_" Nương ! con tu luyện gặp cái lớn vấn đề a"
Hạ Vũ thanh âm vừa ra,lại làm cho không khí nhất dựng ngược.Nàng đây là mới tu luyện chưa được mãn nguyệt,gì mà lôi đâu ra lắm vấn đề như thế chứ.Thần hồn đã là cái bom nổ chậm,vậy giờ vấn đề lại là cái gì
_" Vũ Vũ,lại là vấn đề gì thế" Hạ Vân hỏi đầy lo lắng
_" Đúng vậy,sẽ không phải là tam thần hồn sẽ rục rịch chứ?" Phượng Nghi cũng lo sợ không thôi.Nếu một phượng hồn nàng còn lấy một giai tu vi mà trấn áp,nếu thêm ba cái nữa nàng cũng không tài năng gánh được.
Hạ Vũ thấy mọi người biểu hiện,lòng thấy may mắn vô cùng vì có hai người thân luôn quan tâm,vội vàng giải thích :
_" Không,không,thần hồn sẽ không vấn đề nữa,con hỏi đó là về tu luyện.Hôm nay áp được phượng hồn nguy hiểm,thật không ngờ trung họa đắc phúc nha"
_" lại có cái gì ưu việt trong chuyện này vậy Vũ Vũ" Hạ Vân hứng thú hỏi
_ " Ca Ca,ta thưởng đến tay một bộ pháp quyết tu luyện thần hồn"
_" Thật vậy chăng ?"
_" Đúng vậy,bộ cộg pháp có tên là "sóng lửa nhiếp nhân",tu luyện về cường đại thần thức,từ đó dùng nó làm một loại công kích nhân"
_" đúng là trung họa đắc phúc nha,ca ca ta đây cũng bỏ ra nửa năm tài năng mới thẩm thấu đi vào lĩnh ngộ được phượng hồn không ngờ nha đầu ngươi còn không có đến một tháng,thật sự là thiên tư không thể coi thường" Hạ Vân cảm than
"_Ca ca,ngươi lĩnh ngộ được cái gì chiêu số ?"
_" Đó là bộ "nhật nguyện thần điển" gồm ba mươi sáu lộ tu vi,ta giờ cũng đã đến lộ thứ hai rồi"
_"chỉ là điển văn thôi ư,không có gì đặc biệt ạ,ví dụ như bảo tháp hay đan châu chẳng hạn"
Phượng Nghi nghe vậy mắt nhất khiêu
_" Vũ Vũ,con nói vậy là có ý gì,từ thần hồn đến vốn chỉ là pháp quyết,làm gì còn có này nọ"
Hạ Vũ nghe vậy hoảng sợ,vội vàng thuyết minh
_" Nương,ca,bộ "sóng lửa nhiếp nhân "này được ghi tạc trong một cái bảo tháp chín tầng,ta mới tài năng tiến được hai bước trong tầng một thôi" Hạ Vũ nói có chút chán nản
_" Bảo tháp? Cái này thật sự quá kì lạ.Trong giới tu tiên hiện nay,chưa hề nghe nói đến pháp bảo pháp khí có thể thu vào thần thức cả.Lại nói mạc danh kì diệu xuất hiện này nọ trong thần thức cũng không có gì tốt cả" Phượng Nghi giải thích
_" Vậy Vũ Vũ làm sao bây giờ nương" Hạ Vân gấp gáp hỏi.Cái này không trách hắn được.Lúc trước nương là áp chế đã định giảm một cái đại giai,nhưng áp chế thì nó vẫn không ra khỏi thần thức,bây giờ mạnh mẽ xé toạc đem một cái gì đó đi ra,một cái đại giai chắc chắn sẽ là không đủ.
Như nhìn rõ lo lắng của Hạ Vân,Phượng Nghi vội an ủi
_" Hai đứa không cần lo,cái bảo tháp này là từ phượng hồn sản xuất chắc chắn sẽ không phải là vật phàm.Đúng rồi Vũ Vũ,bảo tháp có gì khác biệt không?"
_" Có a, bên trong có một viên minh châu tản mát ra mãnh liệt sóng lửa. Con khi giao tranh với phượng hồn đã đến qua một chiêu tương tự như thế, trên thạch động có ghi lại nếu luyện thành sẽ tài năng bắt được viên minh châu làm của riêng, tự bản thân xử lý.Nương a,cái viên minh châu này là cái gì vậy?"
Phượng Nghi đăm chiêu,nhưng cuối cùng đành từ bỏ
_" Cái này nương cũng không biết,đành phải đợi đêan khi con bắt vật này tới tay lại nói.Mà như vậy,vấn đề con muốn hỏi đó là về pháp quyết đi?"
_" Vâng,vâng,nương và ca giải đáp cho Vũ Vũ được không?"
_" Vũ nhi à,cái này ta và ca ca con lại không giúp được con rồi!"
_" Tại sao thế nương,chỉ vài cái khúc mắc trong pháp quyết thôi mà" Hạ Vũ nóng nảy hỏi
_" Lúc trước ta đã nói quá,phàm là những gì liên quan đến thần hồn rơi ra,con đều phải tự thân vận động"
_" Nhưng những cái này quá là khó a,làm sao con một cái bé gái mười tuổi có thể thẩm thấu đi qua đây?"
Phượng Nghi nghe vậy cũng choàng tỉnh như sau cơn mê.Đúng thế,Vũ Vũ mới có mười tuổi thì làm sao có thể thấu triệt được những pháp quyết thâm thúy cao siêu.Nhưng biết làm sao được, nàng không thể giúp gì lúc này, có lẽ cần phải cho Vũ nhi xuống núi lịch lãm một phen để tăng hiểu biết cũng như ngộ tính.Nhìn lại suốt 10 năm qua Vũ nhi cũng chưa từng giao thiệp nhiều với thế giới bên ngoài ,điều này thật sự là quá nguy hiểm .
Nếu như Vũ nhi tiến vào thế giới tu chân cái gì cũng không biết, cái gì cũng không hiểu hẳn là sẽ ngã rớt trong tay tu sĩ khác. Quyết định như thế bèn quay qua Hạ Vân
_" Vân nhi, ngày mai xuống núi con mang theo Vũ nhi cùng đi, giới thiệu vài cái linh tinh để hiểu biết thế giới xung quanh tránh cho sau này cái gì cũng không biết khi không có chúng ta ở bên."
_" Con được theo Vân ca xuống núi thật ư nương?"
Hạ Vũ kích động không thôi, nếu tính ra từ khi xuyên không tới nay đã hơn 1 tháng nàng ngoại trừ nằm trên giường 2 tuần dưỡng thương,khi khỏe lại ,lại gặp ngay ma tu,vội vội vàng vàng đến tới nơi này để tĩnh lặng tu đạo. Xem đi xem lại nàng cũng chưa giao tiếp nhiều với thế giới này đây
_" Đúng vậy, thế giới bên ngoài thật đẹp ,thật long lanh, thật rộng lớn nhưng cũng đầy kỳ bí ,nguy hiểm ,cám dỗ .Khi con nhìn nhận một sự việc, một con người hãy đứng nhìn bên ngoài của nó bởi đôi khi những điều con nhìn thấy chưa hẳn đã là sự thật hay đôi khi ai đó thật tốt với con là từ thực tâm" Phượng Nghi ý vị thâm tường nhìn Hạ Vũ cùng Hạ Vân như đang giảng đạo,một lúc lại nói
_" Thôi thôi, hai đứa về phòng chuẩn bị đồ ngày mai xuống núi. Vân nhi người phải thật chú ý tới Vũ Vũ,dù sao đây cũng là lần đầu tiên nàng rời xa chúng ta .Về phần Vũ nhi ,con phải theo sác k ca ca, đừng ham chơi kẻo lạc,như vậy sẽ rất nguy hiểm.Được rồi,ra ngoài đi"
Hạ Vũ về phòng,ngồi xuống suy nghĩ,dù sao đây cũng là lần đầu tiên xuống núi,cũng không thể xoàng được.Nghĩ nghĩ,nàng lại như một tiểu hài tử vội vội vàng vàng tìm kiếm quần áo,tìm kiếm bộ nào đẹp,giày nào tốt.Sau một hồi lục bới,nàng thật vừa lòng với bộ đồ màu trắng
_" Bộ này đi,thật giản dị nhưng đầy khí chất.Ngày mai,ngày mai a,thế giới ơi ta đến đây "
Hạ Vũ thanh âm vừa ra,lại làm cho không khí nhất dựng ngược.Nàng đây là mới tu luyện chưa được mãn nguyệt,gì mà lôi đâu ra lắm vấn đề như thế chứ.Thần hồn đã là cái bom nổ chậm,vậy giờ vấn đề lại là cái gì
_" Vũ Vũ,lại là vấn đề gì thế" Hạ Vân hỏi đầy lo lắng
_" Đúng vậy,sẽ không phải là tam thần hồn sẽ rục rịch chứ?" Phượng Nghi cũng lo sợ không thôi.Nếu một phượng hồn nàng còn lấy một giai tu vi mà trấn áp,nếu thêm ba cái nữa nàng cũng không tài năng gánh được.
Hạ Vũ thấy mọi người biểu hiện,lòng thấy may mắn vô cùng vì có hai người thân luôn quan tâm,vội vàng giải thích :
_" Không,không,thần hồn sẽ không vấn đề nữa,con hỏi đó là về tu luyện.Hôm nay áp được phượng hồn nguy hiểm,thật không ngờ trung họa đắc phúc nha"
_" lại có cái gì ưu việt trong chuyện này vậy Vũ Vũ" Hạ Vân hứng thú hỏi
_ " Ca Ca,ta thưởng đến tay một bộ pháp quyết tu luyện thần hồn"
_" Thật vậy chăng ?"
_" Đúng vậy,bộ cộg pháp có tên là "sóng lửa nhiếp nhân",tu luyện về cường đại thần thức,từ đó dùng nó làm một loại công kích nhân"
_" đúng là trung họa đắc phúc nha,ca ca ta đây cũng bỏ ra nửa năm tài năng mới thẩm thấu đi vào lĩnh ngộ được phượng hồn không ngờ nha đầu ngươi còn không có đến một tháng,thật sự là thiên tư không thể coi thường" Hạ Vân cảm than
"_Ca ca,ngươi lĩnh ngộ được cái gì chiêu số ?"
_" Đó là bộ "nhật nguyện thần điển" gồm ba mươi sáu lộ tu vi,ta giờ cũng đã đến lộ thứ hai rồi"
_"chỉ là điển văn thôi ư,không có gì đặc biệt ạ,ví dụ như bảo tháp hay đan châu chẳng hạn"
Phượng Nghi nghe vậy mắt nhất khiêu
_" Vũ Vũ,con nói vậy là có ý gì,từ thần hồn đến vốn chỉ là pháp quyết,làm gì còn có này nọ"
Hạ Vũ nghe vậy hoảng sợ,vội vàng thuyết minh
_" Nương,ca,bộ "sóng lửa nhiếp nhân "này được ghi tạc trong một cái bảo tháp chín tầng,ta mới tài năng tiến được hai bước trong tầng một thôi" Hạ Vũ nói có chút chán nản
_" Bảo tháp? Cái này thật sự quá kì lạ.Trong giới tu tiên hiện nay,chưa hề nghe nói đến pháp bảo pháp khí có thể thu vào thần thức cả.Lại nói mạc danh kì diệu xuất hiện này nọ trong thần thức cũng không có gì tốt cả" Phượng Nghi giải thích
_" Vậy Vũ Vũ làm sao bây giờ nương" Hạ Vân gấp gáp hỏi.Cái này không trách hắn được.Lúc trước nương là áp chế đã định giảm một cái đại giai,nhưng áp chế thì nó vẫn không ra khỏi thần thức,bây giờ mạnh mẽ xé toạc đem một cái gì đó đi ra,một cái đại giai chắc chắn sẽ là không đủ.
Như nhìn rõ lo lắng của Hạ Vân,Phượng Nghi vội an ủi
_" Hai đứa không cần lo,cái bảo tháp này là từ phượng hồn sản xuất chắc chắn sẽ không phải là vật phàm.Đúng rồi Vũ Vũ,bảo tháp có gì khác biệt không?"
_" Có a, bên trong có một viên minh châu tản mát ra mãnh liệt sóng lửa. Con khi giao tranh với phượng hồn đã đến qua một chiêu tương tự như thế, trên thạch động có ghi lại nếu luyện thành sẽ tài năng bắt được viên minh châu làm của riêng, tự bản thân xử lý.Nương a,cái viên minh châu này là cái gì vậy?"
Phượng Nghi đăm chiêu,nhưng cuối cùng đành từ bỏ
_" Cái này nương cũng không biết,đành phải đợi đêan khi con bắt vật này tới tay lại nói.Mà như vậy,vấn đề con muốn hỏi đó là về pháp quyết đi?"
_" Vâng,vâng,nương và ca giải đáp cho Vũ Vũ được không?"
_" Vũ nhi à,cái này ta và ca ca con lại không giúp được con rồi!"
_" Tại sao thế nương,chỉ vài cái khúc mắc trong pháp quyết thôi mà" Hạ Vũ nóng nảy hỏi
_" Lúc trước ta đã nói quá,phàm là những gì liên quan đến thần hồn rơi ra,con đều phải tự thân vận động"
_" Nhưng những cái này quá là khó a,làm sao con một cái bé gái mười tuổi có thể thẩm thấu đi qua đây?"
Phượng Nghi nghe vậy cũng choàng tỉnh như sau cơn mê.Đúng thế,Vũ Vũ mới có mười tuổi thì làm sao có thể thấu triệt được những pháp quyết thâm thúy cao siêu.Nhưng biết làm sao được, nàng không thể giúp gì lúc này, có lẽ cần phải cho Vũ nhi xuống núi lịch lãm một phen để tăng hiểu biết cũng như ngộ tính.Nhìn lại suốt 10 năm qua Vũ nhi cũng chưa từng giao thiệp nhiều với thế giới bên ngoài ,điều này thật sự là quá nguy hiểm .
Nếu như Vũ nhi tiến vào thế giới tu chân cái gì cũng không biết, cái gì cũng không hiểu hẳn là sẽ ngã rớt trong tay tu sĩ khác. Quyết định như thế bèn quay qua Hạ Vân
_" Vân nhi, ngày mai xuống núi con mang theo Vũ nhi cùng đi, giới thiệu vài cái linh tinh để hiểu biết thế giới xung quanh tránh cho sau này cái gì cũng không biết khi không có chúng ta ở bên."
_" Con được theo Vân ca xuống núi thật ư nương?"
Hạ Vũ kích động không thôi, nếu tính ra từ khi xuyên không tới nay đã hơn 1 tháng nàng ngoại trừ nằm trên giường 2 tuần dưỡng thương,khi khỏe lại ,lại gặp ngay ma tu,vội vội vàng vàng đến tới nơi này để tĩnh lặng tu đạo. Xem đi xem lại nàng cũng chưa giao tiếp nhiều với thế giới này đây
_" Đúng vậy, thế giới bên ngoài thật đẹp ,thật long lanh, thật rộng lớn nhưng cũng đầy kỳ bí ,nguy hiểm ,cám dỗ .Khi con nhìn nhận một sự việc, một con người hãy đứng nhìn bên ngoài của nó bởi đôi khi những điều con nhìn thấy chưa hẳn đã là sự thật hay đôi khi ai đó thật tốt với con là từ thực tâm" Phượng Nghi ý vị thâm tường nhìn Hạ Vũ cùng Hạ Vân như đang giảng đạo,một lúc lại nói
_" Thôi thôi, hai đứa về phòng chuẩn bị đồ ngày mai xuống núi. Vân nhi người phải thật chú ý tới Vũ Vũ,dù sao đây cũng là lần đầu tiên nàng rời xa chúng ta .Về phần Vũ nhi ,con phải theo sác k ca ca, đừng ham chơi kẻo lạc,như vậy sẽ rất nguy hiểm.Được rồi,ra ngoài đi"
Hạ Vũ về phòng,ngồi xuống suy nghĩ,dù sao đây cũng là lần đầu tiên xuống núi,cũng không thể xoàng được.Nghĩ nghĩ,nàng lại như một tiểu hài tử vội vội vàng vàng tìm kiếm quần áo,tìm kiếm bộ nào đẹp,giày nào tốt.Sau một hồi lục bới,nàng thật vừa lòng với bộ đồ màu trắng
_" Bộ này đi,thật giản dị nhưng đầy khí chất.Ngày mai,ngày mai a,thế giới ơi ta đến đây "
/124
|