CHƯƠNG 11
Cảm giác muốn bắn tinh càng ngày càng mãnh liệt, người đàn ông ghét bỏ cô phản kháng quá ầm ĩ, đột nhiên rút côn thịt ra đỡ lấy eo cô dùng lực, dễ dàng lật người cô lại để cô nằm bò trên mặt bàn quay lưng về phía hắn.
Sau đó hắn tách mông vểnh của cô ra, đỡ lấy côn thịt dùng sức thao đi vào.
Con mẹ nó thật sướng
Người đàn ông chửi nhỏ một câu, nảy sinh ác độc thao lộng.
Cơ thể trần trụi của Minh San cọ xát trên mặt bàn, đôi nhũ thịt to mọng bị ép tới biến dạng, cả người bị đâm cho choáng váng.
Tiếng “bạch bạch” dâm mị cuồn cuộn không dứt bên tai cô, khiến cô vừa thẹn vừa kinh hãi.
Cô dùng hết sức lực bú sữa giãy giụa tránh thoát cánh tay của người đàn ông, nhanh chóng kéo vải trong miệng ra, suy yếu gọi một tiếng
“Cha ”
Một tiếng “cha” suy yếu này có vẻ phá lệ rõ ràng trong bóng đêm yên tĩnh, người đàn ông nghe thấy thế eo tê rần, đã tới cực hạn thần kinh lập tức đứt đoạn.
Hắn kêu lên một tiếng, tinh quan mở ra, tinh dich sền sệt nóng bỏng liên tục bắn ra, bắn vào chỗ sâu nhất trong hoa huyệt của cô…
“A…” Minh San bị nóng đến lại run rẩy một trận, cũng choáng váng leo lên cao trào.
Tiếng thở dốc dồn dập thô nặng vang lên trong đêm, người đàn ông dựa vào lưng cô thở gấp, mới nhớ tới vừa rồi cô gọi tiếng cha thật sự kỳ lạ, vì thế vươn tay lục tìm bật lửa trong túi áo.
“Tách” một tiếng, ánh lửa mỏng manh nhảy nhót trong bóng đêm.
Người đàn ông đưa bật lửa tới gần mặt cô gái, đợi thấy rõ gương mặt nhỏ đầy nước mắt của cô, lập tức như gặp quỷ tay run rẩy, bật lửa tách một tiếng mất đi ánh sáng.
Xung quanh lại rơi vào hắc ám lần nữa.
Người đàn ông như miệng giọng nói có chút run run
“Minh… Minh San?”
Núi hình dung tâm trạng của hai người lúc này.
Gương mặt nhỏ của Minh San trắng bệch, dựa vào trên bàn vẫn không nhúc nhích, tuy người còn có hơi thở nhưng giống như đã chết đi.
Cô trăm triệu không nghĩ tới người đàn ông cưỡng ép cô cướp đi tấm thân xử nữ của cô, vậy mà là cha ruột của mình.
Chuyện trái với luân thường đạo lý, thiên lôi đánh xuống như vậy, vậy mà âm kém dương sai xảy ra trên người cô.
Nghĩ như thế, cô càng cảm thấy tuyệt vọng, thật sự không còn dũng khí sống tiếp.
Thích Kỳ Niên lập tức tát mạnh mình hai cái, tiếng bốp bốp phá lệ vang dội.
/315
|