Hai phụ nhân có một chút kinh ngạc nhìn Thiên Song Song, nàng an toàn trở ra, nhưng là hai người rất hiểu chuyện không có nói gì. Lẳng lặng theo sau nàng trở về phòng.
Tối hôm nay nam tử không có đến nhìn nàng, có lẽ hôm nay đối hắn là cực kì đả kích, do đó, hắn không tới, mọi ngày không phải nàng đều không biết hắn đến, nhưng là nàng làm như không có chuyện gì xảy ra thôi.
Hôm nay đã là ngày thứ ba hắn không đến.
Thiên Song Song cuối cùng là đến tìm hắn, nhưng là đến phòng hắn lại không có thấy bóng người, nàng trực tiếp đi đến rừng trúc.
Ánh nắng chiếu rọi qua cành trúc, gió nhè nhẹ thổi, cành trúc xao động tạo thành một bản nhạc êm tai, màu vàng y phục hòa cùng rừng trúc tựa như một bức tranh mỹ cảnh không tỳ vết, đẹp huyền diệu. Nam tử có một chút thất thường, một chút bi thương, hắn cầm trong tay một nửa bức tranh nhìn đến ngây người.
- Ai? Nam tử cảm nhận được có người đến rất nhanh thu nửa bức tranh vào tay áo.
- Là ta. Cho ngươi Thiên Song Song cầm trong tay một cuộn giấy ném cho hắn, rất nhanh xoay ngươi rời đi.
Nam tử không có ngước nhìn nàng mà nhìn vào tay hắn, chậm rãi mở ra cuộn giấy, đó chính là một bức tranh. Bức tranh hoàn hảo mà hắn trân trọng từ bấy lâu nay, nếu không phải trong tay áo hắn là một nửa bức tranh lúc trước, hắn còn tưởng bức tranh này là của hắn.
Nam tử cảm xúc hỗn độn.
- Ta muốn rời khỏi đây, ta đi đã lâu rồi, bọn hắn hiện tại lo lắng Thiên Song Song bình thản nói, làm cho người ta không thấy nữa điểm cảm xúc nhưng lại biết được nàng nhu tình.
- Ngươi chưa thể đi Mặc Tư Thủy rất nhanh cự tuyệt.
- Tại sao? Thiên Song Song hỏi.
- Ngươi có thể tin hoặc không tin ta nhưng là ngươi cùng chủ tử là tương thông với nhau, số là phu thê, nếu ngươi không lấy hắn trước 16 tuổi ngươi sẽ chết Mặc Tư Thủy mặt không đổi sắc nói.
- Tại sao ta lại chết? Thiên Song Song chính là không tin, ngờ vực hỏi.
- Ngươi là Phong nhân, nói đúng hơn là Phong đế, mà hắn là Thủy tộc tộc trưởng, các ngươi bị bọn phản đồ hạ chú, từ lúc các ngươi sinh ra đã bị ấn chú, nếu một trong hai ngươi chết người còn lại cũng chết, nếu các ngươi không thành thân trước 16 tuổi cũng chết, bọn hắn đem lời nguyền gieo lên hai đại gia tộc chỉ vì sợ các ngươi giành giang sơn của bọn hắn, Phong tộc cùng Thủy tộc trước giờ không bao giờ lấy người ngoài huống hồ các ngươi lại là người đứng đầu tộc, bọn hắn lợi dụng điều này loại bỏ các ngươi Mặc Tư Thủy vì Thiên Song Song giải thích.
- Ngươi thật trung thành với hắn Thiên Song Song nhìn Mặc Tư Thủy lộ vẻ tán thưởng.
Pháp sư trung thành với Tộc trưởng là chuyện bao đời nay, huống hồ hắn cùng ta như huynh đệ Mặc Tư Thủy nghe nàng châm biếm bĩu môi, giải thích tốt lắm.
- Nga Thiên Song Song tựa tiếu phi tiếu, cũng hiểu được một số chuyện, đành phải ở lại thêm một chút thời gian nữa thôi.
Một tiếng va chạm đinh tai nhức óc vang lên, có thể chắc chắn rằng âm thanh này truyền đi rất xa.
- Không tốt, có người xâm nhập Mặc Tư Thủy khuôn mặt hiện ra một tia lo lắng, lắc mình rời đi.
Thiên Song Song cũng theo hắn rời đi.
Đến nơi, chỉ thấy một trận hỗn chiến xảy ra, mùi máu tươi tràn ngập làm người ta cảm thấy một trận buồn nôn.
Liếc mắt thấy nam tử một thân kim sắc óng ánh đối đầu hơn mười hắc y nhân, hắc y nhân người nào cũng võ công rất cao, trong bọn hắn có người biết sử dụng thủy, hỏa.
Kim sắc óng ánh làm cho người ta muốn đui mù. Một dải xanh nước biển tóc cuốn theo gió làm cho hắn thêm phần mị hoặc. Hắn lúc này có vẻ chật vật, sức lực của hắn rất nhanh bị xói mòn.
Cảm nhận được nam tử đang dần yếu đi, lúc Thiên Song Song cùng Mặc Tư Thủy vừa lao vào vòng chiến cùng với hắn, hắn đã muốn hết chống đỡ nổi, cuối cùng bị một đạo cuồng phong đánh vào ngực.
Nam tử nhẹ tựa lông hồng ngã xuống, Mặc Tư Thủy có chút hoảng hốt nhìn hắn, nam tử ói ra một búng máu Thủy Ngọc . Mặc Tư Thủy gọi tên hắn, đây cũng là lần đầu tiên nàng biết tên hắn.
Về phần Thiên Song Song nàng cảm thấy tâm mình ẩn ẩn đau, mồ hôi như mưa đổ xuống.
Nàng lắc mình đến trước mặt Thủy Ngọc, tạo thành một tấm lá chắn che chở hắn. Bên kia Mặc Tư Thủy không hổ là pháp sư Thủy tộc dưới một người trên vạn người, một thân thủy pháp rất nhanh đánh bại năm cái hắc y nhân, trong đó có một cái hắc y nhân là Thủy tộc.
Thiên Song Song đối đầu một cái Hỏa tộc cùng tứ tên võ công cao cường. Có điều phong với hỏa lại càng làm hỏa cháy mạnh, bốn tên kia dễ dàng bị phong chưởng làm cho tử vong còn tên còn lại khó đối phó vô cùng.
- Ngươi chết đi, hỏa trận vây khốn Hỏa hệ hắc y nhân một trận hỏa hoa đem Thiên Song Song vây quanh, lửa nóng như muốn thiêu đốt từng tấc thịt trên người nàng, Thiên Song Song vận trong người toàn bộ phong nguyên tố, đem chúng toàn bộ tỏa ra ngoài, nhưng là hỏa này bị người ếm nên rất khó khống chế, càng tác động nó lại càng bùng lên.
Mặc Tư Thủy mặc dù xử lý được năm tên hắc y nhân nhưng vẫn không thể cứu được Thiên Song Song, lúc nãy trong lúc giao chiến hắn bị bọn họ dẫn đến khoảng cách so với nàng có chút xa, nước xa không cứu được lửa gần chính là tình hình bây giờ.
Nhưng là trong lúc mọi thứ gần như tuyệt vọng, một dòng nước mát rót vào làm hỏa diễm bị dập tắt.
Tối hôm nay nam tử không có đến nhìn nàng, có lẽ hôm nay đối hắn là cực kì đả kích, do đó, hắn không tới, mọi ngày không phải nàng đều không biết hắn đến, nhưng là nàng làm như không có chuyện gì xảy ra thôi.
Hôm nay đã là ngày thứ ba hắn không đến.
Thiên Song Song cuối cùng là đến tìm hắn, nhưng là đến phòng hắn lại không có thấy bóng người, nàng trực tiếp đi đến rừng trúc.
Ánh nắng chiếu rọi qua cành trúc, gió nhè nhẹ thổi, cành trúc xao động tạo thành một bản nhạc êm tai, màu vàng y phục hòa cùng rừng trúc tựa như một bức tranh mỹ cảnh không tỳ vết, đẹp huyền diệu. Nam tử có một chút thất thường, một chút bi thương, hắn cầm trong tay một nửa bức tranh nhìn đến ngây người.
- Ai? Nam tử cảm nhận được có người đến rất nhanh thu nửa bức tranh vào tay áo.
- Là ta. Cho ngươi Thiên Song Song cầm trong tay một cuộn giấy ném cho hắn, rất nhanh xoay ngươi rời đi.
Nam tử không có ngước nhìn nàng mà nhìn vào tay hắn, chậm rãi mở ra cuộn giấy, đó chính là một bức tranh. Bức tranh hoàn hảo mà hắn trân trọng từ bấy lâu nay, nếu không phải trong tay áo hắn là một nửa bức tranh lúc trước, hắn còn tưởng bức tranh này là của hắn.
Nam tử cảm xúc hỗn độn.
- Ta muốn rời khỏi đây, ta đi đã lâu rồi, bọn hắn hiện tại lo lắng Thiên Song Song bình thản nói, làm cho người ta không thấy nữa điểm cảm xúc nhưng lại biết được nàng nhu tình.
- Ngươi chưa thể đi Mặc Tư Thủy rất nhanh cự tuyệt.
- Tại sao? Thiên Song Song hỏi.
- Ngươi có thể tin hoặc không tin ta nhưng là ngươi cùng chủ tử là tương thông với nhau, số là phu thê, nếu ngươi không lấy hắn trước 16 tuổi ngươi sẽ chết Mặc Tư Thủy mặt không đổi sắc nói.
- Tại sao ta lại chết? Thiên Song Song chính là không tin, ngờ vực hỏi.
- Ngươi là Phong nhân, nói đúng hơn là Phong đế, mà hắn là Thủy tộc tộc trưởng, các ngươi bị bọn phản đồ hạ chú, từ lúc các ngươi sinh ra đã bị ấn chú, nếu một trong hai ngươi chết người còn lại cũng chết, nếu các ngươi không thành thân trước 16 tuổi cũng chết, bọn hắn đem lời nguyền gieo lên hai đại gia tộc chỉ vì sợ các ngươi giành giang sơn của bọn hắn, Phong tộc cùng Thủy tộc trước giờ không bao giờ lấy người ngoài huống hồ các ngươi lại là người đứng đầu tộc, bọn hắn lợi dụng điều này loại bỏ các ngươi Mặc Tư Thủy vì Thiên Song Song giải thích.
- Ngươi thật trung thành với hắn Thiên Song Song nhìn Mặc Tư Thủy lộ vẻ tán thưởng.
Pháp sư trung thành với Tộc trưởng là chuyện bao đời nay, huống hồ hắn cùng ta như huynh đệ Mặc Tư Thủy nghe nàng châm biếm bĩu môi, giải thích tốt lắm.
- Nga Thiên Song Song tựa tiếu phi tiếu, cũng hiểu được một số chuyện, đành phải ở lại thêm một chút thời gian nữa thôi.
Một tiếng va chạm đinh tai nhức óc vang lên, có thể chắc chắn rằng âm thanh này truyền đi rất xa.
- Không tốt, có người xâm nhập Mặc Tư Thủy khuôn mặt hiện ra một tia lo lắng, lắc mình rời đi.
Thiên Song Song cũng theo hắn rời đi.
Đến nơi, chỉ thấy một trận hỗn chiến xảy ra, mùi máu tươi tràn ngập làm người ta cảm thấy một trận buồn nôn.
Liếc mắt thấy nam tử một thân kim sắc óng ánh đối đầu hơn mười hắc y nhân, hắc y nhân người nào cũng võ công rất cao, trong bọn hắn có người biết sử dụng thủy, hỏa.
Kim sắc óng ánh làm cho người ta muốn đui mù. Một dải xanh nước biển tóc cuốn theo gió làm cho hắn thêm phần mị hoặc. Hắn lúc này có vẻ chật vật, sức lực của hắn rất nhanh bị xói mòn.
Cảm nhận được nam tử đang dần yếu đi, lúc Thiên Song Song cùng Mặc Tư Thủy vừa lao vào vòng chiến cùng với hắn, hắn đã muốn hết chống đỡ nổi, cuối cùng bị một đạo cuồng phong đánh vào ngực.
Nam tử nhẹ tựa lông hồng ngã xuống, Mặc Tư Thủy có chút hoảng hốt nhìn hắn, nam tử ói ra một búng máu Thủy Ngọc . Mặc Tư Thủy gọi tên hắn, đây cũng là lần đầu tiên nàng biết tên hắn.
Về phần Thiên Song Song nàng cảm thấy tâm mình ẩn ẩn đau, mồ hôi như mưa đổ xuống.
Nàng lắc mình đến trước mặt Thủy Ngọc, tạo thành một tấm lá chắn che chở hắn. Bên kia Mặc Tư Thủy không hổ là pháp sư Thủy tộc dưới một người trên vạn người, một thân thủy pháp rất nhanh đánh bại năm cái hắc y nhân, trong đó có một cái hắc y nhân là Thủy tộc.
Thiên Song Song đối đầu một cái Hỏa tộc cùng tứ tên võ công cao cường. Có điều phong với hỏa lại càng làm hỏa cháy mạnh, bốn tên kia dễ dàng bị phong chưởng làm cho tử vong còn tên còn lại khó đối phó vô cùng.
- Ngươi chết đi, hỏa trận vây khốn Hỏa hệ hắc y nhân một trận hỏa hoa đem Thiên Song Song vây quanh, lửa nóng như muốn thiêu đốt từng tấc thịt trên người nàng, Thiên Song Song vận trong người toàn bộ phong nguyên tố, đem chúng toàn bộ tỏa ra ngoài, nhưng là hỏa này bị người ếm nên rất khó khống chế, càng tác động nó lại càng bùng lên.
Mặc Tư Thủy mặc dù xử lý được năm tên hắc y nhân nhưng vẫn không thể cứu được Thiên Song Song, lúc nãy trong lúc giao chiến hắn bị bọn họ dẫn đến khoảng cách so với nàng có chút xa, nước xa không cứu được lửa gần chính là tình hình bây giờ.
Nhưng là trong lúc mọi thứ gần như tuyệt vọng, một dòng nước mát rót vào làm hỏa diễm bị dập tắt.
/137
|