*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
2ạc Tử Dạ tiến lên một bước, khom lưng đỡ nàng ta dậy: “Có chuyện gì thì đứng lên rồi nói chuyện mà gia có thể giúp, chắc chắn không từ chối!” Vân Tiếu Náo ngước mắt nhìn nàng, nước mắt trong khóe mi lập tức đọng lại, không ngờ Lạc Tử Dạ dễ nói chuyện như vậy, nàng khóc sụt sùi: “Thật, thật sao? Ngài thật sự sẽ giúp cha ta sao?” Lạc Tử Dạ chìa tay ra, Đáp Đáp lập tức hiểu ý, đưa cho nàng một cái khăn. Nàng đưa khăn cho Vân Tiêu Náo lau nước mắt rồi mới nói: “Cũng phải xem là chuyện gì, để xem ta có thể giúp được không, ngươi cứ nói trước đã!”
Vân Tiêu Náo nhận lấy khăn từ2tay Lạc Tử Dạ, cuống quýt lau nước mắt.
Rồi sau đó nàng mới mở miệng nói: “Là như vậy, hôm nay lúc hứng sáng, bệ hạ triệu cha ta vào cung vì chuyện của Nhị hoàng tử điện hạ. Sau khi vào cung, cũng không biết bệ hạ nói gì mà khi nãy cha ta trở về, ông ấy mang theo quan phục và ấn giám tới Đại Lý Tự đầu thú, nói chuyện của Nhị hoàng tử là do ông ấy làm!” “Cái gì?” Lạc Tử Dạ quả thật hơi ngạc nhiên, nàng tin chuyện của Lạc Tử Dục là do Hoàng để làm, thế nhưng chẳng lẽ Hoàng đế và Thừa tướng cấu kết với nhau? Nhưng hôm qua khi Vân Tiêu Náo cầu xin Thừa tướng,8từ vẻ mặt của Vẫn thừa tướng, trông ông ta không hề giống như có tham gia vào chuyện này.
Nàng ngạc nhiên xong, lập tức hỏi tiếp: “Là phụ hoàng ra lệnh nói là Vân thừa tướng làm, hay là Thừa tướng tự làm?” Mưu sát Hoàng tử phải chịu chém đầu cả nhà, nếu quân vương không đủ nhân từ, e là có thể liên lụy tới cửu tộc. Tội như vậy mà Vân thừa tướng cũng dám nhận? Vân Tiếu Náo lập tức nói: “Là chính cha ta thừa nhận, Thái tử, nếu cha ta không sửa lại thì toàn bộ Vân gia bọn ta có thể sẽ chết hết! Ta không sợ chết, nhưng cha ta.” Lạc Tử Dạ lập tức cảm thấy mình hơi đau9đầu, nàng giơ tay lên bảo nàng ta đừng nói gì nữa, để cho mình yên tĩnh một lát.
Nàng nhanh chóng suy xét chuyện này, lật lại toàn bộ quá trình. Tình huống có khả năng nhất lúc này chính là cái chết của Lạc Tử Dục chắc chắn do một người quyền cao chức trọng làm để đẩy cái trách nhiệm này, nếu nói là người bình thường giết thì sẽ không có ai tin. Đêm qua nghe cuộc nói chuyện của Vân Tiêu Náo và Vân Thừa tướng thì biết được vấn thừa tướng chính là thầy của Tam hoàng tử!
Vậy nếu như nhìn theo hướng đó, với thân phận của Vân thừa tướng, cùng với quan hệ của ông ta và Tam hoàng tử, để ông2ta gánh trách nhiệm chuyện này cũng là điều hợp lý. Nói ông ta vì giúp đỡ Tam hoàng tử cho nên muốn loại bỏ Nhị hoàng tử.
2ạc Tử Dạ tiến lên một bước, khom lưng đỡ nàng ta dậy: “Có chuyện gì thì đứng lên rồi nói chuyện mà gia có thể giúp, chắc chắn không từ chối!” Vân Tiếu Náo ngước mắt nhìn nàng, nước mắt trong khóe mi lập tức đọng lại, không ngờ Lạc Tử Dạ dễ nói chuyện như vậy, nàng khóc sụt sùi: “Thật, thật sao? Ngài thật sự sẽ giúp cha ta sao?” Lạc Tử Dạ chìa tay ra, Đáp Đáp lập tức hiểu ý, đưa cho nàng một cái khăn. Nàng đưa khăn cho Vân Tiêu Náo lau nước mắt rồi mới nói: “Cũng phải xem là chuyện gì, để xem ta có thể giúp được không, ngươi cứ nói trước đã!”
Vân Tiêu Náo nhận lấy khăn từ2tay Lạc Tử Dạ, cuống quýt lau nước mắt.
Rồi sau đó nàng mới mở miệng nói: “Là như vậy, hôm nay lúc hứng sáng, bệ hạ triệu cha ta vào cung vì chuyện của Nhị hoàng tử điện hạ. Sau khi vào cung, cũng không biết bệ hạ nói gì mà khi nãy cha ta trở về, ông ấy mang theo quan phục và ấn giám tới Đại Lý Tự đầu thú, nói chuyện của Nhị hoàng tử là do ông ấy làm!” “Cái gì?” Lạc Tử Dạ quả thật hơi ngạc nhiên, nàng tin chuyện của Lạc Tử Dục là do Hoàng để làm, thế nhưng chẳng lẽ Hoàng đế và Thừa tướng cấu kết với nhau? Nhưng hôm qua khi Vân Tiêu Náo cầu xin Thừa tướng,8từ vẻ mặt của Vẫn thừa tướng, trông ông ta không hề giống như có tham gia vào chuyện này.
Nàng ngạc nhiên xong, lập tức hỏi tiếp: “Là phụ hoàng ra lệnh nói là Vân thừa tướng làm, hay là Thừa tướng tự làm?” Mưu sát Hoàng tử phải chịu chém đầu cả nhà, nếu quân vương không đủ nhân từ, e là có thể liên lụy tới cửu tộc. Tội như vậy mà Vân thừa tướng cũng dám nhận? Vân Tiếu Náo lập tức nói: “Là chính cha ta thừa nhận, Thái tử, nếu cha ta không sửa lại thì toàn bộ Vân gia bọn ta có thể sẽ chết hết! Ta không sợ chết, nhưng cha ta.” Lạc Tử Dạ lập tức cảm thấy mình hơi đau9đầu, nàng giơ tay lên bảo nàng ta đừng nói gì nữa, để cho mình yên tĩnh một lát.
Nàng nhanh chóng suy xét chuyện này, lật lại toàn bộ quá trình. Tình huống có khả năng nhất lúc này chính là cái chết của Lạc Tử Dục chắc chắn do một người quyền cao chức trọng làm để đẩy cái trách nhiệm này, nếu nói là người bình thường giết thì sẽ không có ai tin. Đêm qua nghe cuộc nói chuyện của Vân Tiêu Náo và Vân Thừa tướng thì biết được vấn thừa tướng chính là thầy của Tam hoàng tử!
Vậy nếu như nhìn theo hướng đó, với thân phận của Vân thừa tướng, cùng với quan hệ của ông ta và Tam hoàng tử, để ông2ta gánh trách nhiệm chuyện này cũng là điều hợp lý. Nói ông ta vì giúp đỡ Tam hoàng tử cho nên muốn loại bỏ Nhị hoàng tử.
/1476
|