*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cho dù cơ thể cường hóa khiến cho tốc độ của cậu nhanh hơn rất nhiều, nhưng vẫn kém hơn con trăn.
Bên này, người đàn ông không ngừng tấn công kèm theo từng cơn gió lạnh. Bên kia, con trăn lớn không phải là thần long vẫy đuôi thì nhe răng trợn mắt. Nói chung, Lý Tiểu Tửu cảm thấy nếu tiếp tục như vậy, cậu tuyệt đối sẽ thua. Với tình thế như vậy, ngay cả đám người phía dưới cũng không nhìn nổi nữa. Ban đầu, công kích của Lý Tiểu Tửu gây khó khăn cho người đàn ông, bây giờ trái lại bị hắn liên tục đẩy lùi! Nếu như không có con trăn lớn, nếu như không có nó! Lý Tiểu Tửu cảm thấy không cam lòng, trong lòng cũng căm2hận loại sinh vật này. Vừa thấy con trăn, cậu đã muốn trốn chạy. Zombie ghê tởm như vậy cậu còn không sợ, tại sao phải sợ nó chứ? Lý Tiểu Tửu bị con trăn lớn va chạm mạnh, hất bay ra ngoài. Tiếp sau đó là rất nhiều lưỡi dao băng lao tới. Cậu vừa đứng vững đã phải vội vàng né tránh. Mười lưỡi đao bằng trực tiếp lao xuống sân thi đấu, cắm sâu vào trong nền xi măng. Một đám người thấy vậy thì vội lùi lại về phía sau. Bọn họ sợ mình vừa sơ ý sẽ bị đánh trúng. Đại Bạch đỡ choáng váng, cố nhịn xuống cảm giác buồn nôn. Nó cũng hiểu tình hình hiện nay đang rất bất lợi cho chủ nhân của mình. Thế là7chân nó đạp một cái đã nhảy vọt lên, rơi chính xác vào trên vai của Lý Tiểu Tửu. Từ khi đi theo Lý Tiểu Tửu, cuộc sống của nó rất thoải mái, thiếu chút nữa đã quên mất, nó cũng từng là sự tồn tại có thể gây ra gió tanh mưa máu trong một thành phố. Nhưng hôm nay, nhìn thấy chủ nhân của mình bị thú biến dị khác bắt nạt như vậy, thú tính vẫn được Đại Bạch chôn giấu trong lòng cũng bắt đầu bùng lên. Con hổ không phát uy thì cho rằng nó là mèo bệnh à?
Khí thể hung ác tăng lên, đôi mắt của Đại Bạch càng đỏ hơn. Ngay cả Lý Tiểu Tửu cũng có thể nghe thấy những tiếng động uy hiếp từ trong cơ1thể nó phát ra, dáng vẻ của nó đáng sợ giống như lúc mèo hoang đánh nhau mà cậu từng nhìn thấy trước đó.
Lúc này mọi người mới phát hiện, Đại Bạch kia vô dụng, nhưng trên bộ mặt đầy lông kèm đôi mắt màu đỏ giống như hồng ngọc, đẹp đến mức làm người ta giận sôi gan. Động vật rất ít khi có mắt màu đỏ, hơn nữa Đại Bạch nhìn qua chỉ là một con mèo nhà bình thường mà thôi, ai ngờ được một con thú biến dị hoàn toàn không thu hút lại đẹp như vậy.
Lúc Lý Tiểu Tửu vừa gặp Đại Bạch, năng lực của nó đã không tệ, hiện tại được không gian chăm sóc, cho dù cơ thể nhỏ đi nhưng sức lực của nó vẫn không7thay đổi. Có Đại Bạch gia nhập, Lý Tiểu Tửu cũng không còn lo lắng nữa. Dù sao cậu chỉ sợ rắn chứ không phải là người.
Một người một mèo đứng yên vài giây, giống như đang đưa ra quyết định gì đó. Sau đó, trước ánh mắt nghi hoặc của đối thủ và mọi người, bọn họ đột nhiên chuyển động! Người đàn ông đối diện thấy vậy, cũng trở nên thận trọng. Ngay cả con trăn lớn phía sau hắn cũng quên đau đớn, nhìn chằm chằm vào bóng dáng Lý Tiểu Tửu đang chạy như bay đến.
Cậu mới tới gần mà hơi nóng đã phả vào mặt. Người đàn ông nhanh chóng tạo ra lá chắn bằng băng để chống đỡ. Lần này, lực va chạm của ngọn lửa và nhiệt độ0cũng mạnh hơn nhiều. Nó vừa tiếp xúc với lá chắn bằng trong tay người đàn ông thì lập tức nổ trung! Tiếng nổ lớn vang vọng bên tai mọi người. Hơi nóng thiêu đốt làm ống tay áo của người đàn ông trực tiếp biến thành bột. Nếu không phải hắn nhanh chóng tạo ra một lớp băng bảo vệ trên tay mình, sợ rằng ngày hôm nay, tay hắn sẽ bị tàn phế.
Các mạch máu trên đầu hắn giật mạnh, còn đang chấn động trước một chiều dũng mãnh và độc ác của Lý Tiểu Tửu, không ngờ có một bóng trắng lại chui ra. Hắn lắc đầu chỉ cho rằng mình nhìn nhầm, mãi đến khi gương mặt đột nhiên cảm thấy đau đớn.
“A!”
Tốc độ của cái bóng trắng này rất nhanh, ra tay tàn nhẫn làm cho người đàn ông trở tay không kịp. Hắn che má trái và lùi lại mấy bước, lòng bàn tay đã có chất lỏng màu đỏ ẩm ướt, ẩm nóng chảy ra. Gương mặt của hắn bắt đầu vặn vẹo.
Nhưng Đại Bạch không cho hắn cơ hội phản kích, đã đạp lên đầu hắn nhảy lên. Mục tiêu của nó là con trăn lớn phía sau người đàn ông này!
Động tác giẫm đầu của Đại Bạch chỉ là muốn mượn lực mà thôi, nhưng với một người đàn ông hơn hai mươi tuổi còn quen cao ngạo như hắn, điều này quả thật còn làm hắn tức giận hơn cả vết cào kia.
Vết cào của Đại Bạch không hề tàn nhẫn, bởi vì Lý Tiểu Tửu không muốn đắc tội với người khác, nên nó chỉ thuận tiện cho một cái. Cho dù vậy, mặt của người đàn ông vẫn không ngừng chảy máu, cả người đẫm máu nhìn rất khủng khiếp. Lý Tiểu Tửu nhìn thấy tình cảnh của người đàn ông kia bi thảm như vậy thì không khỏi thầm mắng Đại Bạch xuống móng không biết nặng nhẹ. Bây giờ thì hay rồi, nhìn thấy sắc mặt của người đàn ông kia khó coi, chắc hẳn đã muốn giết người rồi.
Hơn nữa, nó cào chỗ nào không cao, lại đi cào vào mặt người ta, còn ở trước sự chú ý của tất cả mọi người trong trường! Bộ dạng như vậy không phải là gây thù chuốc oán thì còn thể nào?
Đáng tiếc, vấn đề mọi người đều có thể nghĩ ra, nhưng đã bị Đại Bạch bỏ quên. Ban đầu, mọi người bị bộ dạng uất ức của nó tẩy não. Giờ thấy nó đột nhiên trở nên lợi hại như vậy, tất cả đều cho rằng bản thân mình nhìn nhầm.
Đại Bạch rất bình tĩnh hưởng thụ cảm giác được vạn người chú ý, dưới chân nó thoáng chuyển động. Khi con trăn lớn kịp phản ứng thì nó đã trực tiếp nhảy lên trên đầu con trăn rồi.
Cho dù cơ thể cường hóa khiến cho tốc độ của cậu nhanh hơn rất nhiều, nhưng vẫn kém hơn con trăn.
Bên này, người đàn ông không ngừng tấn công kèm theo từng cơn gió lạnh. Bên kia, con trăn lớn không phải là thần long vẫy đuôi thì nhe răng trợn mắt. Nói chung, Lý Tiểu Tửu cảm thấy nếu tiếp tục như vậy, cậu tuyệt đối sẽ thua. Với tình thế như vậy, ngay cả đám người phía dưới cũng không nhìn nổi nữa. Ban đầu, công kích của Lý Tiểu Tửu gây khó khăn cho người đàn ông, bây giờ trái lại bị hắn liên tục đẩy lùi! Nếu như không có con trăn lớn, nếu như không có nó! Lý Tiểu Tửu cảm thấy không cam lòng, trong lòng cũng căm2hận loại sinh vật này. Vừa thấy con trăn, cậu đã muốn trốn chạy. Zombie ghê tởm như vậy cậu còn không sợ, tại sao phải sợ nó chứ? Lý Tiểu Tửu bị con trăn lớn va chạm mạnh, hất bay ra ngoài. Tiếp sau đó là rất nhiều lưỡi dao băng lao tới. Cậu vừa đứng vững đã phải vội vàng né tránh. Mười lưỡi đao bằng trực tiếp lao xuống sân thi đấu, cắm sâu vào trong nền xi măng. Một đám người thấy vậy thì vội lùi lại về phía sau. Bọn họ sợ mình vừa sơ ý sẽ bị đánh trúng. Đại Bạch đỡ choáng váng, cố nhịn xuống cảm giác buồn nôn. Nó cũng hiểu tình hình hiện nay đang rất bất lợi cho chủ nhân của mình. Thế là7chân nó đạp một cái đã nhảy vọt lên, rơi chính xác vào trên vai của Lý Tiểu Tửu. Từ khi đi theo Lý Tiểu Tửu, cuộc sống của nó rất thoải mái, thiếu chút nữa đã quên mất, nó cũng từng là sự tồn tại có thể gây ra gió tanh mưa máu trong một thành phố. Nhưng hôm nay, nhìn thấy chủ nhân của mình bị thú biến dị khác bắt nạt như vậy, thú tính vẫn được Đại Bạch chôn giấu trong lòng cũng bắt đầu bùng lên. Con hổ không phát uy thì cho rằng nó là mèo bệnh à?
Khí thể hung ác tăng lên, đôi mắt của Đại Bạch càng đỏ hơn. Ngay cả Lý Tiểu Tửu cũng có thể nghe thấy những tiếng động uy hiếp từ trong cơ1thể nó phát ra, dáng vẻ của nó đáng sợ giống như lúc mèo hoang đánh nhau mà cậu từng nhìn thấy trước đó.
Lúc này mọi người mới phát hiện, Đại Bạch kia vô dụng, nhưng trên bộ mặt đầy lông kèm đôi mắt màu đỏ giống như hồng ngọc, đẹp đến mức làm người ta giận sôi gan. Động vật rất ít khi có mắt màu đỏ, hơn nữa Đại Bạch nhìn qua chỉ là một con mèo nhà bình thường mà thôi, ai ngờ được một con thú biến dị hoàn toàn không thu hút lại đẹp như vậy.
Lúc Lý Tiểu Tửu vừa gặp Đại Bạch, năng lực của nó đã không tệ, hiện tại được không gian chăm sóc, cho dù cơ thể nhỏ đi nhưng sức lực của nó vẫn không7thay đổi. Có Đại Bạch gia nhập, Lý Tiểu Tửu cũng không còn lo lắng nữa. Dù sao cậu chỉ sợ rắn chứ không phải là người.
Một người một mèo đứng yên vài giây, giống như đang đưa ra quyết định gì đó. Sau đó, trước ánh mắt nghi hoặc của đối thủ và mọi người, bọn họ đột nhiên chuyển động! Người đàn ông đối diện thấy vậy, cũng trở nên thận trọng. Ngay cả con trăn lớn phía sau hắn cũng quên đau đớn, nhìn chằm chằm vào bóng dáng Lý Tiểu Tửu đang chạy như bay đến.
Cậu mới tới gần mà hơi nóng đã phả vào mặt. Người đàn ông nhanh chóng tạo ra lá chắn bằng băng để chống đỡ. Lần này, lực va chạm của ngọn lửa và nhiệt độ0cũng mạnh hơn nhiều. Nó vừa tiếp xúc với lá chắn bằng trong tay người đàn ông thì lập tức nổ trung! Tiếng nổ lớn vang vọng bên tai mọi người. Hơi nóng thiêu đốt làm ống tay áo của người đàn ông trực tiếp biến thành bột. Nếu không phải hắn nhanh chóng tạo ra một lớp băng bảo vệ trên tay mình, sợ rằng ngày hôm nay, tay hắn sẽ bị tàn phế.
Các mạch máu trên đầu hắn giật mạnh, còn đang chấn động trước một chiều dũng mãnh và độc ác của Lý Tiểu Tửu, không ngờ có một bóng trắng lại chui ra. Hắn lắc đầu chỉ cho rằng mình nhìn nhầm, mãi đến khi gương mặt đột nhiên cảm thấy đau đớn.
“A!”
Tốc độ của cái bóng trắng này rất nhanh, ra tay tàn nhẫn làm cho người đàn ông trở tay không kịp. Hắn che má trái và lùi lại mấy bước, lòng bàn tay đã có chất lỏng màu đỏ ẩm ướt, ẩm nóng chảy ra. Gương mặt của hắn bắt đầu vặn vẹo.
Nhưng Đại Bạch không cho hắn cơ hội phản kích, đã đạp lên đầu hắn nhảy lên. Mục tiêu của nó là con trăn lớn phía sau người đàn ông này!
Động tác giẫm đầu của Đại Bạch chỉ là muốn mượn lực mà thôi, nhưng với một người đàn ông hơn hai mươi tuổi còn quen cao ngạo như hắn, điều này quả thật còn làm hắn tức giận hơn cả vết cào kia.
Vết cào của Đại Bạch không hề tàn nhẫn, bởi vì Lý Tiểu Tửu không muốn đắc tội với người khác, nên nó chỉ thuận tiện cho một cái. Cho dù vậy, mặt của người đàn ông vẫn không ngừng chảy máu, cả người đẫm máu nhìn rất khủng khiếp. Lý Tiểu Tửu nhìn thấy tình cảnh của người đàn ông kia bi thảm như vậy thì không khỏi thầm mắng Đại Bạch xuống móng không biết nặng nhẹ. Bây giờ thì hay rồi, nhìn thấy sắc mặt của người đàn ông kia khó coi, chắc hẳn đã muốn giết người rồi.
Hơn nữa, nó cào chỗ nào không cao, lại đi cào vào mặt người ta, còn ở trước sự chú ý của tất cả mọi người trong trường! Bộ dạng như vậy không phải là gây thù chuốc oán thì còn thể nào?
Đáng tiếc, vấn đề mọi người đều có thể nghĩ ra, nhưng đã bị Đại Bạch bỏ quên. Ban đầu, mọi người bị bộ dạng uất ức của nó tẩy não. Giờ thấy nó đột nhiên trở nên lợi hại như vậy, tất cả đều cho rằng bản thân mình nhìn nhầm.
Đại Bạch rất bình tĩnh hưởng thụ cảm giác được vạn người chú ý, dưới chân nó thoáng chuyển động. Khi con trăn lớn kịp phản ứng thì nó đã trực tiếp nhảy lên trên đầu con trăn rồi.
/143
|