“Sao có thể?? Chuyện cô cường hôn tôi là thật, cô muốn quên, tôi còn chưa quên đâu.”
“mẹ nó!! Mộ Thần Hiên, anh muốn thế nào?!” Tuyết Vi hung ác nhìn về phía Hoàng Phủ Minh.
Anh nhếch môi cười nói: “Đương nhiên là tìm cô đòi lại!”
Giây tiếp theo……
Còn không đợi Tuyết Vi phản ứng lại đây.
Hoàng Phủ Minh bá đạo kéo thân mình cô qua, môi, đột nhiên đè ở trên môi cô ……
“ưm.” Đôi mắt hắc bạch phân minh bị dọa đến mở lớn.
Đôi tay nhỏ của Tuyết Vi để ở ngực anh phẫn nộ giãy giụa. “ưm …… ưm ưm ……”
Toàn bộ lời muốn nói bị người đàn ông bá đạo này nuốt vào trong miệng, đầu lưỡi của anh cường ngạnh cạy hàm răng cô nghiến chặt ra, liền như vậy cướp đoạt ngọt lành trong miệng của cô.
Giờ khắc này.
Rốt cuộc Hoàng Phủ Minh có thể khẳng định, anh hôn Tuyết Vi biểu hiện ra không bài xích, cũng không …… Trùng hợp!!!
Nụ hôn không biết giằng co bao lâu rốt cuộc kết thúc.
Hoàng Phủ Minh chậm rãi buông tay Tuyết Vi ra.
Cô tức muốn hộc máu lau chùi môi: “Mộ Thần Hiên!!! Uổng cho tôi còn cảm thấy anh là người chính nhân quân tử, không nghĩ tới!!! Hoa Hồ Điệp chính là Hoa Hồ Điệp!!!”
“hả? Nếu là nói như vậy, bây giờ nơi này là phòng khách sạn, chúng ta lại là trai đơn gái chiếc, mà tôi lại là Hoa Hồ Điệp, tôi không nên lãng phí danh tiếng của mình đi?” Nói xong, Hoàng Phủ Minh tới gần Tuyết Vi lần thứ hai.
Cô đột nhiên rụt thân mình một chút: “Chờ chút!!! Ngừng!!! Mộ tướng quân! Tôi cường hôn anh một lần, anh cường hôn tôi một lần, chúng ta…… Huề nhau. Được chưa? Ha hả……”
“Ai, tôi đây liền cố mà chịu thiệt đi.”
Mệt!!!
Anh chịu thiệt sao?? Anh ăn cái chó má mệt anh!! Người này xấu xa, bản lĩnh lớn nhất chính là dùng một gương mặt đứng đắn nói ra lời làm người ta thất khiếu bốc khói.
Đời trước cô làm cái gì thiếu đạo đức, vậy mà quen biết ác ma như vậy??
“Tuyết Vi.” Mặt Hoàng Phủ Minh đột nhiên trở nên nghiêm túc lên: “Ai hạ thuốc cho
“mẹ nó!! Mộ Thần Hiên, anh muốn thế nào?!” Tuyết Vi hung ác nhìn về phía Hoàng Phủ Minh.
Anh nhếch môi cười nói: “Đương nhiên là tìm cô đòi lại!”
Giây tiếp theo……
Còn không đợi Tuyết Vi phản ứng lại đây.
Hoàng Phủ Minh bá đạo kéo thân mình cô qua, môi, đột nhiên đè ở trên môi cô ……
“ưm.” Đôi mắt hắc bạch phân minh bị dọa đến mở lớn.
Đôi tay nhỏ của Tuyết Vi để ở ngực anh phẫn nộ giãy giụa. “ưm …… ưm ưm ……”
Toàn bộ lời muốn nói bị người đàn ông bá đạo này nuốt vào trong miệng, đầu lưỡi của anh cường ngạnh cạy hàm răng cô nghiến chặt ra, liền như vậy cướp đoạt ngọt lành trong miệng của cô.
Giờ khắc này.
Rốt cuộc Hoàng Phủ Minh có thể khẳng định, anh hôn Tuyết Vi biểu hiện ra không bài xích, cũng không …… Trùng hợp!!!
Nụ hôn không biết giằng co bao lâu rốt cuộc kết thúc.
Hoàng Phủ Minh chậm rãi buông tay Tuyết Vi ra.
Cô tức muốn hộc máu lau chùi môi: “Mộ Thần Hiên!!! Uổng cho tôi còn cảm thấy anh là người chính nhân quân tử, không nghĩ tới!!! Hoa Hồ Điệp chính là Hoa Hồ Điệp!!!”
“hả? Nếu là nói như vậy, bây giờ nơi này là phòng khách sạn, chúng ta lại là trai đơn gái chiếc, mà tôi lại là Hoa Hồ Điệp, tôi không nên lãng phí danh tiếng của mình đi?” Nói xong, Hoàng Phủ Minh tới gần Tuyết Vi lần thứ hai.
Cô đột nhiên rụt thân mình một chút: “Chờ chút!!! Ngừng!!! Mộ tướng quân! Tôi cường hôn anh một lần, anh cường hôn tôi một lần, chúng ta…… Huề nhau. Được chưa? Ha hả……”
“Ai, tôi đây liền cố mà chịu thiệt đi.”
Mệt!!!
Anh chịu thiệt sao?? Anh ăn cái chó má mệt anh!! Người này xấu xa, bản lĩnh lớn nhất chính là dùng một gương mặt đứng đắn nói ra lời làm người ta thất khiếu bốc khói.
Đời trước cô làm cái gì thiếu đạo đức, vậy mà quen biết ác ma như vậy??
“Tuyết Vi.” Mặt Hoàng Phủ Minh đột nhiên trở nên nghiêm túc lên: “Ai hạ thuốc cho
/495
|