*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
2rong lúc hắn đang suy nghĩ cách để bình tĩnh trở lại, nhìn lại lòng mình xem có thể tiếp nhận hôn nhân xảy ra bất ngờ như thể hay không, Lạc Tử Dạ đã mở miệng trước, nhìn Phượng Vô Trù nói: “Điều này có vẻ không thích hợp lắm, tuy Vân Tiêu Náo và Diêm Liệt từng gặp nhau mấy lần rồi, nhưng ta không thể thấy tình cảm giữa hai người đó!” Đúng là gả cho nàng tốt hơn nhiều, ít nhất gả cho nàng thì Vân Tiêu Náo không cần lo lắng gả cho một người đàn ông mà mình không thích khiến cho nửa đời sau đều đau khổ.
Nàng nghĩ tới đây lại bổ sung một câu: “Hơn2nữa Vân Tiêu Náo thích gia mà!” Nàng nói câu này là để Phượng Vô Trù bỏ đi ý nghĩ đó.
Nhưng mà Lạc Tử Dạ nói như vậy, nghe cứ như vì nàng là người mà Vân Tiêu Náo thích, cho nên nàng quyết định giúp đỡ Vân Tiêu Náo đạt được mục đích, cùng nàng ta sống chung với nhau! Vì thế nên sau khi nàng nói xong, sự tàn bạo trong mắt hắn lại xuất hiện, hắn hừ lạnh một tiếng, nói: “Cô không quan tâm Vân Tiêu Náo thích người hay là người nào khác. Lạc Tử Dạ, nếu ngươi cứ khăng khăng muốn kết hôn với nàng ta thì cô sẽ lấy mạng của nàng ta!” Thái độ của8hắn rất kiên quyết, giọng điệu không cho phép người ta được nghi ngờ. Điều này làm cho Lạc Tử Dạ biết chuyện bắt đầu nghiêm trọng! Nàng yên lặng một lát mới nói: “Ta có thể hỏi vì nguyên nhân gì không? Giữa các ngươi từng có thù hận gì đó phải không? Ngươi biết rõ ta làm vậy là để bảo vệ tính mạng của nàng ta những người lại không đồng ý! Điều này thật là...”
Thật là kỳ quái. Nàng nói xong câu này lại tiếp tục quan sát hắn, chờ hắn mở miệng, hắn thì đứng ở bên cạnh giường yên lặng nhìn nàng. Hắn chắp hai tay sau lưng, đôi mắt ma quỷ nhìn nàng chằm chằm nhưng9lại không nói câu nào, nhìn giống như đang giận dỗi. Khóe miệng Lạc Tử Dạ co rút, cảm thấy biểu hiện hôm nay của Phượng Vô Trù thật là... Nàng nhấn mạnh câu hỏi một lần nữa: “Cái đó, gia có thể biết nguyên nhân vì sao ngươi không đồng ý để gia cưới Vân Tiêu Náo hay không?” “Không thể!” Hắn thấp giọng đáp một câu, rủ mắt nhìn nàng. Môi Lạc Tử Dạ lại giật mạnh: “... Vậy ngươi có thể nói lý lẽ một chút không?” Nàng nói xong đột nhiên cảm thấy đau đầu, tên này sẽ không đáp là “Không thể” nữa chứ? Nhưng mà chuyện chưa có tới mức bị quan như nàng đã nghĩ, hắn2nghe nàng nói xong liền hừ lạnh một tiếng: “Cô chỉ xem thực lực, không nói lý lẽ!”
Lạc Tử Dạ: “...” Cho nên câu này có nghĩa là trừ khi thực lực của nàng vượt qua hắn khiến cho hắn đồng ý chuyện này, nếu không thì dù nói bao nhiêu lý lẽ cũng không có tác dụng gì?
Phủ thái tử lúc này...
2rong lúc hắn đang suy nghĩ cách để bình tĩnh trở lại, nhìn lại lòng mình xem có thể tiếp nhận hôn nhân xảy ra bất ngờ như thể hay không, Lạc Tử Dạ đã mở miệng trước, nhìn Phượng Vô Trù nói: “Điều này có vẻ không thích hợp lắm, tuy Vân Tiêu Náo và Diêm Liệt từng gặp nhau mấy lần rồi, nhưng ta không thể thấy tình cảm giữa hai người đó!” Đúng là gả cho nàng tốt hơn nhiều, ít nhất gả cho nàng thì Vân Tiêu Náo không cần lo lắng gả cho một người đàn ông mà mình không thích khiến cho nửa đời sau đều đau khổ.
Nàng nghĩ tới đây lại bổ sung một câu: “Hơn2nữa Vân Tiêu Náo thích gia mà!” Nàng nói câu này là để Phượng Vô Trù bỏ đi ý nghĩ đó.
Nhưng mà Lạc Tử Dạ nói như vậy, nghe cứ như vì nàng là người mà Vân Tiêu Náo thích, cho nên nàng quyết định giúp đỡ Vân Tiêu Náo đạt được mục đích, cùng nàng ta sống chung với nhau! Vì thế nên sau khi nàng nói xong, sự tàn bạo trong mắt hắn lại xuất hiện, hắn hừ lạnh một tiếng, nói: “Cô không quan tâm Vân Tiêu Náo thích người hay là người nào khác. Lạc Tử Dạ, nếu ngươi cứ khăng khăng muốn kết hôn với nàng ta thì cô sẽ lấy mạng của nàng ta!” Thái độ của8hắn rất kiên quyết, giọng điệu không cho phép người ta được nghi ngờ. Điều này làm cho Lạc Tử Dạ biết chuyện bắt đầu nghiêm trọng! Nàng yên lặng một lát mới nói: “Ta có thể hỏi vì nguyên nhân gì không? Giữa các ngươi từng có thù hận gì đó phải không? Ngươi biết rõ ta làm vậy là để bảo vệ tính mạng của nàng ta những người lại không đồng ý! Điều này thật là...”
Thật là kỳ quái. Nàng nói xong câu này lại tiếp tục quan sát hắn, chờ hắn mở miệng, hắn thì đứng ở bên cạnh giường yên lặng nhìn nàng. Hắn chắp hai tay sau lưng, đôi mắt ma quỷ nhìn nàng chằm chằm nhưng9lại không nói câu nào, nhìn giống như đang giận dỗi. Khóe miệng Lạc Tử Dạ co rút, cảm thấy biểu hiện hôm nay của Phượng Vô Trù thật là... Nàng nhấn mạnh câu hỏi một lần nữa: “Cái đó, gia có thể biết nguyên nhân vì sao ngươi không đồng ý để gia cưới Vân Tiêu Náo hay không?” “Không thể!” Hắn thấp giọng đáp một câu, rủ mắt nhìn nàng. Môi Lạc Tử Dạ lại giật mạnh: “... Vậy ngươi có thể nói lý lẽ một chút không?” Nàng nói xong đột nhiên cảm thấy đau đầu, tên này sẽ không đáp là “Không thể” nữa chứ? Nhưng mà chuyện chưa có tới mức bị quan như nàng đã nghĩ, hắn2nghe nàng nói xong liền hừ lạnh một tiếng: “Cô chỉ xem thực lực, không nói lý lẽ!”
Lạc Tử Dạ: “...” Cho nên câu này có nghĩa là trừ khi thực lực của nàng vượt qua hắn khiến cho hắn đồng ý chuyện này, nếu không thì dù nói bao nhiêu lý lẽ cũng không có tác dụng gì?
Phủ thái tử lúc này...
/1476
|