“em có ý tứ gì?!” Trong phòng, Hoàng Phủ Minh đen một khuôn mặt, cầm di động, kết thông điện thoại Tuyết Vi...
“Hoàng Phủ Quân Trường, không hổ là lãnh tụ hoàng thành này, lập tức liền tra được số di động của tôi?” bên kia điện thoại, truyền đến tiếng Tuyết Vi ‘ âm ’ dương trêu chọc.
Chọc Hoàng Phủ Minh tức giận càng cao lên: “Ít nói nhảm, nói chính đề cho anh!!!”
“hả? Chính đề? anh điện thoại tới liền chất vấn tôi là có ý tứ gì, tôi làm sao biết, anh chỉ là cái gì?!”
“Yêu cầu anh nhắc nhở em sao?! anh hỏi em…… em đặt ở đầu ‘ giường ’ một ngàn đồng là có ý tứ gì?!!!” con ngươi ‘ âm ’ lạnh nhanh chóng nhìn về phía mười tờ nhân dân tệ ở đầu ‘ giường ’ kia, Hoàng Phủ Minh chưa bao giờ cảm giác được nhục nhã như thế.
“Ách…… Chẳng lẽ là Hoàng Phủ Quân Trường ngại tiền quá ít sao? Hai ta bất quá chính là một * đêm * tình, một ngàn đồng, coi như là tôi ra tiền phòng.”
Đáng chết!!!
Một * đêm * tình?!!
Được, rất tốt!!
Hoàng Phủ Minh nắm chặt nắm tay, cười thầm nghiến răng: “Tuyết tiểu thư, chẳng lẽ khi cô ở trên ‘ giường ’, với mọi đối tượng một * đêm * tình đều có thể kêu ông xã sao?”
“anh!!!” bên kia điện thoại sắc mặt Tuyết Vi trầm xuống, nhớ tới bộ dáng mình đêm qua cô liền cảm thấy mất mặt. “Đúng vậy, tôi không thể quản kêu bất luận kẻ nào là ông xã, anh quản cũng quá rộng đi, hoàng! Phủ! Quân! Trường!!!”
“tôi quản rộng hả?? cô nói!!! cô còn kêu qua ai là ông xã?!!!”
“Rất nhiều người!!!”
“Tên!!!!”
“Thiết…… anh giết lại đây sao??? tôi còn có việc, không rảnh nhiều lời!”
‘ xoảng ’ một tiếng, điện thoại cắt đứt, sắc mặt Hoàng Phủ Minh ‘ âm ’ trầm nhìn di động vang ‘ đô…… Đô……’, hận đến hàm răng đều ngứa.
người phụ nữ này, ba năm không gặp, bản lĩnh lớn thêm không ít, tính tình cũng là càng lúc càng lớn sao??
Cũng dám nói như vậy với anh??? Xem ra…… Anh phải thật đến dạy dỗ, dạy dỗ người phụ nữ thúi này!!!
Nghĩ vậy……
Hoàng Phủ Minh không khỏi giảo hoạt nở nụ cười……
“Anh hai, Tuyết Vi đâu?” một lát sau, Hoàng Phủ Nguyệt liền đến khách sạn Lệ Đô.
Hoàng Phủ Minh sửa sang lại quần áo, đi cùng anh ra đại rảnh: “Đã rời đi trước.”
“Đã…… rời đi trước sao?” Ngẫm lại, nếu Tuyết Vi biết anh muốn lại
“Hoàng Phủ Quân Trường, không hổ là lãnh tụ hoàng thành này, lập tức liền tra được số di động của tôi?” bên kia điện thoại, truyền đến tiếng Tuyết Vi ‘ âm ’ dương trêu chọc.
Chọc Hoàng Phủ Minh tức giận càng cao lên: “Ít nói nhảm, nói chính đề cho anh!!!”
“hả? Chính đề? anh điện thoại tới liền chất vấn tôi là có ý tứ gì, tôi làm sao biết, anh chỉ là cái gì?!”
“Yêu cầu anh nhắc nhở em sao?! anh hỏi em…… em đặt ở đầu ‘ giường ’ một ngàn đồng là có ý tứ gì?!!!” con ngươi ‘ âm ’ lạnh nhanh chóng nhìn về phía mười tờ nhân dân tệ ở đầu ‘ giường ’ kia, Hoàng Phủ Minh chưa bao giờ cảm giác được nhục nhã như thế.
“Ách…… Chẳng lẽ là Hoàng Phủ Quân Trường ngại tiền quá ít sao? Hai ta bất quá chính là một * đêm * tình, một ngàn đồng, coi như là tôi ra tiền phòng.”
Đáng chết!!!
Một * đêm * tình?!!
Được, rất tốt!!
Hoàng Phủ Minh nắm chặt nắm tay, cười thầm nghiến răng: “Tuyết tiểu thư, chẳng lẽ khi cô ở trên ‘ giường ’, với mọi đối tượng một * đêm * tình đều có thể kêu ông xã sao?”
“anh!!!” bên kia điện thoại sắc mặt Tuyết Vi trầm xuống, nhớ tới bộ dáng mình đêm qua cô liền cảm thấy mất mặt. “Đúng vậy, tôi không thể quản kêu bất luận kẻ nào là ông xã, anh quản cũng quá rộng đi, hoàng! Phủ! Quân! Trường!!!”
“tôi quản rộng hả?? cô nói!!! cô còn kêu qua ai là ông xã?!!!”
“Rất nhiều người!!!”
“Tên!!!!”
“Thiết…… anh giết lại đây sao??? tôi còn có việc, không rảnh nhiều lời!”
‘ xoảng ’ một tiếng, điện thoại cắt đứt, sắc mặt Hoàng Phủ Minh ‘ âm ’ trầm nhìn di động vang ‘ đô…… Đô……’, hận đến hàm răng đều ngứa.
người phụ nữ này, ba năm không gặp, bản lĩnh lớn thêm không ít, tính tình cũng là càng lúc càng lớn sao??
Cũng dám nói như vậy với anh??? Xem ra…… Anh phải thật đến dạy dỗ, dạy dỗ người phụ nữ thúi này!!!
Nghĩ vậy……
Hoàng Phủ Minh không khỏi giảo hoạt nở nụ cười……
“Anh hai, Tuyết Vi đâu?” một lát sau, Hoàng Phủ Nguyệt liền đến khách sạn Lệ Đô.
Hoàng Phủ Minh sửa sang lại quần áo, đi cùng anh ra đại rảnh: “Đã rời đi trước.”
“Đã…… rời đi trước sao?” Ngẫm lại, nếu Tuyết Vi biết anh muốn lại
/495
|