Editor: Kinh ThuếCô chỉ là một đứa con gái thường dân, thoáng chốc trở thành thiên kim nhà giàu, danh môn thục nữ đích thực, em gái Dư Dịch, con gái Dư gia Dư Phẩm Thành.Chỉ có điều, người nhà họ Dư vẫn chưa chịu thừa nhận sự thật này mà thôi.Dư Dịch đứng nơi đầu cầu thang, lạnh mắt nhìn hai người, đứa con gái này thực sự rất giỏi giả vờ, càng nhìn càng chướng mắt. Trước kia bọn họ đúng là bị mờ mắt mới bị vẻ ngoài đó của cô ta lừa, một cô gái từ đơn thuần lại nhanh chóng học được toan tính, học xong tham lam, cuối cùng cũng chỉ biến mình thành một đứa con gái đáng ghét đầy ghê tởm mà thôi.“Mẹ.” Thẩm Vũ Âm tựa lên bờ vai bà, hưởng thụ tình yêu của mẹ, hồi xưa nhà cô rất đông anh chị em, cô luôn phải vất vả làm việc phụ đỡ cha mẹ, mẹ cũng không có thời gian mà ôm cô, tình thương cũng bị san sẻ ít đến đáng thương, có điều, ở trong này, cô có thể chiếm được toàn bộ, không cần chen chúc trong căn phòng chưa đến mười mét vuông nữa, không cần bữa đói bữa no, càng không cần đau đầu giải quyết những cuộc cãi vã của lũ em, nơi đây, cô là công chúa, còn hưởng thụ sự hâm mộ với công chúa của mọi người trong trường.“Sao vậy, bảo bối?” Hứa Nhu mỉm cười nhìn cô gái kề sát mình, có điều, hai mắt có chút vô hồn trống rỗng, dường như nhìn xuyên qua bóng dáng này để nhìn thấy một người khác.“Mẹ, con không thích màu căn phòng kia, chúng ta đổi đi được không?” Cô cong môi mỉm cười, bộ dáng thanh thuần đáng yêu, khiến cho người nghe không đành lòng từ chối.Mà cô ta cũng không để ý đến sự giãy dụa trong mắt bà, hồi lâu sau, Hứa Nhu mới nhẹ nhàng vuốt tóc cô, nói: “Được rồi,
/678
|