*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
1ạc Tử Dạ cắn răng, cố điều chỉnh biểu cảm trên khuôn mặt sao cho không dữ tợn. Sắc mặt Thân Đồ Miêu ở đối diện cũng không dễ nhìn hơn Lạc Tử Dạ bao nhiêu, thậm chí bàn tay đã siết thành nắm đấm. Nếu sớm biết Phượng Vô Trù thích loại phong cách này, nàng ta cần gì giả vờ kín đáo như con gái Trung Nguyên?
Không ít đại thần nhìn thấy Hách Đề Na nhiệt tình đi đến bên cạnh Nhiếp chính vương điện hạ, mỗi động tác đều là dụ dỗ, Nhiếp chính vương điện hạ hình như cũng không có gì đáng ngờ, đang thưởng thức múa hát. Không ít người đều không nhịn được bĩu môi, xem ra Nhiếp chính vương gần như không gì3không làm được của bọn họ cũng có lúc anh hùng khó qua ải mỹ nhân, không chừng hắn nổi hứng, tối nay sẽ sủng hạnh vị công chúa Lâu Lan này!
Có điều... Thân phận của công chúa Lâu Lan cũng không thể coi thường, tất nhiên sẽ không đi theo Vương mà không có danh phận, chẳng lẽ lại để cho một cô gái ngoại quốc làm Nhiếp chính vương phi của bọn họ? Chuyện này không thể được, làm trắc phi còn có thể miễn cưỡng chấp nhận... Mấy vị đại thần cứ nghĩ tới nghĩ lui, tưởng tượng xa xôi.
Sắc mặt đám người Lạc Túc Phong hơi xanh lại, nếu như Hách Đề Na quả thật có thể mê hoặc Phượng Vô Trù, vậy sức ảnh hưởng của2Lạc Tử Dạ đối với Phượng Vô Trù chẳng phải là… không có bao nhiêu ư?
Bách Lý Cẩn Thần vốn đứng ngoài những âm mưu tính toán này, bộ dạng nước chảy mây trôi, xa rời trần tục, một mình tự tại thanh nhàn. Hắn ngồi uống rượu, cũng không buồn nhìn sang bên này, không nói lời nào.
Làn điệu của khúc nhạc Lâu Lan dần dần đến khúc cao trào.
Hách Đề Na lắc eo, cười khẽ, nụ cười kia xinh đẹp như hoa, dường như định ngã vào lòng Phượng Vô Trù. Mà đồng thời Phượng Vô Trù cũng vươn tay ra, tất cả mọi người nhìn thấy hành động của hắn đều cho rằng hắn định kéo người đẹp trước mặt vào lòng. Nhất là những người đàn ông,1trong lòng họ đều nghĩ thế, người con gái vừa đẹp lại vừa yêu kiều động lòng người như vậy, Nhiếp chính vương điện hạ thấy vậy nhất thời không kiềm chế được là chuyện bình thường!
Sắc mặt Lạc Tử Dạ càng tối sầm! Nhưng nàng bỗng nhiên ý thức được một vấn đề. Không đúng nha, nếu Phượng Vô Trù thật sự thay lòng đổi dạ thì không lý nào hắn lại không thèm nhìn sắc mặt nàng lấy một lần, hơn nữa ngoài dự đoán đó là hắn thẳng thắn đáp lại hành động của người đẹp mà không hề cảm thấy áp lực, thật không hề bình thường!
Chẳng lẽ cô gái này có vấn đề gì ư?
Nàng đang định đứng dậy, khiến người ta kinh ngạc chính là1Nhiếp chính vương điện hạ vươn tay ra nhưng không phải là ôm eo người đẹp mà là ngoài dự đoán bóp cổ đối phương!
1ạc Tử Dạ cắn răng, cố điều chỉnh biểu cảm trên khuôn mặt sao cho không dữ tợn. Sắc mặt Thân Đồ Miêu ở đối diện cũng không dễ nhìn hơn Lạc Tử Dạ bao nhiêu, thậm chí bàn tay đã siết thành nắm đấm. Nếu sớm biết Phượng Vô Trù thích loại phong cách này, nàng ta cần gì giả vờ kín đáo như con gái Trung Nguyên?
Không ít đại thần nhìn thấy Hách Đề Na nhiệt tình đi đến bên cạnh Nhiếp chính vương điện hạ, mỗi động tác đều là dụ dỗ, Nhiếp chính vương điện hạ hình như cũng không có gì đáng ngờ, đang thưởng thức múa hát. Không ít người đều không nhịn được bĩu môi, xem ra Nhiếp chính vương gần như không gì3không làm được của bọn họ cũng có lúc anh hùng khó qua ải mỹ nhân, không chừng hắn nổi hứng, tối nay sẽ sủng hạnh vị công chúa Lâu Lan này!
Có điều... Thân phận của công chúa Lâu Lan cũng không thể coi thường, tất nhiên sẽ không đi theo Vương mà không có danh phận, chẳng lẽ lại để cho một cô gái ngoại quốc làm Nhiếp chính vương phi của bọn họ? Chuyện này không thể được, làm trắc phi còn có thể miễn cưỡng chấp nhận... Mấy vị đại thần cứ nghĩ tới nghĩ lui, tưởng tượng xa xôi.
Sắc mặt đám người Lạc Túc Phong hơi xanh lại, nếu như Hách Đề Na quả thật có thể mê hoặc Phượng Vô Trù, vậy sức ảnh hưởng của2Lạc Tử Dạ đối với Phượng Vô Trù chẳng phải là… không có bao nhiêu ư?
Bách Lý Cẩn Thần vốn đứng ngoài những âm mưu tính toán này, bộ dạng nước chảy mây trôi, xa rời trần tục, một mình tự tại thanh nhàn. Hắn ngồi uống rượu, cũng không buồn nhìn sang bên này, không nói lời nào.
Làn điệu của khúc nhạc Lâu Lan dần dần đến khúc cao trào.
Hách Đề Na lắc eo, cười khẽ, nụ cười kia xinh đẹp như hoa, dường như định ngã vào lòng Phượng Vô Trù. Mà đồng thời Phượng Vô Trù cũng vươn tay ra, tất cả mọi người nhìn thấy hành động của hắn đều cho rằng hắn định kéo người đẹp trước mặt vào lòng. Nhất là những người đàn ông,1trong lòng họ đều nghĩ thế, người con gái vừa đẹp lại vừa yêu kiều động lòng người như vậy, Nhiếp chính vương điện hạ thấy vậy nhất thời không kiềm chế được là chuyện bình thường!
Sắc mặt Lạc Tử Dạ càng tối sầm! Nhưng nàng bỗng nhiên ý thức được một vấn đề. Không đúng nha, nếu Phượng Vô Trù thật sự thay lòng đổi dạ thì không lý nào hắn lại không thèm nhìn sắc mặt nàng lấy một lần, hơn nữa ngoài dự đoán đó là hắn thẳng thắn đáp lại hành động của người đẹp mà không hề cảm thấy áp lực, thật không hề bình thường!
Chẳng lẽ cô gái này có vấn đề gì ư?
Nàng đang định đứng dậy, khiến người ta kinh ngạc chính là1Nhiếp chính vương điện hạ vươn tay ra nhưng không phải là ôm eo người đẹp mà là ngoài dự đoán bóp cổ đối phương!
/1476
|