Editor: Sênh Ca
Đường Tịch cùng thầy chủ nhiệm ngoại ngữ mới vừa đi xuống lầu dạy học. Thầy chủ nhiệm liền dừng bước, quay đầu nhìn lấy Đường Tịch, cười nói: “Tiêu Nhu đồng học, em có chuyện gì thì đi mau lên, làm xong tới tìm thầy là được.”
Đường Tịch khó tin nhìn lấy thầy chủ nhiệm cười hòa ái dễ gần , hỏi: “Thầy làm sao biết em có việc ạ?”
Thầy chủ nhiệm ngoại ngữ cao hứng trong lòng là chính mình đánh cuộc đúng, trên mặt lại cười ha hả nói: “Xem sắc mặt của em cũng biết em khẳng định xảy ra sự tình chuyện gì tương đối gấp, em đi làm đi, chẳng qua là hiện tại cửa trường học đóng cửa lại có rất nhiều phóng viên ở ngoài, thầy khuyên hay là chớ tới cửa trường học đi.”
Đường Tịch gật đầu, những ký giả kia chắc chắn biết cô bây giờ đang ở nơi này đi học, cho nên đặc biệt chạy đến nơi này chặn cô rồi, nghĩ tới đây Đường Tịch đối với thầy chủ nhiệm ngoại ngữ nói tiếng cám ơn: “Chủ nhiệm, cảm ơn thầy, nếu như không phải là thầy, em ngày hôm nay nhất định không thể thuận lợi như vậy rời đi.”
Ngoại ngữ chủ nhiệm cười khoát tay một cái, “Chuyện nhỏ chuyện nhỏ, huống chi, thầy biết thực lực của em, tháng sau thầy liền an bài cho em một lần kiểm tra, nếu như có thể nói như vậy, em liền có thể thuận lợi thăng cấp đến lớp mười hai, thầy biết lấy thế lực của em, thật ra thì trực tiếp học tới đại học đều có thể, chẳng qua là bây giờ còn không tới thời điểm trường đại học tuyển sinh dự thi a.”
Đường Tịch cười nói rồi cất bước hướng phía ngoài trường học đi tới, quả nhiên thấy rất nhiều phóng viên ngăn ở cửa. Cô cau mày, thấy trên người mình mặc đồng phục học sinh, thở dài, lại trở về chạy, thấy chủ nhiệm lớp của mình , ánh mắt của nàng sáng lên, bước nhanh chạy tới cùng hắn chào hỏi, “Hà lão sư!”
Hà Mộc An xem lúc đến Đường Tịch hơi nhíu mày, “Tiêu Nhu đồng học, hiện tại em không phải là đang đi học sao?”
Đường Tịch nói, “Em có chút không thoải mái, thầy có thể đưa em ra khỏi trường học sao? Anh trai của em lại bên ngoài chờ em, mang em đi bệnh viện, nhưng là bây giờ cửa phóng viên quá nhiều, nếu như anh trai em tùy tiện tới đón em mà nói, có thể sẽ bị phóng viên bao vây, cho nên có thể hay không phiền toái Hà lão sư đưa em ra trường học một chút ”
Hà Mộc An nghe được Đường Tịch nói cơ thể không thoải mái, lập tức khẩn trương hỏi, “Thế nào? Có phải hay không khí trời quá nóng trúng gió rồi?”
Đường Tịch thở dài, Hà lão sư xin hỏi thâdy chú ý trọng điểm ở nơi nào chứ?
“Không có, anh trai em mang em đi kiểm tra liền biết rồi.” Đường Tịch nói, “Bởi vì chuyện xảy ra tối hôm qua, hiện tại rất nhiều phóng viên đều ở tại tìm em, cho nên em muốn phiền toái Hà lão sư một hồi không cần nói cho những ký giả kia thân phận của em, xin Hà lão sư giúp che chở em một chút ”
Hà Mộc An dĩ nhiên cũng nhìn thấy tin tức đó, hắn một bên đồng cảm Tiêu Nhu đã trải qua, lại một bên bội phục Tiêu Nhu cách làm, không nóng không vội, thậm chí không oán không niệm, đây cũng là hiện tại hơn nữa tuổi còn trẻ rất ít thấy ai có thể làm như vậy .
Kết quả là hắn gật đầu đáp ứng, ” Được, cái này giao cho thầy, thầy sẽ giúp em dẫn ra những ký giả kia, em và anh trai em đến bác sĩ khám bệnh, hôm nay cũng không cần đi qua bên này, thầy sẽ xin nghỉ học giúp cho trò.”
Đường Tịch cười nói một tiếng cảm tạ, liền thấy Hà lão sư hướng cửa trường học đi tới.
Hà Mộc An thấy cửa đông nghịt một mảnh tất cả đều là phóng viên, chân mày không nhịn được nhíu lại, hiện tại những tin tức này, người làm việc thật là đủ chuyên nghiệp a, mặt trời nóng như vậy, bọn họ lại cứ như vậy ở cửa trường học vừa chờ vừa phơi nắng, cũng không biết đến đâu đều một mặt chờ, Hà lão sư lặng lẽ theo bên cạnh bọn họ đi qua, đi tới cách đó không xa một cái ngã tư đường, vừa vặn nơi đó có một chiếc xe sang trọng đậu ở chỗ đó, Hà lão sư hô to một tiếng, “Tiêu Nhu đồng học, ngươi đã đến rồi trường học thế nào không vào trường học, ở trong xe chờ làm gì!”
Đó là một chiếc Rolls-Royce ảo ảnh, chiếc xe này đúng lúc Kiều Lương có, mà có một lần Tiêu Cảnh đón Kiều Lương bằng chiếc xe kia đi sân bay đón Kiều Lương, bị phóng viên bao vây tới, lúc ấy rất nhiều phóng viên đều báo cáo Tiêu Cảnh là nhà giàu ẩn hình, ngồi điều khiển là Rolls-Royce Phantom, bây giờ thấy chiếc xe này, những ký giả kia không chút do dự chen nhau lên, toàn bộ hướng Rolls-Royce Phantom chạy đi.
Đường Tịch thấy những ký giả kia cứ như vậy bị Hà lão sư dẫn đi, cô lặng lẽ cho Hà lão sư một trăm điểm thật đáng khen a, thật nhanh theo trong trường học lao ra, ngồi lên chính mình chiếc xe kia chạy rời đi cửa trường học.
Hiện tại cô cũng không quản được trên tay mình có bằng lái hay không, chỉ cần vững vàng lái, không bị chú cảnh sát giao thông bắt là tốt!
Qua hai cái lối rẽ, Đường Tịch đem xe dừng bên lề, theo trên xe cầm đồ che miệng mũi cùng cái mũ mang theo, rồi xông vào trung tâm công viên, cô tìm dưới một gốc cây đại thụ ngồi xuống, lại đem hệ thống mở ra, đem 008 gọi ra, “008 nhanh lên một chút nói cho tôi biết, Close là chuyện gì xảy ra!”
[ hệ thống: Xinh đẹp đáng yêu tiểu công chúa của ta, xin ngài chờ một chút. ]
Đường Tịch bây giờ nghe 008 đối với mình xưng hô một chút cũng không cao hứng nổi, bởi vì có một việc một mực ép trong lòng chính mình.
Cô bây giờ là thật đem người của Tiêu gia làm thành người nhà của mình. Trong lòng cũng có nhớ mong, đây là lúc trước cô chưa bao giờ có, không nghĩ tới ngắn ngủi thời gian hai, ba tháng, cô dĩ nhiên cũng làm theo cái đó tỉnh táo, lạnh tình thậm chí có chút lạnh mạc Đường Tịch, biến thành bây giờ cái này đối với chuyện gì cũng sẽ ở ý Tiêu Nhu … .
Nghĩ tới đây Đường Tịch hít một hơi thật sâu, có lẽ thật sự là hoàn cảnh sinh hoạt có thể thay đổi một người đi.
Đường Tịch che trái tim hơi đau, trong đầu nghĩ lúc trước cô đối với Kiều Lương thật ra thì cũng không có thật tốt đi… Cô thật chưa bao giờ quan tâm tới tình cảnh của Kiều Lương, chỉ lo chính mình ở chung với hắn thời điểm mình mở tâm. . . . .
Cố gắng chế trụ suy nghĩ trong lòng mình, Đường Tịch chờ suy nghĩ của 008 tài liệu.
[ hệ thống: Tên họ: Close? Leicester, giới tính: Nam, tính cách: Âm độc, tàn nhẫn, không ổn định. Tuổi tác: 35, thân phận: Tam giác Vàng trùm buôn thuốc phiện, người thứ năm thế giới bị truy nã tội phạm. ]
Đường Tịch chân mày nhíu chặt, ‘Những thứ khác đâu?’
[008: Tiểu Tịch tịch a, thật ra thì ta biết cô rất lo lắng anh trai mình, nhưng là cô bây giờ giá trị võ lực thật là thấp chết người a, cô cũng đừng lo lắng anh trai cô ,lo lắng chính mình đi… . ]
008 cơ hồ là sẽ không nói chuyện như vậy cùng cô, Đường Tịch bắt đầu lo lắng, bất an trong lòng tới cực điểm, cô đưa tay lấy ra tai của mình máy cho mình đeo lên, làm bộ đang gọi điện thoại bộ dạng, trầm giọng hỏi, “Anh trai ta có phải hay không gặp nguy hiểm?”
Đường Tịch lạnh lùng nói: “Tôi nói là lần này! Lần này là không phải là gặp nguy hiểm!”
[ 008: Xin lỗi ta không có năng lực biết trước, tương lai chuyện sắp xảy ra, ta sẽ không biết. ]
“Đưa tôi tới.” Đường Tịch lạnh lùng nói ra, “Tôi muốn đi giúp anh trai mình”
[008: Cô giúp thế nào? Cô dự định giúp thế nào? ]
/157
|