Gào gào... Có mấy tiếng tiếng gào thét cao thấp nối tiếp vang lên ở lối đi đến tòa nhà phía Tây. Thỉnh thoảng trong đêm đen thoáng xuất hiện vài bóng người khả nghi, trong gió đêm truyền đến mùi hôi thối sặc mũi chứng tỏ đàn tang thi đang ở gần đây, không, có lẽ không chỉ có đàn tang thi mà còn có cả thú biến dị. Chúng nó đều đang lẳng lặng ngủ đông ở trong đêm đen tĩnh lặng nhưng bất cứ lúc nào cũng chuẩn bị sẵn sàng há mồm to như chậu máu để cắn xé đoàn người Đường Yên.
Tôi cảm giác không đúng lắm. Lông mày Đường Yên cau chặt, nhìn chung quanh tòa nhà phía bắc. Cô vẫn luôn cảm thấy mình đã bỏ sót điều gì đó.
Việt Kỳ vẫn luôn suy nghĩ nên tiến vào đất căn cứ quân sự từ tòa nhà phụ hay là đi từ ký túc xá công nhân của nhà xưởng công nghiệp quân sự vào, sau khi anh nhìn thấy Đường Yên cảnh giác đánh giá bốn phía thì sắc mặt hơi đổi, trong lòng giật mình. Tinh thần lực của Đường Yên rất cao, cảm giác cực kì sâu sắc, Việt Kỳ cũng không cho rằng lúc này Đường Yên lại làm những chuyện không có mục đích nên lạnh lùng nói: Sao vậy?
Có cảm giác nguy hiểm, càng ngày càng gần. Đường Yên phóng thích tinh thần lực để tra xét, tuy tinh thần lực đã có đột phá nhưng vẫn chưa hoàn toàn khôi phục lại. Đường Yên tập trung tinh thần lực trong phạm vi năm trăm mét, loại cảm giác này rất giống lúc cô chiến đấu với ông già họ Lưu. Cảm giác nguy hiểm này luôn luôn quanh quẩn không biến mất nhưng cô lại không tìm thấy ngọn nguồn của nguy hiểm.
Meo .... Đột nhiên Buster luôn nhắm mắt nghỉ ngơi trên vai Đường Yên mở mắt ra, cặp mắt sắc bén xanh lè nhìn chằm chằm đỉnh tòa nhà đối diện. Buster nhảy từ trên người Đường Yên xuống, lúc tứ chi chạm đất thì thân hình từ từ dài ra.
Đường Yên cảm thấy trong lòng cực kì lạnh lẽo, có lẽ cô cảm thấy nguy hiểm là vì lần này trong đàn tang thi có Liệp Sát Giả đang ẩn nấp, Liệp Sát Giả này rất có thể thuộc hệ tinh thần hoặc là hệ không gian nên mới trốn tránh được cảm giác của cô, vì vậy cô mới mơ hồ cảm thấy nguy hiểm nhưng lại không dò xét được ngọn nguồn của nguy hiểm, do đó mới tạo thành cảm giác kì quái như thế này.
Đêm khuya chính là thời gian đàn tang thi kiếm ăn. Nhờ đêm đen che giấu, tang thi và thú biến dị có thể che giấu hành tung rất tốt, đương nhiên điều này chỉ giới hạn ở tang thi cấp cao, tang thi bình thường vẫn chưa đủ trí tuệ để hiểu được che giấu.
Mọi người hãy cẩn thận, quanh đây có Liệp Sát Giả đã ẩn nấp, không chỉ một con. Đường Yên nói khẽ, giọng điệu nghiêm túc trước nay chưa từng có. Lần trước cô không có giao chiến với Liệp Sát Giả mà chính là Buster đã giết chết con Liệp Sát Giả bị ông già họ Lưu khống chế cho nên thực lực thật sự của Liệp Sát Giả như thế nào Đường Yên cũng không nắm chắc.
Đường Yên vừa nói xong thì sắc mặt mọi người lập tức đông cứng lại. Vẻ mặt Việt Kỳ lạnh lùng, gật đầu với Diệp Quân, đám người Diệp Quân nhanh chóng di chuyển ra phía bên ngoài. Thực lực của bọn họ mạnh hơn đám người Hạ Bác nên khi đối phó với Liệp Sát Giả thì sẽ trấn định hơn đám Hạ Bác rất nhiều. Đám người Hạ Bác thấy Diệp Quân thong dong, không chút hốt hoảng thì cũng hơi thả lỏng. Nghĩ lại thì Liệp Sát Giả cũng là tang thi, có cái gì phải sợ chứ. Sau khi sắp xếp lại tâm lí thì tất cả mọi người đều bình tĩnh lại.
Mùi hôi thối của tang thi trong không khí chui vào mũi, mùi tanh tưởi càng nồng hơn trước kia, nghĩ sơ cũng biết hiển nhiên lần này số lượng của đàn tang thi cực kì khổng lồ. Không biết là để cho tiện di chuyển hay là nguyên nhân khác mà lầu trên cùng của tòa nhà phía Tây và phía Bắc thông với nhau, thông qua một con đường có thể trực tiếp đến mái nhà của tòa nhà phía bắc. Chỉ trong khoảng khắc đám tang thi đã chiếm cứ tòa nhà phía tây và tòa nhà phía bắc. Bên ngoài nhà xưởng công nghiệp quân sự là một biển nước vàng, đám người Đường Yên lại bị vây ở mái tòa nhà phía bắc, ngay cả đi xuống lầu tám cũng khó khăn.
Trải qua kinh hoảng vừa rồi, tất cả mọi người đều cần có chỗ để phát tiết. Sau khi Việt Kỳ phát động công kích thì tất cả mọi người đều bắt đầu tấn công tang thi ở gần mình nhất không chút nương tay. Điều làm Đường Yên kinh ngạc chính là Liệp Sát Giả đang ẩn núp ở trong đêm đen vẫn chậm chạp không chịu hiện thân. Bóng dáng mạnh mẽ của Buster xuyên qua đàn tang thi, mỗi lần nó dừng lại thì đều có không ít tang thi ngã xuống hơn nữa đầu của những tang thi này đều bị mở ra.
Việt Kỳ che chở Đường Yên đứng ở phía sau chỉ huy chiến đấu. Con ngươi đen thâm thúy lạnh lung của Việt Kỳ nhìn quét m bốn phía, thỉnh thoảng lại phóng dị năng về phía đàn tang thi, đánh chết tang thi biến dị cấp bậc cao. Đường Yên vẫn còn đang bận hấp thu tinh hạch, cô vẫn còn thiếu một chút để đạt tới mức giữa của cấp sáu, lúc bọn An Lộ ra tay thì Đường Yên cảm giác được năng lượng dao động, chắc hẳn đám An Lộ cũng là dị năng giả cấp sáu như cô tuy nhiên năng lượng phát lại yếu hơn cô, có lẽ là có liên quan đến tinh thần lực còn Diệp Quân dẫn đầu ở phía trước thì cô không đoán ra được thực lực của người này, cô cảm nhận được Diệp Quân lợi hại hơn rất nhiều, ít nhất là dị năng giả cấp bảy. Nghĩ đến đây cô bất giác ngẩng đầu nhìn Việt Kỳ, nếu Diệp Quân đúng là dị năng giả cấp bảy thì Việt Kỳ?
Đợi chút... Sau khi Đường Yên phát hiện cấp bậc của đàn tang thi xung quanh thì đột nhiên quát lên một tiếng: “Mọi người có cảm thấy cấp bậc của đám tang thi này không cao hay không?
Điều Đường Yên vừa nói là sự thật! Diệp Quân linh hoạt chơi đùa khẩu sủng trên tay, tay còn lại vuốt cằm. Ánh mắt sắc bén nhìn đàn tang thi chung quanh đang bao vây tấn công mình, phần lớn tang thi xông tới đều là tang thi bình thường, tang thi biến dị lợi hại nhất cũng chỉ là Thiểm Thực Giả, ngay cả Ba Hành Giả cũng không có. Điểm này rất kì lạ!
Chuyện này có gì đáng tò mò? Miêu Trạch tiện tay đùa bỡn tang thi bình thường bên cạnh mình, đã rất lâu cậu không có chiến đấu sảng khoái như vậy rồi. Việc hành hạ tang thi đến chết làm cho tâm tình của cậu vui vẻ, trong khoảng thời gian này cậu luôn luôn bị tang thi cấp cao ngược, không cẩn thận là khó giữ được tính mạng cho nên câu hận không thể càn quét tất cả tang thi cấp thấp mà mình gặp ở nhà xưởng công nghiệp quân sự nên đâu có rảnh bận tâm có gì kì lạ hay không.. Dù sao cũng đều là tang thi, nói không chừng do có liên quan đến chuyện nguồn gốc cảm nhiễm cảm năng lượng ám hệ ở nhà xưởng công nghiệp nên cấp bậc của tang thi cũng không cao. Người này đã hoàn toàn quên lúc trước bọn Hạ Bác chật vật trở về từ cửa số 1 như thế nào rồi.
Chị nhớ ban ngày lúc bọn Hạ Bác tra xét ở cửa số 1 đã gặp phải những tang thi có thực lực rất mạnh, thiếu chút nữa mất mạng. Giọng nói của Đường Yên lạnh lùng, cô liếc nhìn Miêu Trạch. Miêu Trạch là người không tim không phổi, loại chuyện này nói cậu ta cũng như đàn gảy tai trâu. Nói xong cô lập tức quay sang nhìn về phía Hạ Bác.
Sắc mặt Hạ Bác
Tôi cảm giác không đúng lắm. Lông mày Đường Yên cau chặt, nhìn chung quanh tòa nhà phía bắc. Cô vẫn luôn cảm thấy mình đã bỏ sót điều gì đó.
Việt Kỳ vẫn luôn suy nghĩ nên tiến vào đất căn cứ quân sự từ tòa nhà phụ hay là đi từ ký túc xá công nhân của nhà xưởng công nghiệp quân sự vào, sau khi anh nhìn thấy Đường Yên cảnh giác đánh giá bốn phía thì sắc mặt hơi đổi, trong lòng giật mình. Tinh thần lực của Đường Yên rất cao, cảm giác cực kì sâu sắc, Việt Kỳ cũng không cho rằng lúc này Đường Yên lại làm những chuyện không có mục đích nên lạnh lùng nói: Sao vậy?
Có cảm giác nguy hiểm, càng ngày càng gần. Đường Yên phóng thích tinh thần lực để tra xét, tuy tinh thần lực đã có đột phá nhưng vẫn chưa hoàn toàn khôi phục lại. Đường Yên tập trung tinh thần lực trong phạm vi năm trăm mét, loại cảm giác này rất giống lúc cô chiến đấu với ông già họ Lưu. Cảm giác nguy hiểm này luôn luôn quanh quẩn không biến mất nhưng cô lại không tìm thấy ngọn nguồn của nguy hiểm.
Meo .... Đột nhiên Buster luôn nhắm mắt nghỉ ngơi trên vai Đường Yên mở mắt ra, cặp mắt sắc bén xanh lè nhìn chằm chằm đỉnh tòa nhà đối diện. Buster nhảy từ trên người Đường Yên xuống, lúc tứ chi chạm đất thì thân hình từ từ dài ra.
Đường Yên cảm thấy trong lòng cực kì lạnh lẽo, có lẽ cô cảm thấy nguy hiểm là vì lần này trong đàn tang thi có Liệp Sát Giả đang ẩn nấp, Liệp Sát Giả này rất có thể thuộc hệ tinh thần hoặc là hệ không gian nên mới trốn tránh được cảm giác của cô, vì vậy cô mới mơ hồ cảm thấy nguy hiểm nhưng lại không dò xét được ngọn nguồn của nguy hiểm, do đó mới tạo thành cảm giác kì quái như thế này.
Đêm khuya chính là thời gian đàn tang thi kiếm ăn. Nhờ đêm đen che giấu, tang thi và thú biến dị có thể che giấu hành tung rất tốt, đương nhiên điều này chỉ giới hạn ở tang thi cấp cao, tang thi bình thường vẫn chưa đủ trí tuệ để hiểu được che giấu.
Mọi người hãy cẩn thận, quanh đây có Liệp Sát Giả đã ẩn nấp, không chỉ một con. Đường Yên nói khẽ, giọng điệu nghiêm túc trước nay chưa từng có. Lần trước cô không có giao chiến với Liệp Sát Giả mà chính là Buster đã giết chết con Liệp Sát Giả bị ông già họ Lưu khống chế cho nên thực lực thật sự của Liệp Sát Giả như thế nào Đường Yên cũng không nắm chắc.
Đường Yên vừa nói xong thì sắc mặt mọi người lập tức đông cứng lại. Vẻ mặt Việt Kỳ lạnh lùng, gật đầu với Diệp Quân, đám người Diệp Quân nhanh chóng di chuyển ra phía bên ngoài. Thực lực của bọn họ mạnh hơn đám người Hạ Bác nên khi đối phó với Liệp Sát Giả thì sẽ trấn định hơn đám Hạ Bác rất nhiều. Đám người Hạ Bác thấy Diệp Quân thong dong, không chút hốt hoảng thì cũng hơi thả lỏng. Nghĩ lại thì Liệp Sát Giả cũng là tang thi, có cái gì phải sợ chứ. Sau khi sắp xếp lại tâm lí thì tất cả mọi người đều bình tĩnh lại.
Mùi hôi thối của tang thi trong không khí chui vào mũi, mùi tanh tưởi càng nồng hơn trước kia, nghĩ sơ cũng biết hiển nhiên lần này số lượng của đàn tang thi cực kì khổng lồ. Không biết là để cho tiện di chuyển hay là nguyên nhân khác mà lầu trên cùng của tòa nhà phía Tây và phía Bắc thông với nhau, thông qua một con đường có thể trực tiếp đến mái nhà của tòa nhà phía bắc. Chỉ trong khoảng khắc đám tang thi đã chiếm cứ tòa nhà phía tây và tòa nhà phía bắc. Bên ngoài nhà xưởng công nghiệp quân sự là một biển nước vàng, đám người Đường Yên lại bị vây ở mái tòa nhà phía bắc, ngay cả đi xuống lầu tám cũng khó khăn.
Trải qua kinh hoảng vừa rồi, tất cả mọi người đều cần có chỗ để phát tiết. Sau khi Việt Kỳ phát động công kích thì tất cả mọi người đều bắt đầu tấn công tang thi ở gần mình nhất không chút nương tay. Điều làm Đường Yên kinh ngạc chính là Liệp Sát Giả đang ẩn núp ở trong đêm đen vẫn chậm chạp không chịu hiện thân. Bóng dáng mạnh mẽ của Buster xuyên qua đàn tang thi, mỗi lần nó dừng lại thì đều có không ít tang thi ngã xuống hơn nữa đầu của những tang thi này đều bị mở ra.
Việt Kỳ che chở Đường Yên đứng ở phía sau chỉ huy chiến đấu. Con ngươi đen thâm thúy lạnh lung của Việt Kỳ nhìn quét m bốn phía, thỉnh thoảng lại phóng dị năng về phía đàn tang thi, đánh chết tang thi biến dị cấp bậc cao. Đường Yên vẫn còn đang bận hấp thu tinh hạch, cô vẫn còn thiếu một chút để đạt tới mức giữa của cấp sáu, lúc bọn An Lộ ra tay thì Đường Yên cảm giác được năng lượng dao động, chắc hẳn đám An Lộ cũng là dị năng giả cấp sáu như cô tuy nhiên năng lượng phát lại yếu hơn cô, có lẽ là có liên quan đến tinh thần lực còn Diệp Quân dẫn đầu ở phía trước thì cô không đoán ra được thực lực của người này, cô cảm nhận được Diệp Quân lợi hại hơn rất nhiều, ít nhất là dị năng giả cấp bảy. Nghĩ đến đây cô bất giác ngẩng đầu nhìn Việt Kỳ, nếu Diệp Quân đúng là dị năng giả cấp bảy thì Việt Kỳ?
Đợi chút... Sau khi Đường Yên phát hiện cấp bậc của đàn tang thi xung quanh thì đột nhiên quát lên một tiếng: “Mọi người có cảm thấy cấp bậc của đám tang thi này không cao hay không?
Điều Đường Yên vừa nói là sự thật! Diệp Quân linh hoạt chơi đùa khẩu sủng trên tay, tay còn lại vuốt cằm. Ánh mắt sắc bén nhìn đàn tang thi chung quanh đang bao vây tấn công mình, phần lớn tang thi xông tới đều là tang thi bình thường, tang thi biến dị lợi hại nhất cũng chỉ là Thiểm Thực Giả, ngay cả Ba Hành Giả cũng không có. Điểm này rất kì lạ!
Chuyện này có gì đáng tò mò? Miêu Trạch tiện tay đùa bỡn tang thi bình thường bên cạnh mình, đã rất lâu cậu không có chiến đấu sảng khoái như vậy rồi. Việc hành hạ tang thi đến chết làm cho tâm tình của cậu vui vẻ, trong khoảng thời gian này cậu luôn luôn bị tang thi cấp cao ngược, không cẩn thận là khó giữ được tính mạng cho nên câu hận không thể càn quét tất cả tang thi cấp thấp mà mình gặp ở nhà xưởng công nghiệp quân sự nên đâu có rảnh bận tâm có gì kì lạ hay không.. Dù sao cũng đều là tang thi, nói không chừng do có liên quan đến chuyện nguồn gốc cảm nhiễm cảm năng lượng ám hệ ở nhà xưởng công nghiệp nên cấp bậc của tang thi cũng không cao. Người này đã hoàn toàn quên lúc trước bọn Hạ Bác chật vật trở về từ cửa số 1 như thế nào rồi.
Chị nhớ ban ngày lúc bọn Hạ Bác tra xét ở cửa số 1 đã gặp phải những tang thi có thực lực rất mạnh, thiếu chút nữa mất mạng. Giọng nói của Đường Yên lạnh lùng, cô liếc nhìn Miêu Trạch. Miêu Trạch là người không tim không phổi, loại chuyện này nói cậu ta cũng như đàn gảy tai trâu. Nói xong cô lập tức quay sang nhìn về phía Hạ Bác.
Sắc mặt Hạ Bác
/107
|