*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
3ơn nữa, tảng đá kia thật sự rất nặng, dưới tác dụng của trọng lực lớn như thế, tốc độ rơi của Lạc Tử Dạ nhanh gấp mấy lần! Lúc này, Vân Tiêu Náo trên vách đá cũng ngu người luôn. Nàng vội vàng vươn tay định kéo Lạc Tử Dạ lại, thế nhưng Lạc Tử Dạ rơi xuống với tốc độ nhanh như thế thì làm sao nàng bắt kịp cơ chứ? “Thái tử!”
“Chết tiệt!”
Nhiếp chính vương điện hạ lập tức nhảy xuống ngựa, không kịp cởi cả áo ngoài hoa lệ nặng nề đã nhảy vào trong biển rồi nhanh chóng bơi về phía Lạc Tử Dạ! Biển khác sống, trên biển sóng lớn dâng trào, mà Lạc Tử Dạ lại nhảy từ trên cao xuống, hơn nữa trên người còn kéo theo tảng đá to nữa, cho nên hiển nhiên là3nàng đã chìm xuống biển sâu!
Nếu chỉ biết bơi thôi mà không biết lặn thì thật sự không thể nào cứu được Lạc Tử Dạ. Nhưng may là Phượng Vô Trù biết lặn. Hắn nhanh chóng bơi về phía nàng rồi lặn xuống biển! Điều khiến mọi người bất ngờ là lúc này Hiến Thương Mặc Trần cũng đột nhiên đứng phắt dậy, lao như bay đến bờ biển rồi nhảy xuống, bơi về phía Lạc Tử Dạ!
Mặc Tử Uyên tái mét mặt mày, muốn kéo hắn lại nhưng không kịp.
Không phải hắn sợ chủ nhân nhà mình đi cứu người nhưng bản thân lại mất mạng, mà hắn sợ cái khác cơ. Chủ nhân hắn đang dùng thuật phong nhan trên mặt, cái này kỵ nước. Nếu chủ nhân nhảy xuống biển, chỉ một lát sau khuôn mặt kia sẽ... Nhất là hiện1giờ không chỉ có hai người bọn họ ở chỗ này.
Ở đây có nhiều người như vậy, nếu để cho tất cả mọi người biết rằng Hoàng đế Hiển Thương không ngoan ngoãn ở Hiên Thương mà lại giả thân phận của vương đệ mình để chạy tới Thiên Diệu tham gia náo nhiệt, lại còn nán lại lâu đến thế, vậy thì mọi người nhất định sẽ nghi ngờ mục đích của chủ nhân. Điều này khỏi cần nói cũng biết.
Ngoài ra, tôn nghiêm của bậc đế vương không thể xâm phạm. Sau khi đến Thiên Diệu, chủ nhân qua lại với các vị quyền quý đều chiểu theo lễ tiết của Phong vương điện hạ. Thậm chí chủ nhân còn cúi người hành lễ với Phượng Vô Trù. Nếu để người khác biết thật ra ngài ấy là Hoàng đế thì thể6diện của Hiến Thương mất sạch, nhục nhã vô cùng! Hậu quả khó lường, chủ nhân... Mà trên thực tế, trước khi Hiên Thương Mặc Trần nhảy xuống nước, bởi vì hắn nhìn thấy Lạc Tử Dạ rơi xuống biển nên nóng lòng muốn cứu chứ hoàn toàn không nghĩ nhiều! Nhưng sau khi bản thân đã ở trong nước, mực nước biển chưa ngập đỉnh đầu thì hắn đột nhiên tỉnh táo lại, bấy giờ hắn mới ý thức được vấn đề này.
3ơn nữa, tảng đá kia thật sự rất nặng, dưới tác dụng của trọng lực lớn như thế, tốc độ rơi của Lạc Tử Dạ nhanh gấp mấy lần! Lúc này, Vân Tiêu Náo trên vách đá cũng ngu người luôn. Nàng vội vàng vươn tay định kéo Lạc Tử Dạ lại, thế nhưng Lạc Tử Dạ rơi xuống với tốc độ nhanh như thế thì làm sao nàng bắt kịp cơ chứ? “Thái tử!”
“Chết tiệt!”
Nhiếp chính vương điện hạ lập tức nhảy xuống ngựa, không kịp cởi cả áo ngoài hoa lệ nặng nề đã nhảy vào trong biển rồi nhanh chóng bơi về phía Lạc Tử Dạ! Biển khác sống, trên biển sóng lớn dâng trào, mà Lạc Tử Dạ lại nhảy từ trên cao xuống, hơn nữa trên người còn kéo theo tảng đá to nữa, cho nên hiển nhiên là3nàng đã chìm xuống biển sâu!
Nếu chỉ biết bơi thôi mà không biết lặn thì thật sự không thể nào cứu được Lạc Tử Dạ. Nhưng may là Phượng Vô Trù biết lặn. Hắn nhanh chóng bơi về phía nàng rồi lặn xuống biển! Điều khiến mọi người bất ngờ là lúc này Hiến Thương Mặc Trần cũng đột nhiên đứng phắt dậy, lao như bay đến bờ biển rồi nhảy xuống, bơi về phía Lạc Tử Dạ!
Mặc Tử Uyên tái mét mặt mày, muốn kéo hắn lại nhưng không kịp.
Không phải hắn sợ chủ nhân nhà mình đi cứu người nhưng bản thân lại mất mạng, mà hắn sợ cái khác cơ. Chủ nhân hắn đang dùng thuật phong nhan trên mặt, cái này kỵ nước. Nếu chủ nhân nhảy xuống biển, chỉ một lát sau khuôn mặt kia sẽ... Nhất là hiện1giờ không chỉ có hai người bọn họ ở chỗ này.
Ở đây có nhiều người như vậy, nếu để cho tất cả mọi người biết rằng Hoàng đế Hiển Thương không ngoan ngoãn ở Hiên Thương mà lại giả thân phận của vương đệ mình để chạy tới Thiên Diệu tham gia náo nhiệt, lại còn nán lại lâu đến thế, vậy thì mọi người nhất định sẽ nghi ngờ mục đích của chủ nhân. Điều này khỏi cần nói cũng biết.
Ngoài ra, tôn nghiêm của bậc đế vương không thể xâm phạm. Sau khi đến Thiên Diệu, chủ nhân qua lại với các vị quyền quý đều chiểu theo lễ tiết của Phong vương điện hạ. Thậm chí chủ nhân còn cúi người hành lễ với Phượng Vô Trù. Nếu để người khác biết thật ra ngài ấy là Hoàng đế thì thể6diện của Hiến Thương mất sạch, nhục nhã vô cùng! Hậu quả khó lường, chủ nhân... Mà trên thực tế, trước khi Hiên Thương Mặc Trần nhảy xuống nước, bởi vì hắn nhìn thấy Lạc Tử Dạ rơi xuống biển nên nóng lòng muốn cứu chứ hoàn toàn không nghĩ nhiều! Nhưng sau khi bản thân đã ở trong nước, mực nước biển chưa ngập đỉnh đầu thì hắn đột nhiên tỉnh táo lại, bấy giờ hắn mới ý thức được vấn đề này.
/1476
|