‘ ong ’ trong nháy mắt, đại não Hoàng Phủ Nguyệt tức khắc rơi vào chỗ trống.
Anh tuyệt đối sẽ không nghi ngờ ánh mắt của Hoàng Phủ Minh, bởi vì Hoàng Phủ Minh ở bộ đội nhiều năm, lại làm công tác điều tra nhiều năm, cho nên anh nhìn người là chuẩn nhất!
“Nói cách khác…… Bây giờ sau lưng Tuyết Vi nhất định có một trong số ba quân khu trừ bỏ Quân Khu Bạch Hổ chúng ta chống đỡ?!”
“A, không chỉ như vậy, sợ là quân hàm của Tuyết Vi còn không thấp đâu!”
Ngẫm lại, có thể phất tay liền điều động nhiều nhân mã ẩn núp ở hoàng thành như vậy, nếu chỉ là quân nhân quân hàm bình thường sao có thể có thực lực như vậy? Sợ là sớm bị quan tướng khác buộc tội.
Hiện nay, Tuyết Vi không chỉ có thể tự do đi vào hoàng thành, còn có thể âm thầm mang theo một đám cường binh lại đây, ít nhất cũng là --- --- cấp bậc tướng hai huyền!!
“Đau đầu…… lần này Tuyết Vi trở về thật là mang theo quá nhiều bí ẩn. Bây giờ anh chỉ hy vọng, sau khi cô ta báo xong thù, còn có thể là Tuyết Vi……”
A.
Này không chỉ là nguyện vọng của Hoàng Phủ Nguyệt, càng là Hoàng Phủ Minh chờ đợi.
Tuyết Vi trở về đích xác mang theo quá nhiều, quá nhiều ‘ bí mật ’, cô vừa xuất hiện liền có vô số ‘ sắc ’ màu thần bí.
Hiện giờ, anh đã không muốn để ý tới sau lưng Tuyết Vi rốt cuộc ẩn nấp thế lực quân khu nào, anh chỉ cần, Tim Tuyết Vi chưa từng thay đổi thì tốt……
‘ két……’ một cái đột nhiên dừng ngay. Khiến cho thân thể hai anh em Hoàng Phủ Minh cùng Hoàng Phủ Nguyệt nghiêng về phía trước theo quán ‘ tính ’.
“Làm cái gì??” Hoàng Phủ Nguyệt bực bội chất vấn tài xế lái xe.
“Thật…… Thực xin lỗi, nhị thiếu gia, tam thiếu gia, vừa mới có …… Có đứa trẻ…… Đột nhiên chạy ra tới…… có khả năng…… khả năng tôi đụng vào, đụng vào……”
Còn không đợi tài xế nói cho hết lời, sắc mặt Hoàng Phủ Minh căng thẳng, mở cửa xe ra liền chạy đi xuống.
Anh mắt nôn nóng không ngừng nhìn chung quanh xe ……
Chỉ thấy, một bé gái tuổi chừng 3, 4 tuổi ngồi xổm cách xe không xa ngơ ngác nhìn mặt Hoàng Phủ Minh đầy nôn nóng.
Cô bé có một gương mặt bầu bĩnh trắng nõn, khuôn mặt nhỏ, một đôi
Anh tuyệt đối sẽ không nghi ngờ ánh mắt của Hoàng Phủ Minh, bởi vì Hoàng Phủ Minh ở bộ đội nhiều năm, lại làm công tác điều tra nhiều năm, cho nên anh nhìn người là chuẩn nhất!
“Nói cách khác…… Bây giờ sau lưng Tuyết Vi nhất định có một trong số ba quân khu trừ bỏ Quân Khu Bạch Hổ chúng ta chống đỡ?!”
“A, không chỉ như vậy, sợ là quân hàm của Tuyết Vi còn không thấp đâu!”
Ngẫm lại, có thể phất tay liền điều động nhiều nhân mã ẩn núp ở hoàng thành như vậy, nếu chỉ là quân nhân quân hàm bình thường sao có thể có thực lực như vậy? Sợ là sớm bị quan tướng khác buộc tội.
Hiện nay, Tuyết Vi không chỉ có thể tự do đi vào hoàng thành, còn có thể âm thầm mang theo một đám cường binh lại đây, ít nhất cũng là --- --- cấp bậc tướng hai huyền!!
“Đau đầu…… lần này Tuyết Vi trở về thật là mang theo quá nhiều bí ẩn. Bây giờ anh chỉ hy vọng, sau khi cô ta báo xong thù, còn có thể là Tuyết Vi……”
A.
Này không chỉ là nguyện vọng của Hoàng Phủ Nguyệt, càng là Hoàng Phủ Minh chờ đợi.
Tuyết Vi trở về đích xác mang theo quá nhiều, quá nhiều ‘ bí mật ’, cô vừa xuất hiện liền có vô số ‘ sắc ’ màu thần bí.
Hiện giờ, anh đã không muốn để ý tới sau lưng Tuyết Vi rốt cuộc ẩn nấp thế lực quân khu nào, anh chỉ cần, Tim Tuyết Vi chưa từng thay đổi thì tốt……
‘ két……’ một cái đột nhiên dừng ngay. Khiến cho thân thể hai anh em Hoàng Phủ Minh cùng Hoàng Phủ Nguyệt nghiêng về phía trước theo quán ‘ tính ’.
“Làm cái gì??” Hoàng Phủ Nguyệt bực bội chất vấn tài xế lái xe.
“Thật…… Thực xin lỗi, nhị thiếu gia, tam thiếu gia, vừa mới có …… Có đứa trẻ…… Đột nhiên chạy ra tới…… có khả năng…… khả năng tôi đụng vào, đụng vào……”
Còn không đợi tài xế nói cho hết lời, sắc mặt Hoàng Phủ Minh căng thẳng, mở cửa xe ra liền chạy đi xuống.
Anh mắt nôn nóng không ngừng nhìn chung quanh xe ……
Chỉ thấy, một bé gái tuổi chừng 3, 4 tuổi ngồi xổm cách xe không xa ngơ ngác nhìn mặt Hoàng Phủ Minh đầy nôn nóng.
Cô bé có một gương mặt bầu bĩnh trắng nõn, khuôn mặt nhỏ, một đôi
/495
|