*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
9àng vừa hỏi thể thì hắn lập tức hiểu ra
Mặc dù lực sát thương của những con sói hoang này đã vượt xa phạm vi thông thường, thế nhưng trong lòng người con gái này hoàn toàn tin mình sẽ thắng
Vì thế nên hắn chỉ cười lạnh một tiếng: “Cô chỉ sợ ngươi làm mất mặt Cô thôi!”
Hắn nói như thế nhưng nét mặt lại hoàn toàn không giống thể, giữa hàng lông mày của hắn vẫn còn mang theo một chút lo lắng.
Diêm Liệt yên lặng nhìn trời, đúng là miệng nói một đằng lòng nghĩ một nẻo! Từ lúc Vương gặp Thái tử thì miệng Vương thường xuyên nói ra những lời không thật lòng, vốn là gần đây đã khá hơn rất nhiều, hắn còn cho rằng Vương đã hết bệnh rồi, không ngờ là hôm nay3lại tái phát nữa!
Lạc Tử Dạ bị nghẹn, cảm thấy rằng ngưa ngứa
Thế nhưng nàng lại không tức giận thật, nàng biết tên này lại đang nghĩ một đằng nói một nẻo
Có điều, Doanh Tần đứng giữa đám người nhìn thấy cảnh này lại không vui, trong lòng hắn biết rằng lời nói vừa rồi của Phượng Vô Trù đã thành công giành được cảm tình của Tiểu Dạ
Nhưng mà hiện tại hắn chỉ có thể trốn ở đây, không thể đi ra nói cho Tiểu Dạ Nhi nghe, cảm giác này thật đúng là..
uất ức!
Đối thoại giữa Lạc Tử Dạ và Phượng Vô Trù kết thúc, nàng trực tiếp nhìn về phía quân vương nước Nhung.
Nàng mở miệng nói: “Đã như vậy thì xin mời quân vương nước Nhung ra lệnh!” Nàng nói với ông ta xong liền lập0tức quay sang nói tiếp với mọi người: “Tiếp theo, chúng ta muốn biểu diễn cho mọi người xem về tổ bộ binh thứ nhất của đội súng ống
Bày trận! Các chiến sĩ cầm súng trong tay đi về phía trước, dáng vẻ hùng dũng mạnh mẽ, nhìn vừa kiên cường vừa bất khuất, thể hiện tinh thần dân tộc của Thiên Diệu ta, biểu thị danh tiếng của nước ta!”
Lời nói của Lạc Tử Dạ làm cho không ít người phải đổ mồ hôi lạnh
Bọn họ thật sự không rõ Lạc Tử Dạ đang làm trò quỷ gì, vì sao lại nói những thứ này khi đang duyệt binh
Chẳng lẽ y muốn nhân dịp này để biến nơi đây thành trận so tài diễn thuyết, sẵn tiện biểu diễn tài ăn nói của mình luôn à? Được rồi, thật5ra y đã thể hiện tài ăn nói của mình trong nửa buổi này vô cùng tốt
Tuy rằng ngoài việc thể hiện tài ăn nói vô cùng tốt của mình ra thì y còn làm cho mọi người cảm thấy buồn cười tới mức không thể kiềm chế nữa!
Trong lúc nàng đang nói, ba trăm người cầm súng trong tay đi ra
Vẻ mặt bọn họ nghiêm túc và trang nghiêm, từng bước chân mạnh mẽ bước về phía trước! Đôi mắt bọn họ nhìn thẳng về những con sói hoang trước mặt, một bước, hai bước, ba bước!
Quân vương nước Nhung vung tay lên.
Người của nước Nhung lập tức thả đám sói hoang ra, có không ít cô nương nhát gan không kìm nổi mà che mắt lại khi nhìn thấy những con sói hoang xông đến, thân thể đều4run lẩy bẩy!
Lạc Tử Dạ cong môi cười thản nhiên, sắc mặt bình tĩnh nhìn đám sói hoang giống như nàng không hề đặt những thứ trước mặt vào mắt.
Tiếp theo.
Người dẫn đầu đội bộ binh thể hiện thực lực đứng ở phía trước cao giọng hô: “Đứng nghiêm!” “Đùng!” Bọn họ đều nhịp dừng bước lại, đồng thời, chân phải của bọn họ dẫm ngay bên cạnh chân trái! Những con sói hoang trước mặt khí thế hừng hực vọt về phía bọn họ
Mọi người đều chỉ yên lặng nhìn, không hề kinh hoảng, không hề lộn xộn, cũng không hề mất bình tĩnh mà nổ súng ngay
Bọn họ chỉ lặng lẽ đứng chờ chỉ thị tiếp theo của cấp trên! Sau đó, người dẫn đội kia lại cao giọng nói: “Ngồi xổm xuống! Chuẩn bị bắn!”
9àng vừa hỏi thể thì hắn lập tức hiểu ra
Mặc dù lực sát thương của những con sói hoang này đã vượt xa phạm vi thông thường, thế nhưng trong lòng người con gái này hoàn toàn tin mình sẽ thắng
Vì thế nên hắn chỉ cười lạnh một tiếng: “Cô chỉ sợ ngươi làm mất mặt Cô thôi!”
Hắn nói như thế nhưng nét mặt lại hoàn toàn không giống thể, giữa hàng lông mày của hắn vẫn còn mang theo một chút lo lắng.
Diêm Liệt yên lặng nhìn trời, đúng là miệng nói một đằng lòng nghĩ một nẻo! Từ lúc Vương gặp Thái tử thì miệng Vương thường xuyên nói ra những lời không thật lòng, vốn là gần đây đã khá hơn rất nhiều, hắn còn cho rằng Vương đã hết bệnh rồi, không ngờ là hôm nay3lại tái phát nữa!
Lạc Tử Dạ bị nghẹn, cảm thấy rằng ngưa ngứa
Thế nhưng nàng lại không tức giận thật, nàng biết tên này lại đang nghĩ một đằng nói một nẻo
Có điều, Doanh Tần đứng giữa đám người nhìn thấy cảnh này lại không vui, trong lòng hắn biết rằng lời nói vừa rồi của Phượng Vô Trù đã thành công giành được cảm tình của Tiểu Dạ
Nhưng mà hiện tại hắn chỉ có thể trốn ở đây, không thể đi ra nói cho Tiểu Dạ Nhi nghe, cảm giác này thật đúng là..
uất ức!
Đối thoại giữa Lạc Tử Dạ và Phượng Vô Trù kết thúc, nàng trực tiếp nhìn về phía quân vương nước Nhung.
Nàng mở miệng nói: “Đã như vậy thì xin mời quân vương nước Nhung ra lệnh!” Nàng nói với ông ta xong liền lập0tức quay sang nói tiếp với mọi người: “Tiếp theo, chúng ta muốn biểu diễn cho mọi người xem về tổ bộ binh thứ nhất của đội súng ống
Bày trận! Các chiến sĩ cầm súng trong tay đi về phía trước, dáng vẻ hùng dũng mạnh mẽ, nhìn vừa kiên cường vừa bất khuất, thể hiện tinh thần dân tộc của Thiên Diệu ta, biểu thị danh tiếng của nước ta!”
Lời nói của Lạc Tử Dạ làm cho không ít người phải đổ mồ hôi lạnh
Bọn họ thật sự không rõ Lạc Tử Dạ đang làm trò quỷ gì, vì sao lại nói những thứ này khi đang duyệt binh
Chẳng lẽ y muốn nhân dịp này để biến nơi đây thành trận so tài diễn thuyết, sẵn tiện biểu diễn tài ăn nói của mình luôn à? Được rồi, thật5ra y đã thể hiện tài ăn nói của mình trong nửa buổi này vô cùng tốt
Tuy rằng ngoài việc thể hiện tài ăn nói vô cùng tốt của mình ra thì y còn làm cho mọi người cảm thấy buồn cười tới mức không thể kiềm chế nữa!
Trong lúc nàng đang nói, ba trăm người cầm súng trong tay đi ra
Vẻ mặt bọn họ nghiêm túc và trang nghiêm, từng bước chân mạnh mẽ bước về phía trước! Đôi mắt bọn họ nhìn thẳng về những con sói hoang trước mặt, một bước, hai bước, ba bước!
Quân vương nước Nhung vung tay lên.
Người của nước Nhung lập tức thả đám sói hoang ra, có không ít cô nương nhát gan không kìm nổi mà che mắt lại khi nhìn thấy những con sói hoang xông đến, thân thể đều4run lẩy bẩy!
Lạc Tử Dạ cong môi cười thản nhiên, sắc mặt bình tĩnh nhìn đám sói hoang giống như nàng không hề đặt những thứ trước mặt vào mắt.
Tiếp theo.
Người dẫn đầu đội bộ binh thể hiện thực lực đứng ở phía trước cao giọng hô: “Đứng nghiêm!” “Đùng!” Bọn họ đều nhịp dừng bước lại, đồng thời, chân phải của bọn họ dẫm ngay bên cạnh chân trái! Những con sói hoang trước mặt khí thế hừng hực vọt về phía bọn họ
Mọi người đều chỉ yên lặng nhìn, không hề kinh hoảng, không hề lộn xộn, cũng không hề mất bình tĩnh mà nổ súng ngay
Bọn họ chỉ lặng lẽ đứng chờ chỉ thị tiếp theo của cấp trên! Sau đó, người dẫn đội kia lại cao giọng nói: “Ngồi xổm xuống! Chuẩn bị bắn!”
/1476
|