Nhật Ký Thăng Cấp Của Nữ Phụ Ở Tận Thế

Chương 60 - Chương 56

/107


editor: coki

Lúc trở về căn cứ thì nhớ tránh xa nhà họ Hình ra, chờ anh tới tìm em. Việt Kỳ nghiêm túc nhìn Đường Yên, lần này anh nhúng tay can thiệp vào chuyện dị biến của Thanh Hải nhưng nhất định hai nhà Hình, Lưu sẽ không từ bỏ ý đồ, anh phải trở về quân khu trung tâm một chuyến mà căn cứ Thanh Long lại cách quân khu trung tâm khá xa, ngoài tầm tay với của anh nên nếu Hình Liệt Phong thật sự muốn làm cái gì đó thì chỉ sợ là anh tới không kịp.

... Ừ! Đường Yên im lặng một lát rồi gật đầu. Khi nhìn thấy ánh mắt đầy áy náy của Việt Kỳ thì Đường Yên đột nhiên cảm thấy có chút chột dạ. Cô là Đường Yên nhưng không phải là Đường Yên chân chính cho nên phần tình cảm này cô không thể trả được...

Cất kỹ những thứ này, bên trong trung tâm nghiên cứu sinh hóa có nội gián nên nhớ nhắc bác sĩ Đường phải cẩn thận. Việt Kỳ đưa một cái túi cho Đường Yên, bên trong toàn là tinh hạch và huyết hạch, tuy nhiên hình như trong đó còn có không ít lăng tinh. Đột nhiên lúc này Việt Kỳ lại hỏi: Tại sao không thấy vòng bạch ngọc của em nữa?

Đường Yên nhìn Việt Kỳ, trong lòng rất giật mình. Việt Kỳ cũng biết chuyện vòng bạch ngọc tay sao, chuyện này... có vẻ còn phức tạp hơn trong tưởng tượng của cô. Đường Yên không nhìn Việt Kỳ mà cúi đầu xuống.

Nội gián. Đường Yên thì thầm hai chữ này, ngay cả Việt Kỳ cũng biết trung tâm nghiên cứu sinh hóa có nội gián, xem ra Nhà họ Hình thật sự là không còn kiên nhẫn muốn Triệu Thiên Lâm lên đứng đầu trung tâm nghiên cứu sinh hóa rồi. Đường Yên cũng không từ chối tinh hạch mà Việt Kỳ đã đưa cho, cô nhìn mấy người Việt Kỳ, An Du thực lực yếu nhất cũng mạnh hơn cô, có lẽ vì vậy nên bọn họ không thèm quan tâm đến những thứ này: “Tôi biết nên làm như thế nào, thuận buồm xuôi gió!

Đường Yên dứt lời thì không nhìn Việt Kỳ nữa mà quay đầu đi về hướng ngược lại.

Đại ca, nếu đã luyến tiếc như vậy thì vì sao không cùng cô ấy trở về căn cứ Thanh Long? An Du nhíu mày, tính tình của Đường Yên rất hợp khẩu vị với cô. Đây là tận thế, cô rất khinh thường những người phụ nữ dựa vào đàn ông để sống sót hoặc giả bộ ngây thơ thiện lương, thật là buồn cười! Ở tận thế này có thể dựa vào ai chứ, ngoại trừ mình ra thì còn có thể dựa vào ai nữa đây?

Vẫn chưa tới lúc, chúng ta không tiện nhúng tay vào chuyện của căn cứ Thanh Long. Việt Kỳ lạnh lùng nói. Nếu nhà họ Việt nhúng tay vào thì nhà họ Hình, nhà họ Lưu sẽ càng ra tay trắng trợn hơn. Quân khu trung tâm luôn muốn bảo trì thế cân bằng cho nên bọn họ không thể ra tay được, Hình Liệt Phong có thể mượn danh tiếng của nhà họ Hạ để hành động nhưng anh lại không được. Nhà họ Việt đã thoái lui từ lâu, nếu tùy tiện ra tay thì sẽ đánh vỡ thế cục cân bằng đang có.

Các lão muốn chúng ta nhanh chóng trở về quân khu trung tâm. An Lộ thu hồi máy truyền tin, nói ý tứ của các lão bên quân khu trung tâm.

Đi thôi. Việt Kỳ liếc nhìn bóng lưng của Đường Yên sau đó xoay người lên xe. Ở tận thế chỉ cần sống là sẽ có cơ hội gặp nhau. Hi vọng lần gặp tiếp theo cô sẽ nhớ được anh. (Vì hai lần trước đều không nhớ được đó, có ai còn nhớ hơm hè)

Lúc rẽ qua một góc đường thì mấy người Đường Yên nhìn thấy Chu Thiến đang lười biếng dựa vào một cây đèn đường bọn họ chậm rãi đi tới. Trong mắt cô ta lóe lên một chút ánh sáng, tóc đen tung bay theo gió. Lúc Đường Yên sắp lướt qua thì cô ta mới mở miệng.

Cẩn thận nhà họ Hình, quân khu trung tâm đang theo dõi căn cứ Thanh Long, qua khôn bao lâu nữa thì các thế lực ở căn cứ Thanh Long sẽ hoàn toàn thay đổi. Chu Thiến nghiêng người, nhỏ giọng nói. Cánh tay mảnh khảnh vén lọn tóc đen lên, khóe miệng hơi cong mang theo biếng nhác.

Tại sao lại nói cho tôi biết? Không sợ bị phát hiện sao. Đường Yên căng thẳng, quả nhiên nhà họ Hình định sau chuyến đi Thanh Hải này thì sẽ rat ay với căn cứ Thanh Long. Nhưng mà tại sao Chu Thiến lại muốn làm quen với cô, đầu tiên là hoa hòe gai, hiện tại lại không để ý đến nguy hiểm khi bị Phùng Khải Dương phát hiện để lộ ra tin tức này, cô ta có mục đích gì đây?

Vì muốn tạo một con đường lui cho sau này mà thôi! Chu Thiến quay lại, nhìn thẳng vào Đường Yên, ánh mắt trong suốt không có một chút mù quáng: “Có lẽ người khác không biết về nhà họ Việt nhưng tôi lại tình cờ biết được sự tồn tại của bọn họ. Việc này cho dù tôi không nói thì anh ta cũng sẽ nói cho cô biết. Tôi chỉ thuận tay tặng một món quà mà thôi, sau này nếu tôi không còn chỗ nào để đi thì còn phải phiền đến cô chứa chấp, cho tôi một chỗ dung thân rồi.

Ở tận thế, cho dù người bình thường có mạnh mẽ như thế nào thì so ra cũng kém dị năng giả. Ngày cô khuất phục trao thân cho Phùng Khải Dương thì đã hiểu được đạo lý này. Cho dù không cam lòng nhưng lại không thể chống lại suy nghĩ tham sống sợ chết! Có thể sống thì ai lại muốn chết? Có lẽ lúc tận thế mới bắt đầu thì cô đã muốn chết nhưng sau khi trải qua nhiều việc, phải giãy giụa đấu tranh để sống thì ham muốn còn sống càng trở nên mãnh liệt!

Có thể. Tuy rằng Chu Thiến




/107

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status