Một giờ sáng... Việt đang ngủ ,nghe thấy tiếng đập cửa,hắn ngẩng đầu nhìn đồng hồ.Ơ?Mới có 1 giờ sáng,sao bác Bình đã gọi mình dậy rồi?Hay là bác ấy mộng du?Hắn lơ mơ ra mở cửa.Nhìn lên thấy người mặc bộ đồ trắng,mái tóc xõa ngang vai trước mặt,hắn khẽ kêu lên:
-Á,ma hiện hình.Mẹ ơi....
-Ma cái đầu cậu-Nam lên tiếng.
-Ớ?Tiểu Nam Nam à?Làm tôi cứ tưởng ma
-....
-Mới có 1 giờ sáng,gọi tôi làm gì thế?Muốn ngủ chung hả?
-Cậu có bị chạm mạch không mà nói thế?Tôi đói-Nam gõ vào đầu Việt nói
-Ờ..vậy tôi xuống lấy đồ ăn cho.
Nó ngồi lù lù trên giường Việt gật lên gật xuống.Việt lò dò bước xuống cầu thang.Vào nhà bếp,mở tủ lạnh,hắn lấy hộp sữa đặc ra pha một cốc sữa.Lấy đĩa hoa quả ở bàn ăn theo rồi bước từng bước rón rén(để không làm bố mẹ thức giấc)lên lầu. Lần mò đặt chỗ đồ ăn vừa kiếm được lên bàn học của mình,Việt bước đi bật đèn trong phòng.Sao Nam không ngồi đây luôn mà còn về phòng cho mất công.Đèn vừa sáng,Hắn giật mình,Nam ngồi lù lù trên giường hắn,hình như đang ngủ thì thấy ánh đèn sáng nên mới nheo nheo đôi mắt ngước lên.Oa,trông Nam dễ thương quá.Việt ngớ người,cười nói:
-Chỉ còn có hoa quả thôi.Tiểu Nam Nam ăn tạm nhé xong rồi uống sữa đi.
-Um...phòng cậu đẹp.-Nam nhận xét.
-Phòng Nam cũng đẹp mà nhỉ?
-Trẻ con quá.Không thích.
Không thích sao?Ôi trời,không thích phòng kiểu đó thì nhỏ thích kiểu thế nào cơ chứ?Việt nhăn mày đau khổ
-Thế Nam Nam thích kiểu phòng như thế nào để đây làm lại?
-Không cần,mai cậu xin cô chú,tôi tự làm.-Nam nói.
-Ừ-đỡ phải mệt.
Ăn uống xong xuôi,Nam để chỗ còn lại cho Việt toàn quyền xử lý rồi đi về phòng mình tiếp tục ngủ.Chỉ tội mỗi Việt nhà ta phải ngồi nhìn nó ăn rồi giờ còn phải dọn....nhìn hắn có giống ôsin không cơ chứ?Hix.
6h30 sáng,Nam thức dậy.Chắc tại hôm qua hơi mệt nên nó không dậy đúng giờ như mọi khi được.Mở mắt ra,nó thấy cái gì lờ mờ trước mặt,nó nheo mắt,đưa tay lên sờ thử.Hình như là da ?Nhìn kĩ,hóa ra là mặt lão Việt. Xém hù chết con nhà người ta rồi .Thế mà vẫn cười được kìa.
-Tiểu Nam Nam,dậy rồi hả?-Việt xoa xoa đầu nó.
-Đồ dở hơi.Cậu ở trong phòng tôi làm gì hả?-Nam gạt tay Việt ra,nhăn mày hỏi.
-Khổ quá,mất công xin phép bố mẹ cho cậu,lại có lòng tốt gọi cậu dậy ăn sáng nữa mà nỡ lòng nào mắng tôi dở hơi-Việt ấm ức rơm rớm nước mắt.
-Rồi rồi-Nam dịu giọng-ngoan nào,không khóc-nó đưa tay xoa xoa đầu hắn trả thù lúc nãy xoa đầu nó hihi.Thế mà lão việt tưởng nó dỗ dành lão ,để im cho nó xoa đầu.Việt ôm lấy nó
-Tiểu Nam Nam đáng yêu quá đi.
Nam đẩy Việt ra,ngán ngẩm
-Rồi rồi......
-Á,ma hiện hình.Mẹ ơi....
-Ma cái đầu cậu-Nam lên tiếng.
-Ớ?Tiểu Nam Nam à?Làm tôi cứ tưởng ma
-....
-Mới có 1 giờ sáng,gọi tôi làm gì thế?Muốn ngủ chung hả?
-Cậu có bị chạm mạch không mà nói thế?Tôi đói-Nam gõ vào đầu Việt nói
-Ờ..vậy tôi xuống lấy đồ ăn cho.
Nó ngồi lù lù trên giường Việt gật lên gật xuống.Việt lò dò bước xuống cầu thang.Vào nhà bếp,mở tủ lạnh,hắn lấy hộp sữa đặc ra pha một cốc sữa.Lấy đĩa hoa quả ở bàn ăn theo rồi bước từng bước rón rén(để không làm bố mẹ thức giấc)lên lầu. Lần mò đặt chỗ đồ ăn vừa kiếm được lên bàn học của mình,Việt bước đi bật đèn trong phòng.Sao Nam không ngồi đây luôn mà còn về phòng cho mất công.Đèn vừa sáng,Hắn giật mình,Nam ngồi lù lù trên giường hắn,hình như đang ngủ thì thấy ánh đèn sáng nên mới nheo nheo đôi mắt ngước lên.Oa,trông Nam dễ thương quá.Việt ngớ người,cười nói:
-Chỉ còn có hoa quả thôi.Tiểu Nam Nam ăn tạm nhé xong rồi uống sữa đi.
-Um...phòng cậu đẹp.-Nam nhận xét.
-Phòng Nam cũng đẹp mà nhỉ?
-Trẻ con quá.Không thích.
Không thích sao?Ôi trời,không thích phòng kiểu đó thì nhỏ thích kiểu thế nào cơ chứ?Việt nhăn mày đau khổ
-Thế Nam Nam thích kiểu phòng như thế nào để đây làm lại?
-Không cần,mai cậu xin cô chú,tôi tự làm.-Nam nói.
-Ừ-đỡ phải mệt.
Ăn uống xong xuôi,Nam để chỗ còn lại cho Việt toàn quyền xử lý rồi đi về phòng mình tiếp tục ngủ.Chỉ tội mỗi Việt nhà ta phải ngồi nhìn nó ăn rồi giờ còn phải dọn....nhìn hắn có giống ôsin không cơ chứ?Hix.
6h30 sáng,Nam thức dậy.Chắc tại hôm qua hơi mệt nên nó không dậy đúng giờ như mọi khi được.Mở mắt ra,nó thấy cái gì lờ mờ trước mặt,nó nheo mắt,đưa tay lên sờ thử.Hình như là da ?Nhìn kĩ,hóa ra là mặt lão Việt. Xém hù chết con nhà người ta rồi .Thế mà vẫn cười được kìa.
-Tiểu Nam Nam,dậy rồi hả?-Việt xoa xoa đầu nó.
-Đồ dở hơi.Cậu ở trong phòng tôi làm gì hả?-Nam gạt tay Việt ra,nhăn mày hỏi.
-Khổ quá,mất công xin phép bố mẹ cho cậu,lại có lòng tốt gọi cậu dậy ăn sáng nữa mà nỡ lòng nào mắng tôi dở hơi-Việt ấm ức rơm rớm nước mắt.
-Rồi rồi-Nam dịu giọng-ngoan nào,không khóc-nó đưa tay xoa xoa đầu hắn trả thù lúc nãy xoa đầu nó hihi.Thế mà lão việt tưởng nó dỗ dành lão ,để im cho nó xoa đầu.Việt ôm lấy nó
-Tiểu Nam Nam đáng yêu quá đi.
Nam đẩy Việt ra,ngán ngẩm
-Rồi rồi......
/13
|