Cả nhóm rời khỏi quán rồi nhanh chóng đến cái ngõ vắng mà lần trước đánh nhau với bọn đầu gấu. Khi tất cả đã yên vị : Victor ngồi vắt vẻo trên tường, Jun, Hana, Ren dựa vào tường. Karry, Lucy, Natsu, Carol đứng rải rác.
-Chúng tôi biết một trong các cô là công chúa thứ bảy của đất nước Rừng – Jun đi thẳng vào vấn đề.
-- Và chúng tôi cũng biết một trong số các anh là hoàng tử đế quốc Mưa – Hana chẳng né tránh
-Chúng tôi muốn trả ngọc bội lại cho các cô – Ren nghiêm túc
-Cảm ơn – Lucy chẳng nói thêm gì
Victor lấy ngọc bội của Hana ra ném thẳng xuống chỗ Karry, rất nhẹ nhàng cái ngọc bội đã nằm gọn trong tay Karry.
-Sao căng thẳng quá vậy ? – Natsu vươn vai – Ai đó nói gì đi chứ
-Có anh nói rồi cong gì – Carol đáp
Đột nhiên Victor nhíu mày lại, con dao tuyệt đẹp của anh lao thẳng về phía gần chân Hana. Phập…, mũi dao cắm vào cổ con chuột đang chạy ( ôi thật đáng thương ). Khi cả nóm nhìn thấy, lập tức Hana và Karry trong trạng thái rơi tự do may mà có Jun và Ren ở gần đó nên đỡ được
-Cái quái gì xảy ra vậy ? – Natsu ngơ ngác – Tại sao cậu lại ôm được Karry ?
-Tớ cũng chẳng biết – Ren đáp – Chắc tại cô ta không phải con gái
-Anh không ôm được con gái à ? – Lucy hỏi chẳng them nhìn Ren, đôi mắt cô nhìn con chuột xấu số với vũng máu chừng một gang tay – Cắt ngay động mạch chủ hèn gì chảy nhiều máu như vậy, con chuột to quá mà
- Một người mắc bệnh sạch sẽ, một người dị ứng con gái còn…..- Carol tổng kết
-Một người cực kì lăng nhăng còn một người cực kì nóng tính – Ren tiếp lời (xấu mà không chịu dấu )
-Tôi cá là anh cực kì lăng nhăng đấy Natsu – Lucy vừa nói vừa tùng xẻo con chuột như thường lệ.
-Chính xác – Jun gật đầu
-Này, sao các cậu khai hết tất tần tật vậy ? – Victor sửng sốt
-Có gì đâu, chúng tôi đâu có tống tiền các anh – Lucy đã khám phá xong
-Rõ khổ, một đứa sợ máu, một đứa sợ chuột trọn bộ rồi – Carol nhẹ nhàng đem xác con chuột chon ở gốc cây gần đó – Còn tôi sợ độ cao, Lucy sợ ma, rồi đó
-Không còn gì quan trọng nữa chúng tôi đi đây – Lucy đón lấy Karry từ tay Ren
-Tạm biệt – Carol cũng lau tay rồi vắt tay Hana qua dìu bạn đi
-Các cô tự lo được không ?- Natsu hỏi theo
-Chúng tôi tự lo được mà – Lucy đáp lại – Mắc công lát nữa Hana tỉnh lại thấy vũng máu lại ngất xỉu nữa thì khốn
-Các cậu, tớ thấy không yên tâm lắm, tớ sẽ theo sau – Jun nói nhỏ
-Để tớ đi với cậu – Natsu xung phong
-Phần còn lại để tớ giải quyết các cậu yên tâm – Ren vuốt mái tóc mượt như nhung của mình
Trong chớp mắt Natsu hóa thân thành con chim bồ câu còn Jun thì hoàn toàn vô hình trong không khí tiếp đó Jun và Natsu nhanh chóng đuổi theo bộ tứ. Vừa kịp nhận dạng người quen thì chợt thấy bọn họ đang gặp khó khăn . Hana và Karry được đặt dựa vào góc tường còn Carol và Lucy đang phải chiến đấu kịch liệt. Tưởng ai ngu ngốc dám đụng vào bốn cô nàng nguy hiểm này thì ra người đứng đầu đám côn đồ kia là bà chủ lầu xanh – người đã bị họ cướp hết tài sản – rõ ràng cuộc chiến không cân sức. Tuy Carol võ công không giỏi nhưng đối thủ của cô luôn lơ là khi chiến đấu với cô. Còn Lucy khỏi nói, võ công của cô dĩ nhiên có thể chăm sóc lũ này chu đáo nhưng có chuyện không ngờ, lúc đó, Lucy đang bận xử lý một tên cứng đầu, một tên khác đã rút nhanh con dao sắc bén trong người ra thẳng tay đâm về phía Lucy không chút phòng ngự. Phập…. Máu tươi bắn ra, khuân mặt tên du côn tái mết hoảng sợ và khó hiểu, hắn không hiểu Natsu từ đâu ra đỡ con dao ấy cho Lucy. Cùng lúc đó, Lucy quay lung lại nhìn thấy Natsu tự dưng đứng sau lung mình, hopwn nữa hắn ta còn bị đâm chảy rất nhiều máu. Lucy sững sờ nghĩ:
-Hắn ta … đỡ con dao cho mình sao.
Trước khi Lucy kịp phản ứng gì thì Natsu đưa cánh tay không bị thương bóp chặt cổ kẻ vừa đâm mình.
-Mày phạm sai lầm nghiêm trọng rồi đấy thằng khốn – Natsu lạnh lùng, tông độ lời nói của anh khiến cho Lucy cũng phải sởn gai ốc.
-Chúng tôi biết một trong các cô là công chúa thứ bảy của đất nước Rừng – Jun đi thẳng vào vấn đề.
-- Và chúng tôi cũng biết một trong số các anh là hoàng tử đế quốc Mưa – Hana chẳng né tránh
-Chúng tôi muốn trả ngọc bội lại cho các cô – Ren nghiêm túc
-Cảm ơn – Lucy chẳng nói thêm gì
Victor lấy ngọc bội của Hana ra ném thẳng xuống chỗ Karry, rất nhẹ nhàng cái ngọc bội đã nằm gọn trong tay Karry.
-Sao căng thẳng quá vậy ? – Natsu vươn vai – Ai đó nói gì đi chứ
-Có anh nói rồi cong gì – Carol đáp
Đột nhiên Victor nhíu mày lại, con dao tuyệt đẹp của anh lao thẳng về phía gần chân Hana. Phập…, mũi dao cắm vào cổ con chuột đang chạy ( ôi thật đáng thương ). Khi cả nóm nhìn thấy, lập tức Hana và Karry trong trạng thái rơi tự do may mà có Jun và Ren ở gần đó nên đỡ được
-Cái quái gì xảy ra vậy ? – Natsu ngơ ngác – Tại sao cậu lại ôm được Karry ?
-Tớ cũng chẳng biết – Ren đáp – Chắc tại cô ta không phải con gái
-Anh không ôm được con gái à ? – Lucy hỏi chẳng them nhìn Ren, đôi mắt cô nhìn con chuột xấu số với vũng máu chừng một gang tay – Cắt ngay động mạch chủ hèn gì chảy nhiều máu như vậy, con chuột to quá mà
- Một người mắc bệnh sạch sẽ, một người dị ứng con gái còn…..- Carol tổng kết
-Một người cực kì lăng nhăng còn một người cực kì nóng tính – Ren tiếp lời (xấu mà không chịu dấu )
-Tôi cá là anh cực kì lăng nhăng đấy Natsu – Lucy vừa nói vừa tùng xẻo con chuột như thường lệ.
-Chính xác – Jun gật đầu
-Này, sao các cậu khai hết tất tần tật vậy ? – Victor sửng sốt
-Có gì đâu, chúng tôi đâu có tống tiền các anh – Lucy đã khám phá xong
-Rõ khổ, một đứa sợ máu, một đứa sợ chuột trọn bộ rồi – Carol nhẹ nhàng đem xác con chuột chon ở gốc cây gần đó – Còn tôi sợ độ cao, Lucy sợ ma, rồi đó
-Không còn gì quan trọng nữa chúng tôi đi đây – Lucy đón lấy Karry từ tay Ren
-Tạm biệt – Carol cũng lau tay rồi vắt tay Hana qua dìu bạn đi
-Các cô tự lo được không ?- Natsu hỏi theo
-Chúng tôi tự lo được mà – Lucy đáp lại – Mắc công lát nữa Hana tỉnh lại thấy vũng máu lại ngất xỉu nữa thì khốn
-Các cậu, tớ thấy không yên tâm lắm, tớ sẽ theo sau – Jun nói nhỏ
-Để tớ đi với cậu – Natsu xung phong
-Phần còn lại để tớ giải quyết các cậu yên tâm – Ren vuốt mái tóc mượt như nhung của mình
Trong chớp mắt Natsu hóa thân thành con chim bồ câu còn Jun thì hoàn toàn vô hình trong không khí tiếp đó Jun và Natsu nhanh chóng đuổi theo bộ tứ. Vừa kịp nhận dạng người quen thì chợt thấy bọn họ đang gặp khó khăn . Hana và Karry được đặt dựa vào góc tường còn Carol và Lucy đang phải chiến đấu kịch liệt. Tưởng ai ngu ngốc dám đụng vào bốn cô nàng nguy hiểm này thì ra người đứng đầu đám côn đồ kia là bà chủ lầu xanh – người đã bị họ cướp hết tài sản – rõ ràng cuộc chiến không cân sức. Tuy Carol võ công không giỏi nhưng đối thủ của cô luôn lơ là khi chiến đấu với cô. Còn Lucy khỏi nói, võ công của cô dĩ nhiên có thể chăm sóc lũ này chu đáo nhưng có chuyện không ngờ, lúc đó, Lucy đang bận xử lý một tên cứng đầu, một tên khác đã rút nhanh con dao sắc bén trong người ra thẳng tay đâm về phía Lucy không chút phòng ngự. Phập…. Máu tươi bắn ra, khuân mặt tên du côn tái mết hoảng sợ và khó hiểu, hắn không hiểu Natsu từ đâu ra đỡ con dao ấy cho Lucy. Cùng lúc đó, Lucy quay lung lại nhìn thấy Natsu tự dưng đứng sau lung mình, hopwn nữa hắn ta còn bị đâm chảy rất nhiều máu. Lucy sững sờ nghĩ:
-Hắn ta … đỡ con dao cho mình sao.
Trước khi Lucy kịp phản ứng gì thì Natsu đưa cánh tay không bị thương bóp chặt cổ kẻ vừa đâm mình.
-Mày phạm sai lầm nghiêm trọng rồi đấy thằng khốn – Natsu lạnh lùng, tông độ lời nói của anh khiến cho Lucy cũng phải sởn gai ốc.
/63
|