Nữ Thần Kiêu Ngạo: Nghịch Tập Đi

Chương 89

/157


[ 008: Vậy cô cứ như vậy chắc chắn hắn sẽ xảy ra chuyện sao? Có lẽ đây chỉ là trong lòng của cô quấy phá, nói không chừng hắn hoàn toàn không có việc gì đây? ]
Đường Tịch hơi nhíu mày, phần lưng tựa vào trên cây to, ngẩng đầu nhìn cách đó không xa mơ hồ, nhẹ giọng hỏi: “008 ngươi biết không, trực giác của tôi rất chính xác, tôi ở chuyến bay xảy ra chuyện trước thì có một loại rất mãnh liệt cảm giác bất an, sự thật chứng minh tôi đã xảy ra chuyện.”
[008: Tôi giúp cô tùy thời chú ý tình huống của Tiêu Dao, nếu như hắn xảy ra chuyện, tôi lập tức thông báo cho cô, cô có thể tới, mang trả Tiêu Dao lại, hiện tại cô đi, cô phải thế nào giải thích cho Tiêu Dao hiểu? ]
Đường Tịch tỉnh táo lại, 008 nói cũng không phải không đúng, nếu như cô hiện tại đi qua nói không chừng sẽ còn cho Tiêu Dao thêm loạn, tốt nhất chính là cầu nguyện Tiêu Dao không nên xảy ra chuyện, nhưng là nếu như Tiêu Dao thật xuất hiện tình huống gì, cô có thể lợi dụng mình vạn năng kỹ năng tới cứu xuống Tiêu Dao.
Đến mức đến lúc đó Tiêu Dao có thể hay không hỏi cô rốt cuộc tại sao xuất hiện ở bên kia, cái vấn đề loại này cô đến lúc đó lại nói như thế nào.
Ngược lại hiện tại Tiêu Dao an nguy so bất cứ chuyện gì đều phải trọng yếu.
Đường Tịch lên kế hoạch được rồi, sau tất nhiên không thể hốt hoảng, cô xem một chút thời gian, bây giờ trở về trường học mà nói, vừa vặn có thể bắt kịp được hai tiết học, nhưng là cửa tất cả đều là phóng viên, cô phải thế nào đi vào à?
Ngay vào lúc này, Tiêu Sái gọi điện thoại cho nàng đến. Đường Tịch nhận điện thoại, bên kia thanh âm của Tiêu Sái truyền tới, “Em gái, ba cùng mẹ em đến rồi, bọn họ muốn gặp em một lần, em muốn trở về sao?”
Đường Tịch nghe được Tiêu Sái cái này không muốn âm thanh, thổi phì một cái cười ra tiếng, cô nói, “Anh hai, anh không muốn để cho em trở về anh thì cứ nói a, còn hỏi em có trở về hay không.”
Tiêu Sái khó chịu nói: “Bác trai cùng bác gái nói nếu như em không trở lại mà nói, bọn họ đi tới cổng trường học đón em a.”
Tiêu Nhu ở A một cao hơn giờ học sự tình người của Tiêu gia đều biết, bao gồm Tiêu Hoằng Nghị cùng Lâm Như, bọn họ cũng đều biết Tiêu Nhu bây giờ là ở A một cao hơn lớp mười, cho nên nếu như bọn họ một hồi thật chạy đến trường học tới, thật đúng là có có thể… . . . . Hơn nữa hiện tại cửa trường học nhiều như vậy phóng viên, nếu như bị phóng viên vỗ tới, vậy còn được?
Đường Tịch suy nghĩ một chút, chỉ có thể gật đầu đáp, “Em đây sẽ trở về, mọi người tới trường học gần đây đón em đi, em ở công viên gần trường học.”
Cô mặc dù sẽ lái xe, nhưng là bây giờ cái thân phận này căn bản không có bằng lái, vì muốn không ở trên đường bị cảnh sát bắt, vậy hay là ngoan ngoãn ở chỗ này chờ các anh trai tới đón cô đi.
Tiêu Sái ừ một tiếng, quay đầu nhìn Lâm Như cùng Tiêu Hoằng Nghị một cái, kêu Tiêu Cảnh hai anh em trực tiếp đi ra cửa đón Đường Tịch.
Bên này trong biệt thự Tiêu gia vợ lẽ, Lâm Như lần đầu tiên cảm thấy tới Tiêu gia vợ lẽ bên này như vậy mất mặt. Nói thật, bà là thật không có khuôn mặt tới bên này tìm Tiêu Nhu, nhưng là Tiêu Nhu là con gái của bà, bà ta trước lại hiểu lầm Tiêu Nhu, còn làm hại cô thiếu chút nữa không có tánh mạng, tự biết bây giờ muốn được Tiêu Nhu tha thứ cũng không dễ dàng. Nhưng là chính mình có lẽ cho Tiêu Nhu tự mình nói xin lỗi. Nếu như nó nguyện ý trở lại Tiêu gia phòng lớn mà nói, vậy tốt nhất, nàng sẽ dùng hết tất cả phương pháp bồi thường cho Tiêu Nhu, nhưng là nếu như cô không muốn, bà cũng sẽ không miễn cưỡng đứa nhỏ này, dù sao mới bắt đầu có lỗi với Tiêu Nhu, thật ra thì chính là người mẹ này.
Nghĩ tới đây Lâm Như nhìn về phía Dương Tĩnh Nhàn, thấp giọng nói, “Em dâu, thật không tốt ý tứ hiện tại lại chạy tới quấy rầy mọi người, còn để cho các ngươi bởi vì chúng ta phạm sai lầm nhiều như vậy phóng viên để mắt tới, chị ngày hôm nay đến tìm Tiêu Nhu chính là nghĩ. . . .”
Dương Tĩnh Nhàn giơ tay lên cắt đứt Lâm Như, cười nói: “Em biết chị bây giờ rất áy náy, nhưng là em cũng sẽ không đem Tiểu Nhu trả lại cho các người, bởi vì ban đầu là các người không muốn tiểu Nhu.”
Lúc trước cô bởi vì chính mình một chút quan điểm buông tha con gái của mình, hiện tại có có lẽ phải đi về, đó là không thể nào. Cô là Dương Tĩnh Nhàn mặc dù từ nhỏ đã bị dạy dỗ thật sự tốt đạo lý quân tử không đoạt người này, nhưng là bây giờ Tiêu Nhu là Dương Tĩnh Nhàn con gái, khiến cho bọn hắn để cướp đoạt con gái của mình, cho nên bà sẽ không lui nhường một bước, Dương Tĩnh Nhàn nhiều năm như vậy thật vất vả mất đi con gái trong thống khổ tỉnh lại. Thật vất vả mới có Tiểu Nhu thay vào cái này trống chỗ, bà thật không muốn mất đi Tiểu Nhu.
Lâm Như nhìn trước mắt Dương Tĩnh Nhàn, trong lúc nhất thời không biết nên nói cái gì. Dương Tĩnh Nhàn vẫn luôn là rất an tĩnh không cùng người khác tranh nhau, nhưng là lại có cái loại này khí phách của nhà quân chính , một khi đã quyết định sự tình rồi, là người khác không thể sửa đổi được.
Dương Tĩnh Nhàn chính là đang nghĩ, khó trách hôm nay một mực bất an đây. Nguyên nhân là có người muốn tới cùng mình cướp con gái, nhìn điện thoại di động của mình vẫn không có phản ứng, Dương Tĩnh Nhàn trong lòng âm thầm mắng Tiêu Hoằng Lịch chừng mấy tiếng, lúc này lại bất hồi phục tin tức của mình!
Tiêu Hoằng Nghị là một lòng muốn đem con gái của mình phải trở về. Bất kể là từ phương diện nào, hắn đều muốn cho con gái của mình bên chính mình, Thứ nhất là lão gia tử cao hứng. Thứ hai vợ cũng cao hứng, thứ ba con trai lớn cũng sẽ cao hứng, bọn họ cao hứng, hắn cũng liền cao hứng.
Chủ yếu nhất chính là, Lưu gia, Lưu Thừa Vũ rõ ràng biểu minh người mình thích là Tiêu Nhu. Nếu như Tiêu Nhu trở lại, như thế Lưu gia vẫn sẽ cùng bọn họ nhà đám hỏi!
Cho nên hắn là nhất định phải đem con gái mình đem trở về bên cạnh mình. Em trai bọn họ có thể để cho Tiêu Nhu ở A một cao đọc sách, hắn cũng được, bọn họ có thể cho nàng, hắn đều có thể cho nàng, hắn chỉ muốn để cho Tiêu Nhu trở lại bên cạnh mình, gọi mình ba.
Nghĩ tới đây Tiêu Hoằng Nghị không nhịn được nói, “Em dâu, em đây là có ý gì, Tiểu Nhu vốn chính là con gái của chúng ta , tiểu Nhu trở lại nhà chúng ta có lỗi gì?”
Lâm Như nghe được Tiêu Hoằng Nghị lời này, chân mày không nhịn được cau một cái, vừa định lên tiếng liền bị giọng nói Dương Tĩnh Nhàn lạnh như băng cắt đứt, Dương Tĩnh Nhàn cười lạnh nhìn lấy Tiêu Hoằng Nghị, “Anh lời này thì có ý, vậy ý của anh là nói là anh vứt bỏ con gái ruột chính là đúng, mà chúng ta ban đầu khi lúc Tiểu Nhu bị ném bỏ đón nhận đứa con gái này là lỗi của chúng ta rồi hả?”
“Em biết anh không phải là cái ý này!” Tiêu Hoằng Nghị trầm giọng nói: “Ban đầu chúng ta không nhận Tiểu Nhu cũng có nguyên nhân. Các ngươi cũng biết chúng ta là bị Tiêu Cấm Ninh lừa, hiện tại tất cả chân tướng đều đã rõ ràng, chẳng lẽ chúng ta muốn nhận lại con gái của mình còn có sai lầm sao?”
“Đại ca, anh mù mắt cũng không phải là lỗi của chúng ta.” Dương Tĩnh Nhàn lạnh như băng nói, “Hơn nữa cũng không phải là chúng ta lừa gạt anh, là các người chính mình người quen còn không rõ, cái này còn có thể trách nhà chúng ta nữa sao? Còn nữa, các người tin vào lời nói của Tiêu Cấm Ninh, cũng không thể coi như mượn cớ vứt bỏ Tiểu Nhu được.”
Tiêu Hoằng Lịch còn muốn nói điều gì, bị Lâm Như cắt đứt. Lâm Như nhìn lấy Dương Tĩnh Nhàn xin lỗi , cười một tiếng nói: “Xin lỗi em dâu, em biết anh cả em luôn luôn không biết nói chuyện, chị thay anh xin lỗi em. Chị biết chúng ta muốn được mọi người cùng Tiểu Nhu tha thứ cũng không dễ dàng gì. Dĩ nhiên chị cũng không có ý tưởng muốn cướp đi Tiểu Nhu, chị chỉ là muốn cho Tiểu Nhu tha thứ gia đình của mình


/157

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status