Ngày hôm sau
Từ lúc sáng sớm ông Dân đã quay về nhà sau chuyến đi công tác nước ngoài,khi về ông Dân đem đến cho nó một thông báo.
- Thanh Thanh có phải...con có hai người bạn tên là Bảo Minh và Linh Đan đang sống ở Nhật đúng không?
Nó nhìn vẻ mặt căng thẳng của ông thì có thể đoán ra 7 8 phần là cả hai đang gặp chuyện gì rồi nhưng vấn đề làm cho nó thắc mắc chính là tại sao ông Dân lại biết hai người bọn họ.
- Hai người đó chính là bạn của con,đã có chuyện gì xảy ra với họ.
- Bọn mafia bên Nhật báo hai người bọn họ trà trộm vào tổ chức mafia lấy thông tin cơ mật không may bị phát hiện nên bây giờ đang bị bọn chúng tra hỏi bằng dùng hình để lấy lời khai.
- Bảo Minh và Linh Đan trà trộm vào tổ chức mafia Nhật?Không thể thế được...cả hai gia đình họ đều là dân kinh doanh tại sao lại dính dáng đến mafia chứ?_ nó đang cần câu trả lời sao cho thật thỏa đáng.
- Hai gia đình đó cũng là đối tác làm ăn của ta cho nên không thể thấy chết mà không cứu được.Cho nên lần này ta về là để con sang Nhật cùng ta.
- Vâng,con sẽ đi cùng với ba_ xem ra lần này nó phải đi xa một chuyến rồi,lại phải xa hắn như thế nó thật tình không nỡ nhưng cũng không thể đem hắn theo vì sợ hắn gặp nguy hiểm.
Tối hôm đó nó lái xe đến nhà hắn để chào tạm biệt trước khi đến sân bay đến Nhật.
- Hai người họ sao lại làm như thế?_ nghe nó nói mà trong lòng hắn có chút phẫn nộ nhưng lại vô cùng lo lắng cho Bảo Minh và Linh Đan.
- Vì vậy em sẽ đến Nhật để cứu bọn họ.
- Anh đi cùng em_ hắn cầm lấy đôi bàn tay rồi nhìn nó với ánh mắt đầy kiên quyết với hi vọng sẽ được cùng đi theo.
Nhưng dù hắn có làm bộ mặt cún con đáng thương hay đáng yêu gì đi chăng nữa thì nó vẫn quyết định không đồng ý.
- Em đi nhanh rồi sẽ về sớm anh cứ ngoan ngoãn ở nhà đợi em về đi.
Nó đã nói đến thế rồi hắn có này nỉ cả vạn lần chắc chắn sẽ không được.
- Vậy anh sẽ ở Fairy house ngoan ngoãn đợi em về nhé!_ ( Fairy House là cái tên nó đã đặt cho ngôi nhà của hắn và nó sau này)
- Ngoan lắm!_ nó đưa tay nhẹ nhàng xoa đầu hắn rồi dịu dàng đặt trên môi hắn một nụ hôn ngọt ngào trước khi đi và không quên nói rằng_ Hoàng Anh,đợi em trở về em sẽ cầu hôn anh.
Nó nói ra câu này có hơi ngược ngạo một chút nhưng không sao,làm hắn ngượng chín mặt như thế mới là thiên tài,ít khi có ai thấy được hình ảnh ngượng ngùng này của hắn lắm đấy.
____________
Kansai,Nhật Bản
Nó và ông Dân đi đến chỗ của bọn mafia nơi mà Bảo Minh và Linh Đan đang bị bắt giữ,chiếc xe dừng lại tại một căn biệt thự cổ kính u ám,xung quanh căn nhà cây cối hoa cỏ đều không thể sống nổi chúng đã bị chết khô hoàn toàn,nơi này trông giống như một căn nhà ma hơn là tổ chức mafia.
- Có chắc là nơi này?_ nó nhìn ông Dân hỏi với vẻ mặt đầy nghi ngờ.
Trong trí tưởng tượng của nó,mafia Nhật là một tổ chức băng đảng vô cùng hùng mạnh và nổi tiếng (công khai),chắc hẳn ông trùm mafia là một người giàu có,tổ chức căn cứ của ông cũng sẽ xa hoa và lộng lẫy hơn so với những băng đảng gà mờ khác nhưng đã để cho nó thất vọng rồi.
Cả hai bước đến cánh cổng thì đột nhiên cánh cổng tự động mở ra và âm thanh lạ được truyền qua điện thoại,giọng của một người đàn ông cất lên.
- La Hoàng Dân,La Thanh Thanh hôm nay là ngày gì mà rồng lại đến nhà tôm vậy? _ giọng nói có chút chế giễu vì ông trùm mafia đã từng gây chiến với The Hell,sau khi bị The Hell đánh bại trong lòng ta nảy sinh mối hận cho đến giờ.
- Trịnh Uy,tôi có chuyện muốn bàn bạc với ông_ ông Dân nói
- Được thôi,vào trong đi.À mà khoan đã,trước khi muốn gặp tôi thì tôi có món quà này tặng cho hai người này.Hahahaha _ giọng cười đắc chí của ông ta làm cho nó cảm thấy có cảm giác bất an.
Ngay sau khi tiếng cười của ông ta dứt hẳn thì một đám người mặc vest đen lần lượt ùa ra như ong vỡ tổ,người nào ngày nấy đều có gương mặt hung tợn và dáng vẻ kiêu ngạo không xem ai ra gì.
Trong đầu nó và ông Dân đã đoán được ý đồ bỉ ổi của ông ta,ra lệnh một đám đàn em ra để làm cho nó và ông Dân phải động tay động chân một chút để cho nó và ông Dân bị đuối sức tiếp sau đó sẽ ra tay kết liễu hai cha con nó ở trên mảnh đất Nhật Bản này.
- Không còn cách nào khác,hạ hết bọn chúng rồi tính tiếp_ ông Dân nói xong liền xông lên đánh
Nó cũng nhanh chóng xông vào để trợ giúp cho ba mình,hầu hết nó đều ra những đòn quyết định để kết liễu bọn chúng thật nhanh gọn để đỡ làm mất thời gian và công sức,còn ba nó đã có tuổi rồi nên phải sức lực có phần giảm đi đáng kể,phần còn lại chắc phải trông chờ vào nó.
- Ba,ba hãy đứng ở ngoài đi để con một mình vào nói chuyện với ông ta,sau khi cứu được Bảo Minh và Linh Đan ra ba mau chóng đưa bọn họ rời khỏi Nhật.
- Trông cậy vào con.
Thế là nó một mình bước vào cánh cửa một cách hùng dũng và đầy tự tin không một chút lo sợ,còn ông Dân thì ở ngoài chuẩn bị xe để chờ đến thời cơ.
Từ lúc sáng sớm ông Dân đã quay về nhà sau chuyến đi công tác nước ngoài,khi về ông Dân đem đến cho nó một thông báo.
- Thanh Thanh có phải...con có hai người bạn tên là Bảo Minh và Linh Đan đang sống ở Nhật đúng không?
Nó nhìn vẻ mặt căng thẳng của ông thì có thể đoán ra 7 8 phần là cả hai đang gặp chuyện gì rồi nhưng vấn đề làm cho nó thắc mắc chính là tại sao ông Dân lại biết hai người bọn họ.
- Hai người đó chính là bạn của con,đã có chuyện gì xảy ra với họ.
- Bọn mafia bên Nhật báo hai người bọn họ trà trộm vào tổ chức mafia lấy thông tin cơ mật không may bị phát hiện nên bây giờ đang bị bọn chúng tra hỏi bằng dùng hình để lấy lời khai.
- Bảo Minh và Linh Đan trà trộm vào tổ chức mafia Nhật?Không thể thế được...cả hai gia đình họ đều là dân kinh doanh tại sao lại dính dáng đến mafia chứ?_ nó đang cần câu trả lời sao cho thật thỏa đáng.
- Hai gia đình đó cũng là đối tác làm ăn của ta cho nên không thể thấy chết mà không cứu được.Cho nên lần này ta về là để con sang Nhật cùng ta.
- Vâng,con sẽ đi cùng với ba_ xem ra lần này nó phải đi xa một chuyến rồi,lại phải xa hắn như thế nó thật tình không nỡ nhưng cũng không thể đem hắn theo vì sợ hắn gặp nguy hiểm.
Tối hôm đó nó lái xe đến nhà hắn để chào tạm biệt trước khi đến sân bay đến Nhật.
- Hai người họ sao lại làm như thế?_ nghe nó nói mà trong lòng hắn có chút phẫn nộ nhưng lại vô cùng lo lắng cho Bảo Minh và Linh Đan.
- Vì vậy em sẽ đến Nhật để cứu bọn họ.
- Anh đi cùng em_ hắn cầm lấy đôi bàn tay rồi nhìn nó với ánh mắt đầy kiên quyết với hi vọng sẽ được cùng đi theo.
Nhưng dù hắn có làm bộ mặt cún con đáng thương hay đáng yêu gì đi chăng nữa thì nó vẫn quyết định không đồng ý.
- Em đi nhanh rồi sẽ về sớm anh cứ ngoan ngoãn ở nhà đợi em về đi.
Nó đã nói đến thế rồi hắn có này nỉ cả vạn lần chắc chắn sẽ không được.
- Vậy anh sẽ ở Fairy house ngoan ngoãn đợi em về nhé!_ ( Fairy House là cái tên nó đã đặt cho ngôi nhà của hắn và nó sau này)
- Ngoan lắm!_ nó đưa tay nhẹ nhàng xoa đầu hắn rồi dịu dàng đặt trên môi hắn một nụ hôn ngọt ngào trước khi đi và không quên nói rằng_ Hoàng Anh,đợi em trở về em sẽ cầu hôn anh.
Nó nói ra câu này có hơi ngược ngạo một chút nhưng không sao,làm hắn ngượng chín mặt như thế mới là thiên tài,ít khi có ai thấy được hình ảnh ngượng ngùng này của hắn lắm đấy.
____________
Kansai,Nhật Bản
Nó và ông Dân đi đến chỗ của bọn mafia nơi mà Bảo Minh và Linh Đan đang bị bắt giữ,chiếc xe dừng lại tại một căn biệt thự cổ kính u ám,xung quanh căn nhà cây cối hoa cỏ đều không thể sống nổi chúng đã bị chết khô hoàn toàn,nơi này trông giống như một căn nhà ma hơn là tổ chức mafia.
- Có chắc là nơi này?_ nó nhìn ông Dân hỏi với vẻ mặt đầy nghi ngờ.
Trong trí tưởng tượng của nó,mafia Nhật là một tổ chức băng đảng vô cùng hùng mạnh và nổi tiếng (công khai),chắc hẳn ông trùm mafia là một người giàu có,tổ chức căn cứ của ông cũng sẽ xa hoa và lộng lẫy hơn so với những băng đảng gà mờ khác nhưng đã để cho nó thất vọng rồi.
Cả hai bước đến cánh cổng thì đột nhiên cánh cổng tự động mở ra và âm thanh lạ được truyền qua điện thoại,giọng của một người đàn ông cất lên.
- La Hoàng Dân,La Thanh Thanh hôm nay là ngày gì mà rồng lại đến nhà tôm vậy? _ giọng nói có chút chế giễu vì ông trùm mafia đã từng gây chiến với The Hell,sau khi bị The Hell đánh bại trong lòng ta nảy sinh mối hận cho đến giờ.
- Trịnh Uy,tôi có chuyện muốn bàn bạc với ông_ ông Dân nói
- Được thôi,vào trong đi.À mà khoan đã,trước khi muốn gặp tôi thì tôi có món quà này tặng cho hai người này.Hahahaha _ giọng cười đắc chí của ông ta làm cho nó cảm thấy có cảm giác bất an.
Ngay sau khi tiếng cười của ông ta dứt hẳn thì một đám người mặc vest đen lần lượt ùa ra như ong vỡ tổ,người nào ngày nấy đều có gương mặt hung tợn và dáng vẻ kiêu ngạo không xem ai ra gì.
Trong đầu nó và ông Dân đã đoán được ý đồ bỉ ổi của ông ta,ra lệnh một đám đàn em ra để làm cho nó và ông Dân phải động tay động chân một chút để cho nó và ông Dân bị đuối sức tiếp sau đó sẽ ra tay kết liễu hai cha con nó ở trên mảnh đất Nhật Bản này.
- Không còn cách nào khác,hạ hết bọn chúng rồi tính tiếp_ ông Dân nói xong liền xông lên đánh
Nó cũng nhanh chóng xông vào để trợ giúp cho ba mình,hầu hết nó đều ra những đòn quyết định để kết liễu bọn chúng thật nhanh gọn để đỡ làm mất thời gian và công sức,còn ba nó đã có tuổi rồi nên phải sức lực có phần giảm đi đáng kể,phần còn lại chắc phải trông chờ vào nó.
- Ba,ba hãy đứng ở ngoài đi để con một mình vào nói chuyện với ông ta,sau khi cứu được Bảo Minh và Linh Đan ra ba mau chóng đưa bọn họ rời khỏi Nhật.
- Trông cậy vào con.
Thế là nó một mình bước vào cánh cửa một cách hùng dũng và đầy tự tin không một chút lo sợ,còn ông Dân thì ở ngoài chuẩn bị xe để chờ đến thời cơ.
/91
|