sau khi nhanh chóng lui về phía thì vung tay lên, dùng dị năng cản trở thế tấn công của nó. Không ngờ tên tang thi biến dị này hết sức giảo hoạt, dễ dàng tránh được cầu lửa của Giang Ly, nó xoay người ở trên không, vươn móng vuốt sắc bén ra muốn đâm thủng cổ Giang Ly. Lúc này Đường Yên vung kiếm sắc lên, chém thẳng về phía móng vuốt sắc bén của tang thi biến dị, Mạnh Lộ vội vàng tạo một cái tường đất, kéo Giang Ly đang kề cận cái chết trở lại.
Có thấy rõ không? Đường Yên lạnh giọng hỏi những người chung quanh. Tốc độ của tang thi biến dị này cực nhanh, chỉ trong nháy mắt đã không thấy bóng dáng.
Mọi người đều lắc đầu, sắc mặt rất khó coi.
Ba Hành Giả hệ không gian, am hiểu đánh lén và ẩn nấp. Lưu Thấm Nhã lên tiếng, cố gắng dùng tinh thần lực để nhìn rõ tung tích của Ba Hành Giả không gian đang ẩn núp trong bóng tối: “Nó là boss của tầng này, tôi hoài nghi nhóm của chúng ta đã bị cách ly với không gian chung quanh, mọi người cẩn thận một chút!
Cái gì?
Nghe vậy những dị năng giả đứng ở bên cạnh cửa vội vàng đưa tay xoay nắm cửa rồi lại dùng sức nện vào cửa chính: “Ầm…rầm! Lập tức trong không gian yên tĩnh vang vọng tiếng đập cửa
Bị nhốt rồi!” Ánh mắt Đường Yên chợt lóe lên, kinh ngạc nhìn kết cấu xung quanh. Không thể tưởng tượng được thực lực của Ba Hành Giả không gian lại mạnh như vậy, trực tiếp phong bế cả một tầng lầu. Giang Ly, nhanh chóng tìm cách liên lạc với người bên ngoài.
Rì.. rì... Bên trong bộ đàm truyền đến tiếng động ầm ĩ, không liên lạc được. Trong lúc nhất thời cả không gian đều yên tĩnh lại, bên tai chỉ còn nghe thấy tiếng rì rì, rẹt rẹt của bộ đàm không được kết nối.
Sao lại thế này? Có một dị năng giả không nhẫn nại được nên lên tiếng hỏi thăm, rõ ràng lúc nãy
Bỗng nhiên có một bóng dáng xuất hiện khiến Đường Yên kinh ngạc, cô cẩn thận mở tinh thần lực, tinh thần lực dần dần mở rộng ra bốn phía. Người quen! Khuôn mặt của Lưu Thấm Nhã rất bình tĩnh, cô ta đứng bên cạnh cửa sổ, mượn tấm rèm che để che giấu bóng dáng của mình. Ông già đứng ở bên cạnh cô ta hơi khom người, hình như đang nói gì đó.
Ông già này là người bên cạnh Lưu Hãn Vũ. Trong tác phẩm có nói đến về sau Lưu Thấm Nhã tìm được người thân, đó là nhà họ Lưu ở quân khu trung tâm. Nhà họ Hình nắm được quân khu trung tâm trong lòng bàn tay, Nhà họ Lưu đi theo cũng được hưởng lời, lúc đó Lưu Thấm Nhã vô cùng nổi bật.
Không nghĩ tới bọn họ sớm như vậy đã biết Lưu Thấm Nhã là người nhà họ Lưu, khó trách cô ta lại nhẫn tâm xuống tay với bác sĩ Đường. Thực lực của ông già này rất mạnh mẽ, Đường Yên không dám khinh thường. Đường Yên cẩn thẩn mở rộng thêm phạm vị của tinh thần lực thình loáng thoáng nghe thấy hai người đang nhận người thân, Lưu Thấm Nhã bảo Lưu Hãn Vũ ra tay, ngoại trừ loại bỏ cô thì nhất định phải lấy được vòng bạch ngọc ở trên tay cô.
Hừ!
Đường Yên nhỏ giọng hừ lạnh, quả nhiên Lưu Thấm Nhã biết được bí mật của vòng bạch ngọc, khó trách ngay từ đầu cô ta đã nhìn chằm chằm vòng bạch ngọc của cô. Ẫn nhẫn như vậy cũng chỉ vì mai kia phượng vũ cửu thiên (phượng múa trên chín tầng trời)! Cô há có thể làm cho Lưu Thấm Nhã được như ý? Sau nghe đại khái nắm bắt được kế hoạch của hai người kia thì khóe miệng Đường Yên cong lên thành một nụ cười lạnh như băng.
Sau khi mọi người thảo luận xong thì bắt đầu thanh lí tòa nhà. Hình Liệt Phong đi trước dẫn đầu bước vào tòa nhà khoa học kỹ thuật số 181, Đường Yên liếc mắt nhìn ông già đi theo bên cạnh Lưu Thấm Nhã, đáy mắt hiện lên ánh sáng. Trong tòa nhà có không ít tang thi nên khi ngửi thấy mùi vị của máu thịt thì lập tức nhào tới.
Đường Yên nghiêng người, dùng chân đạp tang thi đang nhào tới văng ra ngoài. Mạnh Lộ ở bên cạnh cũng tay phải vung lên, một cái gai đất hiện ra đâm thủng tang thi đang tiến gần.
Miêu Trạch cũng không cam lòng yếu thế, phủ dị năng lên tay sau đó dùng tay không chém tang thi đánh lén thành hai nửa. Đường Yên không vội vã dùng dị năng mà nắm chặt kiếm sắc, dũng mãnh giết sạch tang thi xung quanh. Cô có chút cảm thán nếu mang theo Buster thì mình sẽ không cần phải vất vả thu thập tinh hạch, cũng không biết được Buster học từ ai mà lại rất thích thu thập tinh hạch sáng lấp lánh, mỗi lần ra ngoài thanh lí tang thi và thú biến dị thì đều thích xông lên phía trước.
Càng đi lên trên thì thực lực của tang thi dần dần trở nên mạnh mẽ. Áp lực của mọi người cũng lớn hơn nên không dám khinh thường.
Đột nhiên có một bóng đen từ gian phòng cuối cùng vọt ra, nó duỗi cánh tay dài bắt lấy một dị năng giả lực lượng dẫn đầu phía trước rồi xé dị năng giả lực lượng kia thành hai nửa, cái miệng rộng đầy máu tham lam hút lấy máu tủy của dị năng giả đó.
Thấy thế đoàn người cổ cảm thấy lạnh lẽo. Giang Ly vung tay tạo nên một quả cầu lửa rồi ném về phía tang thi kia, tên tang thi đó nhanh nhẹn nhảy lên, né tránh rất thoải mái sau đó nó ném thi thể đã bị hút sạch não tuỷ và tinh hạch lại, lúc gần đi vẫn còn không quên dùng ánh mắt trắng dã xen lẫn tơ máu nhìn chằm chằm các dị năng giả khác.
Là Ba Hành Giả, mọi người cẩn thận một chút! Hình Liệt Phong lạnh lùng nhắc nhở.
Đường Yên vung kiếm lên, chém một kiếm về phía Ba Hành Giả đang vương móng vuốt sắc bén ra. Ba Hành Giả thu hồi móng vuốt sắc bén, sợ hãi nhìn Đường Yên nhưng ánh mắt vẫn hiện rõ sự tham lam. Đường Yên nhìn dị năng giả vừa mới chết thảm không lâu thì đáy lòng không khỏi rùng mình, sợ rằng Ba Hành Giả này đã để mắt đến đám dị năng giả bọn họ rồi.
Đối mặt với tang thi không hề có cảm giác đau, mọi người chỉ có thể chết lặng đi tới dùng vũ khí và dị năng tiêu diệt bọn chúng.
A! Lại là một tiếng hét thảm, một dị năng giả bên đội Hình Liệt Phong đã bị Ba Hành Giả tóm lấy cánh tay, máu thịt be bét, Hình Liệt Phong vẫy tay nhanh chóng chém đứt móng vuốt sắc bén của Ba Hành Giả. Tang thi càng ngày càng nhiều, thực lực cũng càng ngày càng mạnh.
Lưu Thấm Nhã được mọi người cẩn thận bảo vệ ở phía sau, vì dị năng giả bị thương nghiêm trọng cần cô ta chữa trị.
Dị năng giả hệ công kích phụ trách đánh úp Ba Hành Giả đừng để cho bọn chúng tới gần, Thấm Nhã tìm xem thử ở tầng này có tang thi hoặc là thú biến dị chỉ huy hay không? Hình Liệt Phong trầm giọng nói.
Nghe Hình Liệt Phong nói, Đường Yên nhỏ giọng dặn dò mấy người Miêu Trạch phải thật cẩn thận, đừng hành động thiếu suy nghĩ.
Bỗng nhiên có một cặp móng vuốt sắc bén xuất hiện ở bên trái, đâm xuyên qua bụng một dị năng giả sau đó chộp tới Giang Ly.
Đồng tử của Giang Ly co rụt lại, sau khi nhanh chóng lui về phía thì vung tay lên, dùng dị năng cản trở thế tấn công của nó. Không ngờ tên tang thi biến dị này hết sức giảo hoạt, dễ dàng tránh được cầu lửa của Giang Ly, nó xoay người ở trên không, vươn móng vuốt sắc bén ra muốn đâm thủng cổ Giang Ly. Lúc này Đường Yên vung kiếm sắc lên, chém thẳng về phía móng vuốt sắc bén của tang thi biến dị, Mạnh Lộ vội vàng tạo một cái tường đất, kéo Giang Ly đang kề cận cái chết trở lại.
Có thấy rõ không? Đường Yên lạnh giọng hỏi những người chung quanh. Tốc độ của tang thi biến dị này cực nhanh, chỉ trong nháy mắt đã không thấy bóng dáng.
Mọi người đều lắc đầu, sắc mặt rất khó coi.
Ba Hành Giả hệ không gian, am hiểu đánh lén và ẩn nấp. Lưu Thấm Nhã lên tiếng, cố gắng dùng tinh thần lực để nhìn rõ tung tích của Ba Hành Giả không gian đang ẩn núp trong bóng tối: “Nó là boss của tầng này, tôi hoài nghi nhóm của chúng ta đã bị cách ly với không gian chung quanh, mọi người cẩn thận một chút!
Cái gì?
Nghe vậy những dị năng giả đứng ở bên cạnh cửa vội vàng đưa tay xoay nắm cửa rồi lại dùng sức nện vào cửa chính: “Ầm…rầm! Lập tức trong không gian yên tĩnh vang vọng tiếng đập cửa
Bị nhốt rồi!” Ánh mắt Đường Yên chợt lóe lên, kinh ngạc nhìn kết cấu xung quanh. Không thể tưởng tượng được thực lực của Ba Hành Giả không gian lại mạnh như vậy, trực tiếp phong bế cả một tầng lầu. Giang Ly, nhanh chóng tìm cách liên lạc với người bên ngoài.
Rì.. rì... Bên trong bộ đàm truyền đến tiếng động ầm ĩ, không liên lạc được. Trong lúc nhất thời cả không gian đều yên tĩnh lại, bên tai chỉ còn nghe thấy tiếng rì rì, rẹt rẹt của bộ đàm không được kết nối.
Sao lại thế này? Có một dị năng giả không nhẫn nại được nên lên tiếng hỏi thăm, rõ ràng lúc nãy
/107
|