Nửa Đời Phù Dung, Nửa Đời Sen

Chương 37 - Chương 36

/37




Mùa xuân trong cung năm nay trôi qua cực kỳ tẻ nhạt, lạnh lẽo không chỉ vì bệnh tình của thái hoàng thái hậu không ổn định mà chiến sự phía bắc còn không ngừng.

Hoàng đế muốn ngự giá thân chinh, đến phương bắc tiễu sát hồng mao. Hoàng thượng xuất cung là chuyện lớn nhất trong thiên hạ, nước Đại Thanh an bình, chưa ảnh hưởng đến căn cơ, căn bản không cần như thế.

Cho nên tất cả thần tử và hoàng phi đều khuyên can.

Hoàng quý phi cùng ở với hắn cả ngày, nhưng trong lòng cũng không dám nói gì trái ý hắn.

Cả mùa đông, hoàng thượng không cười một cái nào, không ai dám động chạm. Sợ hơi một chút lại chọc cho hắn giận dữ.

Trừ mỗi ngày thương nghị chánh sự, giống như chưa từng xảy ra chuyện gì, sẽ dẫn Dận Nhưng đi luyện võ, sau đó cùng hắn đi học. Tất cả mọi chuyện đều giống như không có chuyện gì xảy ra. Hắn vẫn làm những việc ngày thường mình làm, không thay đổi chút nào.

Nguyên quý nhân vẫn cho là hoàng thượng sẽ đi tìm nữ nhân nào đó, một năm hai năm, kết quả lại không có. Cho tới bây giờ, nàng cho rằng hoàng đế lòng dạ ác độc, cứng rắn, không ai có thể lay động. Đã từng cho là sẽ có nữ nhân khác biệt, nhưng kết quả, dù là ai cũng vẫn thế, không ai đặc biệt.

Chuyện hoàng thượng muốn thân chinh cuối cùng vẫn quyết định, không ai có thể khuyên được.

Phi tử trong cung khóc như mưa nhưng hắn vẫn quyết tuyệt rời đi như cũ.

Hoàng đế ngự giá thân chinh ở triều đại nào cũng là thời gian trọng đại nhất trong hoàng triều, đáng chú ý cùng bình luận. Hắn vì giành lại mảnh đất đã bị cướp mất mà mang binh chỉ huy, tất cả mọi người đều ca tụng.

Có lẽ hắn làm hoàng đế đủ tư cách hơn bất cứ ai: có lòng, có lực, có trí, có mưu. Duy chỉ đối với một đám nữ nhân và tần phi là hắn không có nửa điểm kiên nhẫn.

Lúc Vệ tần chuyển dạ, hoàng thượng không nói một câu nào. Mặc dù thế, hắn vẫn ra chỉ thị chữa lành gương mặt đó.

Mãi lâu sau Vệ phi tần nói: Ít nhất hoàng thượng vẫn để ý đến ta, người còn biết đến thăm đứa bé, sẽ đặt tên cho con ta.

Sau lại mới biết hắn chỉ trả khoản nợ một đao thay người kia mà thôi.

Khi tin Nạp Lan công tử mắc bệnh qua đời truyền tới, hoàng thượng còn đang suy nghĩ dùng đường thủy tiêu diệt địch canh giữ, chỉ cảm thấy có chút giật mình. Cả đời này của hắn kính nể nhất là văn nhân nhã sĩ, Nạp Lan Tính Đức bị nhiễm lạnh qua đời không tránh được xúc động trong lòng, nhưng tiếng lòng này là do hắn tình cờ học được từ thơ ca nhàn nhạt ưu thương mà sinh ra.

Hoàng đế đến, sĩ khí tăng mạnh, hơn nữa trước đã chuẩn bị đầy đủ, đánh thắng rất nhanh. Sau hồi kinh muốn đến đường xá Thịnh kinh xem một cái, di chỉ của tổ tiên ở quan ngoại, chỉ là rất nhanh đã bỏ qua ý nghĩ này.

Sau khi trở về cung, dân chúng kinh thành đều nghênh đón, toàn bộ tần phi trong cung cũng ra nghênh tiếp.

Vệ tần ôm đứa bé đi tới bên cạnh hắn, lệ rơi không ngừng. Hoàng đế ôm đứa bé, hôn một cái, cho một cái tên, không hơn.

Hơn một năm qua, không ai có thể khiến hắn nở nụ cười.

Thân thể hoàng quý phi càng ngày càng yếu, yếu đến mức không đứng nổi, tất cả cung nữ đều quỳ trên mặt đất.

Rất khuya Huyền Diệp mới tới đây, kéo nàng nói: Mẫn nhi, trẫm nợ nàng nhiều quá.

Ánh mắt hoàng quý phi đã ảm đạm, xương tay lộ ra, cầm tay hoàng đế nói: Hoàng thượng. . . Nô tì không vào được trong lòng người. Trong hai năm qua hoàng thượng chưa từng vui vẻ một lần, Kỵ quý phi. . . Hoàng thượng. . .

Nhã Mẫn. Ngón tay hắn che miệng nàng, Nàng là nữ nhân trẫm kính yêu nhất, hôm nay trẫm phong nàng làm hoàng hậu, trẫm sớm nên phong nàng.

Không ngờ nàng lại chết trước đêm

/37

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status