-Oáp!!! – Carol ngáp dài.
Cô vẫn luôn quen dậy sớm như vậy, cô nhìn qua giường Karry với Lucy. Đây là sự thậy, họ đã nhập cung với lí do với vẩn : bạn của công chúa Hana. Từ trước đến giờ Carol chưa từng nghĩ mình sẽ được vào cung nhưng bây giờ được vào thì cô nàng cũng chẳng có chút ngỡ ngàng nào. Đáng lẽ như bình thường thì Carol đã chạy bộ sau khi thức dậy nhưng đây là hoàng cung, không được phép đi lung tung khi ở đây nên chỉ có thể ngồi dựa vào thành tường và suy nghĩ vẩn vơ thôi. Carol suy nghĩ rất nhiều, suy nghĩ về cái mà cô gọi là gia đình, suy nghĩ về ba cô bạn đáng yêu của mình, bất giác cô cũng nghĩ về Victor. Suy nghĩ về ánh mắt lạnh lẽo của Victor, Carol lắc đầu ngầy ngậy. Cô gọi Victor là kẻ lập dị ( chưa bằng chị Hana nhà ta. H: nói gì vậy con bé kia ? Btv: e có nói gì đâu *đánh nhanh rút gọn * ) và không cho phép mình suy nghĩ lung tung nữa, vừa lúc đó Lucy cũng tỉnh dậy.
-Hôm nay cậu dậy sớm nhỉ ? – Carol ngóc đầu sang hỏi
-Cái cảm giác khó chịu ở trong cung khiến tớ không ngủ được - Lucy bước xuống giường.
-Cậu không muốn bị nhốt trong cung à ? ( chị này hỏi ngộ ghê ^-^ )- Carol cũng bước xuống
-Ừ nó bứt rứt lắm, chế là chế không chịu được cái giả tạo trong cung – Lucy cao giọng
-Ờ, chế giỏi rồi – Carol rót trà – Ai cũng biết là chế giỏi mà.
-Phải, phải, phải…..Cưng có thể lãnh ngộ ra chân lí này thì học thức cũng được coi là đạt tới cảnh giới – Lucy gắn cánh tự bay lên trời ( lại tự sướng )
-Chế bay cao quá rồi, lát nữa không ai đỡ đâu – Carol dìm hàng Lucy
-Thôi, thôi gọi Karry dậy đi, ở đây là hoàng cung chứa không phải là ở ngoài đâu, cẩn thận vẫn hơn – Lucy nghiêm giọng
-Để tớ lấy vải bịt miệng cậu ấy lại nếu không cậu ấy lại la làng nữa – Carol thêm vào
-Ừ - Lucy đáp
Carol nhanh chóng lấy vải bịt miệng Karry lại sau đó phát âm cực kì chuẩn chữ chuột như mọi hôm. Đúng nư dự đoán Karry bật dậy nhanh chóng nhưng chỉ phát ra tiếng kêu ư…ử…( các bạn nghĩ sao về tiếng kêu này cũng được hehe ^-^ p/s : tác giả đã nhập viện vì bị đánh bầm dập ). Chẳng bao lâu sau thì cả ba đã vệ sinh cá nhân xong đâu vào đấy vừa lúc Hana bước vào phòng, đi đằng sau Hana là một hầu nữ. Cô hầu này ôm trên tay một xấp quần áo.
-Các cậu thay đồ đi, lát nữa sẽ phải diện kiến quốc vương và mẫu hậu tớ - Hana lên tiếng
-Hả???? – Cả ba đồng thanh
-Tại sao chứ ? – Carol lên tiếng
-Biết thế hôm qua tớ đã không nhập cung với câu – Lucy ủ rũ
-Có nhanh quá không ? - Đến cả đứa không biết sợ như Karry cũng phải lo lắng
-Không bàn cãi – Chất giọng lạnh lùng của Hana vang lên – Các cậu bây giờ chính là thượng khách của hoàng cung này, là ân nhân cứu mạng của tớ.
-Nhưng bọn tớ đói quá – Carol ôm bụng
-Alice, cô đi lấy giúp tôi ít điểm tâm – Hana ra lệnh cho cô nàng người hầu.
Cô vẫn luôn quen dậy sớm như vậy, cô nhìn qua giường Karry với Lucy. Đây là sự thậy, họ đã nhập cung với lí do với vẩn : bạn của công chúa Hana. Từ trước đến giờ Carol chưa từng nghĩ mình sẽ được vào cung nhưng bây giờ được vào thì cô nàng cũng chẳng có chút ngỡ ngàng nào. Đáng lẽ như bình thường thì Carol đã chạy bộ sau khi thức dậy nhưng đây là hoàng cung, không được phép đi lung tung khi ở đây nên chỉ có thể ngồi dựa vào thành tường và suy nghĩ vẩn vơ thôi. Carol suy nghĩ rất nhiều, suy nghĩ về cái mà cô gọi là gia đình, suy nghĩ về ba cô bạn đáng yêu của mình, bất giác cô cũng nghĩ về Victor. Suy nghĩ về ánh mắt lạnh lẽo của Victor, Carol lắc đầu ngầy ngậy. Cô gọi Victor là kẻ lập dị ( chưa bằng chị Hana nhà ta. H: nói gì vậy con bé kia ? Btv: e có nói gì đâu *đánh nhanh rút gọn * ) và không cho phép mình suy nghĩ lung tung nữa, vừa lúc đó Lucy cũng tỉnh dậy.
-Hôm nay cậu dậy sớm nhỉ ? – Carol ngóc đầu sang hỏi
-Cái cảm giác khó chịu ở trong cung khiến tớ không ngủ được - Lucy bước xuống giường.
-Cậu không muốn bị nhốt trong cung à ? ( chị này hỏi ngộ ghê ^-^ )- Carol cũng bước xuống
-Ừ nó bứt rứt lắm, chế là chế không chịu được cái giả tạo trong cung – Lucy cao giọng
-Ờ, chế giỏi rồi – Carol rót trà – Ai cũng biết là chế giỏi mà.
-Phải, phải, phải…..Cưng có thể lãnh ngộ ra chân lí này thì học thức cũng được coi là đạt tới cảnh giới – Lucy gắn cánh tự bay lên trời ( lại tự sướng )
-Chế bay cao quá rồi, lát nữa không ai đỡ đâu – Carol dìm hàng Lucy
-Thôi, thôi gọi Karry dậy đi, ở đây là hoàng cung chứa không phải là ở ngoài đâu, cẩn thận vẫn hơn – Lucy nghiêm giọng
-Để tớ lấy vải bịt miệng cậu ấy lại nếu không cậu ấy lại la làng nữa – Carol thêm vào
-Ừ - Lucy đáp
Carol nhanh chóng lấy vải bịt miệng Karry lại sau đó phát âm cực kì chuẩn chữ chuột như mọi hôm. Đúng nư dự đoán Karry bật dậy nhanh chóng nhưng chỉ phát ra tiếng kêu ư…ử…( các bạn nghĩ sao về tiếng kêu này cũng được hehe ^-^ p/s : tác giả đã nhập viện vì bị đánh bầm dập ). Chẳng bao lâu sau thì cả ba đã vệ sinh cá nhân xong đâu vào đấy vừa lúc Hana bước vào phòng, đi đằng sau Hana là một hầu nữ. Cô hầu này ôm trên tay một xấp quần áo.
-Các cậu thay đồ đi, lát nữa sẽ phải diện kiến quốc vương và mẫu hậu tớ - Hana lên tiếng
-Hả???? – Cả ba đồng thanh
-Tại sao chứ ? – Carol lên tiếng
-Biết thế hôm qua tớ đã không nhập cung với câu – Lucy ủ rũ
-Có nhanh quá không ? - Đến cả đứa không biết sợ như Karry cũng phải lo lắng
-Không bàn cãi – Chất giọng lạnh lùng của Hana vang lên – Các cậu bây giờ chính là thượng khách của hoàng cung này, là ân nhân cứu mạng của tớ.
-Nhưng bọn tớ đói quá – Carol ôm bụng
-Alice, cô đi lấy giúp tôi ít điểm tâm – Hana ra lệnh cho cô nàng người hầu.
/63
|