“Minh, anh biết không, tôi nghe nói vợ anh chính là hoa khôi của bộ phận chữa bệnh của binh đoàn thứ ba, nhập màn khách hơn trăm, người theo đuổi vô số, ngay cả binh đoàn thứ ba của quân khu cũng có không ít người vì muốn gặp cô, đều cố ý giả bệnh chạy tới nơi này xem bệnh.”
Nghe Mộ Thần Hiên ở sau lưng nói lải nhải, Hoàng Phủ Minh thật hoài nghi, những người đó theo đuổi, biết tính cách thật của cô sao?
Nhớ tới sự tình ngày hôm qua, anh liền vô cùng buồn bực.
Nếu không phải thấy vết thương trên lưng cô đáng thương, anh sẽ bôi thuốc cho cô sao?
Vốn định, bôi thuốc xong sẽ lặng lẽ rời khỏi. Ai ngờ, người phụ nữ kia vẫn phát hiện ra anh.
Anh liền biết, hai người bọn họ chỉ cần gặp mặt nhất định sẽ nháo đến kết cục như vậy.
Bước chân ngừng lại, Hoàng Phủ Minh xoay mặt lạnh lùng nhìn về phía Mộ Thần Hiên: “cậu nói với tôi cái này làm gì? Là muốn tôi cho gọi tập thể binh đoàn thứ ba các người tới xử phạt sao? Vậy mà vì xem một người phụ nữ, giả bệnh sao!?” Thotho_ddlqd
“hả……” Cũng đúng, anh không có việc gì nhàn trứng đau, nói cái này với Hoàng Phủ Minh làm gì, cái này không phải đang nói người binh đoàn thứ ba bọn họ đều là bao cỏ sao. “Ha, ha ha, anh coi như, anh coi như…… Cái gì cũng chưa nghe thấy liền xong rồi. Nói, hôm nay vì sao anh mặc quân phục của tôi? Nên sẽ không…… anh là muốn càng tiếp cận vợ anh thêm một ít chứ?”
‘ bá ’ lập tức, sắc mặt Hoàng Phủ Minh liền trầm xuống dưới.
Mộ Thần Hiên tự biết, chính mình lại chạm vào tối kỵ…… “anh muốn đích thân tra chuyện gián điệp sao?”
“Đúng!!”
“Hừ? Vậy mà anh tính toán tự mình động thủ, xem ra…… anh đã tỏa định ‘ mục đích ’ đi?” Mộ Thần Hiên một tiếng nói toạc ra huyền cơ, anh và Hoàng Phủ Minh làm bạn nhiều năm như vậy, ít nhiều cũng hiểu biết anh một ít.
“ừm.”
“Minh, quả nhiên anh thật thần tốc. Thế nào? Có kế hoạch chưa?”
Hoàng Phủ Minh cười quỷ dị: “Buổi tối thấy. Cậu đi trước lo việc của cậu đi……” Quay người tiến vào văn phòng, ‘ ầm ’ một tiếng liền nhốt Mộ Thần Hiên ở ngoài cửa. Thotho_ddlqd
“Dựa! Bây giờ anh đã sắm vai tôi, còn kêu tôi đi trước? Tôi
Nghe Mộ Thần Hiên ở sau lưng nói lải nhải, Hoàng Phủ Minh thật hoài nghi, những người đó theo đuổi, biết tính cách thật của cô sao?
Nhớ tới sự tình ngày hôm qua, anh liền vô cùng buồn bực.
Nếu không phải thấy vết thương trên lưng cô đáng thương, anh sẽ bôi thuốc cho cô sao?
Vốn định, bôi thuốc xong sẽ lặng lẽ rời khỏi. Ai ngờ, người phụ nữ kia vẫn phát hiện ra anh.
Anh liền biết, hai người bọn họ chỉ cần gặp mặt nhất định sẽ nháo đến kết cục như vậy.
Bước chân ngừng lại, Hoàng Phủ Minh xoay mặt lạnh lùng nhìn về phía Mộ Thần Hiên: “cậu nói với tôi cái này làm gì? Là muốn tôi cho gọi tập thể binh đoàn thứ ba các người tới xử phạt sao? Vậy mà vì xem một người phụ nữ, giả bệnh sao!?” Thotho_ddlqd
“hả……” Cũng đúng, anh không có việc gì nhàn trứng đau, nói cái này với Hoàng Phủ Minh làm gì, cái này không phải đang nói người binh đoàn thứ ba bọn họ đều là bao cỏ sao. “Ha, ha ha, anh coi như, anh coi như…… Cái gì cũng chưa nghe thấy liền xong rồi. Nói, hôm nay vì sao anh mặc quân phục của tôi? Nên sẽ không…… anh là muốn càng tiếp cận vợ anh thêm một ít chứ?”
‘ bá ’ lập tức, sắc mặt Hoàng Phủ Minh liền trầm xuống dưới.
Mộ Thần Hiên tự biết, chính mình lại chạm vào tối kỵ…… “anh muốn đích thân tra chuyện gián điệp sao?”
“Đúng!!”
“Hừ? Vậy mà anh tính toán tự mình động thủ, xem ra…… anh đã tỏa định ‘ mục đích ’ đi?” Mộ Thần Hiên một tiếng nói toạc ra huyền cơ, anh và Hoàng Phủ Minh làm bạn nhiều năm như vậy, ít nhiều cũng hiểu biết anh một ít.
“ừm.”
“Minh, quả nhiên anh thật thần tốc. Thế nào? Có kế hoạch chưa?”
Hoàng Phủ Minh cười quỷ dị: “Buổi tối thấy. Cậu đi trước lo việc của cậu đi……” Quay người tiến vào văn phòng, ‘ ầm ’ một tiếng liền nhốt Mộ Thần Hiên ở ngoài cửa. Thotho_ddlqd
“Dựa! Bây giờ anh đã sắm vai tôi, còn kêu tôi đi trước? Tôi
/495
|