Editor: May
Tần Dĩ Nam nhắm hai mắt lại, lén thở phào nhẹ nhõm, liền vén chăn lên, nhặt quần áo trên mặt đất lên, mặc lên một món một món.
Lúc anh đi tới nhà vệ sinh, mới chú ý đến trên ban công cửa sổ sát đất của gian phòng, ngồi một người phụ nữ, bọc áo tắm, cách thủy tinh, đang nhìn xuống thế giới vô biên bên ngoài.
Đây là người phát sinh quan hệ... với anh vào tối hôm qua?
Bước chân của Tần Dĩ Nam dừng một chút, nhìn chằm chằm bóng lưng kia, nhìn một lát, bước bước chân, chậm rãi đi tới.
Trình Thanh Thông nghe được tiếng bước chân, xoay đầu từ ngoài cửa sổ về.
Lúc Tần Dĩ Nam xem rõ khuôn mặt của cô gái kia, vẻ mặt nhất thời giật mình, nghiễm nhiên là có chút không dám tin tưởng, tối hôm qua với anh... lại có thể là Trình Thanh Thông...
Anh chần chờ một hồi lâu, mới mở miệng: “Trình... Trình tiểu thư?”
Sắc mặt Trình Thanh Thông thoạt nhìn có chút tái nhợt, sau khi tiếng nói anh rơi xuống, nhẹ nhàng gật đầu với anh một cái, không lên tiếng.
Tần Dĩ Nam cũng không hỏi cái gì nữa, bởi vì trên cổ lộ ra bên ngoài của cô, trải rộng dấu hôn xanh xanh tím tím, đã nói rõ một chút.
Hơn nữa, Tần Dĩ Nam cũng không biết chính mình nên nói cái gì, sự tình phát sinhquá đột ngột, đột ngột đến mức anh hoàn toàn không có bất kỳ chuẩn bị nào, anh nhìn chằm chằm Trình Thanh Thông im lặng một lát, chỉ chỉ nhà vệ sinh: “Cô chờ tôi một lát, tôi đi rửa mặt trước một chút.”
“Được rồi...” Ngữ điệu của Trình Thanh Thông còn tự nhiên hơn Tần Dĩ Nam rất nhiều.
Tần Dĩ Nam không lên tiếng, lúc xoay người đi tới nhà vệ sinh, tầm mắt lơ đãng bay về phía trên giường lớn, lúc anh nhìn thấy trên giường tuyết trắng đó, có một mảnh nhỏ màu đỏ kia, bước chân hơi dừng một chút, sau đó liền sải bước chân đi đến trước cửa phòng rửa tay, đẩy cửa vào.
Qua khoảng nửa giờ, Tần Dĩ Nam đi ra từ trong phòng rửa tay.
Anh sửa soạn xong, khôi phục rõ ràng lưu loát trước sau như một, anh cầm lấy khăn lông, xoa xoa lung tung tóc cắt được có chút ngắn, sau đó liền thuận tay ném khăn lông lên trên bàn ở một bên, tóc nửa ướt, đi đến trước mặt Trình Thanh Thông, kéo một cái ghế, ngồi xuống: “Sau khi cô tỉnh lại, vẫn luôn chưa ăn gì?”
Trình Thanh Thông khẽ gật đầu: “Ừ.”
“Vậy có nên ăn gì trước một chút không?” Tần Dĩ Nam nói xong, liền muốn đứng dậy, đi gọi điện thoại cho lễ tân.
“Không cần, buổi chiều tôi còn có buổi họp...” Trình Thanh Thông vừa nói, vừa nhìn thoáng qua đồng hồ trên vách tường: “... Còn có hai mươi phút, tôi sẽ phải đi.”
Tần Dĩ Nam ngồi trở lại trên ghế sofa lần nữa, nhìn chằm chằm Trình Thanh Thông một lát, mở miệng: “Chuyện tối ngày hôm qua, thật rất xin lỗi.”
Trình Thanh Thông cúi thấp đầu, không nói gì.
Thật ra chuyện tối ngày hôm qua, không trách anh, không phải sao? Kíp nổ là cô mà... Là cô có mục đích mượn anh say rượu, chế tạo ra tất cả...
Tần Dĩ Nam chà xát tay, sau đó giống như là hạ quyết tâm gì đó, lại mở miệng nói: “Cô yên tâm, tôi sẽ phụ trách.”
Câu trả lời này của Tần Dĩ Nam, ngược lại khiến cho Trình Thanh Thông sững sờ ngẩn ra.
Thật ra tối hôm qua, lúc đầu xảy ra những chuyện kia, đáy lòng là có chút thấp thỏm, trên thế giới này quá nhiều người đàn ông luôn miệng nói yêu bạn, nhưng sau khi ăn sạch sành sanh liền không công nhận, càng huống chi cô và Tần Dĩ Nam không có một chút quan hệ, cô là thật không nghĩ tới, câu nói đầu tiên anh mở miệng nói với cô lại có thể là phụ trách.
“Chẳng qua, có thể không thể nhanh, bởi vì bên phía tôi...” Tần Dĩ Nam dừng một chút, nói tiếp: “... Cô biết mà, tôi và Tống Tống có hôn ước, nhưng, cô yên tâm, tôi sẽ phụ trách cô, chỉ là có thể phải phiền toái cô chờ một chút...”
Tần Dĩ Nam nhắm hai mắt lại, lén thở phào nhẹ nhõm, liền vén chăn lên, nhặt quần áo trên mặt đất lên, mặc lên một món một món.
Lúc anh đi tới nhà vệ sinh, mới chú ý đến trên ban công cửa sổ sát đất của gian phòng, ngồi một người phụ nữ, bọc áo tắm, cách thủy tinh, đang nhìn xuống thế giới vô biên bên ngoài.
Đây là người phát sinh quan hệ... với anh vào tối hôm qua?
Bước chân của Tần Dĩ Nam dừng một chút, nhìn chằm chằm bóng lưng kia, nhìn một lát, bước bước chân, chậm rãi đi tới.
Trình Thanh Thông nghe được tiếng bước chân, xoay đầu từ ngoài cửa sổ về.
Lúc Tần Dĩ Nam xem rõ khuôn mặt của cô gái kia, vẻ mặt nhất thời giật mình, nghiễm nhiên là có chút không dám tin tưởng, tối hôm qua với anh... lại có thể là Trình Thanh Thông...
Anh chần chờ một hồi lâu, mới mở miệng: “Trình... Trình tiểu thư?”
Sắc mặt Trình Thanh Thông thoạt nhìn có chút tái nhợt, sau khi tiếng nói anh rơi xuống, nhẹ nhàng gật đầu với anh một cái, không lên tiếng.
Tần Dĩ Nam cũng không hỏi cái gì nữa, bởi vì trên cổ lộ ra bên ngoài của cô, trải rộng dấu hôn xanh xanh tím tím, đã nói rõ một chút.
Hơn nữa, Tần Dĩ Nam cũng không biết chính mình nên nói cái gì, sự tình phát sinhquá đột ngột, đột ngột đến mức anh hoàn toàn không có bất kỳ chuẩn bị nào, anh nhìn chằm chằm Trình Thanh Thông im lặng một lát, chỉ chỉ nhà vệ sinh: “Cô chờ tôi một lát, tôi đi rửa mặt trước một chút.”
“Được rồi...” Ngữ điệu của Trình Thanh Thông còn tự nhiên hơn Tần Dĩ Nam rất nhiều.
Tần Dĩ Nam không lên tiếng, lúc xoay người đi tới nhà vệ sinh, tầm mắt lơ đãng bay về phía trên giường lớn, lúc anh nhìn thấy trên giường tuyết trắng đó, có một mảnh nhỏ màu đỏ kia, bước chân hơi dừng một chút, sau đó liền sải bước chân đi đến trước cửa phòng rửa tay, đẩy cửa vào.
Qua khoảng nửa giờ, Tần Dĩ Nam đi ra từ trong phòng rửa tay.
Anh sửa soạn xong, khôi phục rõ ràng lưu loát trước sau như một, anh cầm lấy khăn lông, xoa xoa lung tung tóc cắt được có chút ngắn, sau đó liền thuận tay ném khăn lông lên trên bàn ở một bên, tóc nửa ướt, đi đến trước mặt Trình Thanh Thông, kéo một cái ghế, ngồi xuống: “Sau khi cô tỉnh lại, vẫn luôn chưa ăn gì?”
Trình Thanh Thông khẽ gật đầu: “Ừ.”
“Vậy có nên ăn gì trước một chút không?” Tần Dĩ Nam nói xong, liền muốn đứng dậy, đi gọi điện thoại cho lễ tân.
“Không cần, buổi chiều tôi còn có buổi họp...” Trình Thanh Thông vừa nói, vừa nhìn thoáng qua đồng hồ trên vách tường: “... Còn có hai mươi phút, tôi sẽ phải đi.”
Tần Dĩ Nam ngồi trở lại trên ghế sofa lần nữa, nhìn chằm chằm Trình Thanh Thông một lát, mở miệng: “Chuyện tối ngày hôm qua, thật rất xin lỗi.”
Trình Thanh Thông cúi thấp đầu, không nói gì.
Thật ra chuyện tối ngày hôm qua, không trách anh, không phải sao? Kíp nổ là cô mà... Là cô có mục đích mượn anh say rượu, chế tạo ra tất cả...
Tần Dĩ Nam chà xát tay, sau đó giống như là hạ quyết tâm gì đó, lại mở miệng nói: “Cô yên tâm, tôi sẽ phụ trách.”
Câu trả lời này của Tần Dĩ Nam, ngược lại khiến cho Trình Thanh Thông sững sờ ngẩn ra.
Thật ra tối hôm qua, lúc đầu xảy ra những chuyện kia, đáy lòng là có chút thấp thỏm, trên thế giới này quá nhiều người đàn ông luôn miệng nói yêu bạn, nhưng sau khi ăn sạch sành sanh liền không công nhận, càng huống chi cô và Tần Dĩ Nam không có một chút quan hệ, cô là thật không nghĩ tới, câu nói đầu tiên anh mở miệng nói với cô lại có thể là phụ trách.
“Chẳng qua, có thể không thể nhanh, bởi vì bên phía tôi...” Tần Dĩ Nam dừng một chút, nói tiếp: “... Cô biết mà, tôi và Tống Tống có hôn ước, nhưng, cô yên tâm, tôi sẽ phụ trách cô, chỉ là có thể phải phiền toái cô chờ một chút...”
/1091
|