‘mua bán lớn sao?! Ha ha ha, thật buồn cười, em chính là một đứa con riêng không thân phận, không địa vị, lại không có bối cảnh, chỉ tư sinh mà thôi, lấy tư cách gì tới nói chuyện với chị??? Nếu không phải năm đó ba ba làm một cái không cẩn thận làm lớn bụng người mẹ hạ tiện của em, em cho rằng kiếp này em có thể có mệnh làm tam tiểu thư Nhà họ Tuyết sao?!! ’
‘ Chị hai, cho nên…… em vẫn luôn thực cảm ơn, em có thể làm tam tiểu thư Nhà họ Tuyết, nói không chừng…… Qua không bao lâu nữa…… em chính là nhị tiểu thư Nhà họ Tuyết đâu. ’
Tuyết Phỉ Nhi vừa nghe lời này, lập tức đã nhận ra không thích hợp: ‘ em có ý tứ gì?!! ’
‘ không, không có ý gì, em chính là muốn cho Chị hai xem một thứ……’ nói xong, Tuyết Vi chậm rãi móc ra một phần báo cáo từ trong túi xách đặt ở trên bàn.
Còn không đợi Tuyết Phỉ Nhi mở ra, cô cũng đã đứng lên……
‘ Chị hai, hôm nay mẹ em bị Vương quản gia làm bị thương tay. Em thật hy vọng Chị hai có thể thay mẹ em ra mặt một chút, em tin tưởng Chị hai…… chị nhất định sẽ không cự tuyệt em, đúng không? ’ ngoái đầu nhìn lại, trong mắt Tuyết Vi ẩn chứa một tia sáng sắc bén nói không hết.
Tuyết Phỉ Nhi vừa thấy đến ánh mắt này của cô, trong lòng ‘ lộp bộp ’ lập tức liền trầm xuống.
Mắt nhìn bóng dáng Tuyết Vi rời khỏi, cô vội vàng mở ra phần báo cáo kia, mới biết được……
Hoá ra cái này đúng là chứng cứ cô làm phẫu thuật vá màng trinh!!!
Ký ức kéo về.
Tuyết Phỉ Nhi nắm chặt nắm tay nhỏ ‘ chi chi ’ rung động, nhìn mặt Tuyết Vi trước mắt mang vẻ tươi cười, cô giận dữ hét: “Tuyết Vi, tao nguyền rủa mày ra cửa bị xe đâm chết!!”
“Ha hả, Chị hai, đêm đó phái người ném em tới căn cứ quân sự, em đều không có chết, em nghĩ, em còn có mệnh nhìn người nào đó chết trước.”
“mày…… Tao không biết mày đang nói cái gì.”
Ha hả, nếu Tuyết Phỉ Nhi không chịu thừa nhận, Tuyết Vi cũng không muốn nhiều lời làm gì, dù sao, lần này đã không biết là lần thứ mấy Tuyết Phỉ Nhi muốn dồn cô vào chỗ chết.
Nhớ tới trước kia, cô sẽ ngây ngốc chạy tới cáo trạng cùng với cha. Nhưng mỗi lần cáo trạng xong trở về, đều là một thân cô sai, cái gì đổ tội cho Chị hai; cái gì nói dối; kết quả lần nào không phải cô bị một trận đòn hiểm?
‘ Chị hai, cho nên…… em vẫn luôn thực cảm ơn, em có thể làm tam tiểu thư Nhà họ Tuyết, nói không chừng…… Qua không bao lâu nữa…… em chính là nhị tiểu thư Nhà họ Tuyết đâu. ’
Tuyết Phỉ Nhi vừa nghe lời này, lập tức đã nhận ra không thích hợp: ‘ em có ý tứ gì?!! ’
‘ không, không có ý gì, em chính là muốn cho Chị hai xem một thứ……’ nói xong, Tuyết Vi chậm rãi móc ra một phần báo cáo từ trong túi xách đặt ở trên bàn.
Còn không đợi Tuyết Phỉ Nhi mở ra, cô cũng đã đứng lên……
‘ Chị hai, hôm nay mẹ em bị Vương quản gia làm bị thương tay. Em thật hy vọng Chị hai có thể thay mẹ em ra mặt một chút, em tin tưởng Chị hai…… chị nhất định sẽ không cự tuyệt em, đúng không? ’ ngoái đầu nhìn lại, trong mắt Tuyết Vi ẩn chứa một tia sáng sắc bén nói không hết.
Tuyết Phỉ Nhi vừa thấy đến ánh mắt này của cô, trong lòng ‘ lộp bộp ’ lập tức liền trầm xuống.
Mắt nhìn bóng dáng Tuyết Vi rời khỏi, cô vội vàng mở ra phần báo cáo kia, mới biết được……
Hoá ra cái này đúng là chứng cứ cô làm phẫu thuật vá màng trinh!!!
Ký ức kéo về.
Tuyết Phỉ Nhi nắm chặt nắm tay nhỏ ‘ chi chi ’ rung động, nhìn mặt Tuyết Vi trước mắt mang vẻ tươi cười, cô giận dữ hét: “Tuyết Vi, tao nguyền rủa mày ra cửa bị xe đâm chết!!”
“Ha hả, Chị hai, đêm đó phái người ném em tới căn cứ quân sự, em đều không có chết, em nghĩ, em còn có mệnh nhìn người nào đó chết trước.”
“mày…… Tao không biết mày đang nói cái gì.”
Ha hả, nếu Tuyết Phỉ Nhi không chịu thừa nhận, Tuyết Vi cũng không muốn nhiều lời làm gì, dù sao, lần này đã không biết là lần thứ mấy Tuyết Phỉ Nhi muốn dồn cô vào chỗ chết.
Nhớ tới trước kia, cô sẽ ngây ngốc chạy tới cáo trạng cùng với cha. Nhưng mỗi lần cáo trạng xong trở về, đều là một thân cô sai, cái gì đổ tội cho Chị hai; cái gì nói dối; kết quả lần nào không phải cô bị một trận đòn hiểm?
/495
|