Thời gian chậm rãi trôi qua.
3 tiếng đồng hồ.....
5 tiếng đồng hồ ….
12 tiếng đồng hồ ….
1 ngày.
Mianto mở bừng mắt ra, suốt một ngày qua hắn không hề để tâm đến bất cứ thứ gì, 1 ngày vừa qua việc duy nhất hắn làm chỉ có ngủ mà thôi.
Rời khỏi cái cây của mình, Minato nhẹ nhàng bước xuống, một bình minh mới hiện lên trên quần đảo Rafael, đáng tiếc thứ mà Minato nhìn thấy không phải là mặt trời mà chỉ có máu, hôm nay là một ngày đầy máu, hôm nay là một ngày mà Minato hắn đã đợi lâu rồi- ngày lật bài.
Màn đêm có thể nói là thời gian hoàng kim cho tang thi hoạt động, bất cứ một đại khu hay tiểu khu nào thì vào thời điểm này tang thi cũng là nhiều nhất, rất ít người sẽ lựa chọn chiến đấu vào ban đêm cũng rất ít người lựa chọn di chuyển vào ban đêm bởi thứ này không khác gì làm mục tiêu sống cho tang thi truy sát, ở các đại khu thấp thì không sao nhưng từ đại khu số 6 trở lên thì tương đối phiền phức.
Có điều với rất nhiều người thì lũ tang thi này không khác gì là rác, điển hình là hai nữ nhân trước mặt Minato, suốt một ngày trôi qua hai người vẫn chưa dừng lại, càng đặc biệt hơn nữa hai người phụ nữ này chiến đấu giống nhau đến kì lạ, hạn chế tối đa số lượng vết thương nhận vào, suốt một ngày qua trên người của Bigmom cùng Ah-ran vậy mà không có một vết thương nào.
Đây là điểm đặc biệt đầu tiên.
Điểm đặc biệt thứ hai, nơi hai người chiến đấu không khác gì một địa ngục tu la, màu máu đỏ nhuộm kín cả mặt đất, cho dù hai người này chưa bao giờ quan tâm đến những thứ gọi là tang thi thì cuộc quyết đấu của cả hai cũng thu hút toàn bộ tang thi của đại khu 5 – tiểu khu D này.
Dưới chân hai người là hàng nghìn cái xác cương thi, vô số xác chết xếp lên nhau, chỉ trong một buổi đêm toàn bộ đại khu 5 tiểu khu D không còn bất cứ một con tang thi nào.
Điều đặc biệt thứ 3, mặt đất dưới chân cùng cảnh vật xung quanh cuộc chiến của hai người này đã nát vụn, đây là dấu hiệu đại diện cho sức mạnh kinh khủng khiếp của cuộc chiến Tứ Hoàng.
Năm xưa Roger cùng Râu Trắng chiến đấu cũng chỉ thế này mà thôi, bằng sức một người đương nhiên không thể nào phá hủy được mặt đất và không gian xung quanh đây trừ khi là cường giả tầng 9 nhưng nếu hai Tứ Hoàng bất chấp tất cả mà ra tay thì khác.
Minato đang định tiến lên tiếp thì Chaos lập tức ngồi lên, thân hình to béo của bà ta như hộ pháp, cho dù biết không thể nào cản lại được Minato thì bà ta vẫn sẽ cản, Minato không được phép làm ảnh hưởng đến cuộc chiến này, cho dù chết Chaos cũng không thể để Minato là kẻ thứ ba xen vào đây.
Đáng tiếc là Chaos đã hiểu lầm Minato, tại hòn đảo Rafael này nếu được nói ai là người có khả năng quan sát đáng sợ nhất thì chắc chắn đó là Minato, từ lúc lên hòn đảo này Minato đã không dùng Haki quan sát rồi, thứ mà Minato sử dụng là Huyết Nhãn.
Huyết Nhãn là lý do mà tại sao Minato có thể phát hiện ra Bigmom truy đuổi Lucky Roo mà Bigmom lại không nhận ra, nói một cách khác Minato ở hòn đảo Rafael này chính là nắm được tiên cơ.
Minato mỉm cười, nụ cười tàn bạo với sát khí nhè nhẹ xuất hiện, nhưng sát khí không phải là dành cho Bigmom hay Chaos, như đã nói ngày hôm nay với Minato là một ngày toàn máu, mặt trời trong mắt Minato hôm nay toàn là một màu máu.
Ngày hôm nay Minato thực sự muốn xem liệu kẻ có tự tin thách thức hắn, có tự tin có thể nuốt được toàn bộ 3 Tứ Hoàng cùng lãnh tụ cách mạng Dragon đến cùng là có thể làm được gì ?.
….........
Đại khu 7 – tiểu khu A.
Dragon không biết vì sao dừng lại, ánh mắt nhìn lên hư không sau đó mỉm cười, hôm nay với ông ta là một ngày vui vẻ.
Vidomina nhíu mày nhìn Dragon ánh mắt lộ vẻ ngạc nhiên :”Tại sao người lại cười ?, phía trước chúng ta còn cả một chặng đường dài mà ?”.
Dragon lắc đầu sau đó ngồi xuống dưới đất, ngay bên cạnh Dragon là một đống thịt khổng lồ đang gục ngã, người đầu tiên bị loại trong cuộc chiến lần này hay nói đúng hơn là người đầu tiên không còn sức chiến đấu.
Miao một trong Tứ Vệ của Bigmom.
Không phải là Miao yếu chỉ có điều hắn quá đen mà thôi, nếu hôm qua Lucky Roo gặp tổ hợp Minato cùng Ah-ran hay tổ hợp Bigmom cùng Chaos thì kết quả đương nhiên không khác gì Miao.
Miao gặp phải Dragon cùng Vidomina coi như số hắn không tốt, ngoại trừ trách vận may của mình thì chẳng còn biết viện vào lý do gì nữa cả.
Dragon quay lại nhìn Vidomina :”Ngươi không thấy kỳ lạ sao đột nhiên ta lại muốn tham gia cuộc chiến này sao ?. Mục tiêu của ta từ lâu cũng đâu có phải là trở thành kẻ mạnh nhất”.
Vidomina thản nhiên lắc đầu :”Việc lãnh tụ làm ta chưa bao giờ đi hỏi, dù sao cuối cùng người cũng sẽ đưa chúng ta đến một thế giới mới, thế giới của sự tự do, không phải sao ?”.
Dragon khóe miệng cong lên :”Hôm nay là một ngày đầy máu, một ngày nhật thực che đi vầng thái dương, là ngày mây đen phủ lên thánh đường, sau hôm nay sẽ là tự do”.
Sau câu nói này toàn bộ khí thế trên người Dragon tỏa ra, sau lưng ông ta xuất hiện một thân ảnh hắc long gầm thét, cho dù con rồng đó không phải là thực nhưng cho người ta một cảm giác không giận mà uy, sừng sững như núi – mạnh mẽ như bầu trời.
…..........
Huyền Vũ cựu quốc, một sa mạc mênh mông với bờ cát dài kéo dài vô tận, ở nơi tưởng như không có bất cứ sự sống nào của con người, ngay dưới nền cát nóng bỏng này chính là tổng bộ hiện nay của quân cách mạng.
Adela đột nhiên mở bừng mắt lên, nhẹ búi lại mái tóc vàng óng mượt của mình, nàng đi từng bước từng bước đi về phía trước.
Trước mặt Adela là một màn hình khổng lồ, một màn hình truyền hình trực tiếp, trực tiếp đến toàn bộ mọi nơi trên thế giới, có hàng trăm vạn người, hàng trăm vạn quân lính chỉ đợi thời khắc này của Adela mà thôi.
Bước lên bục cao nhất trong căn phòng, Adela nhìn vào màn hình, khuôn mặt tuyệt đẹp của nàng vậy mà xuất hiện một tia nước mặt, giọt nước mắt long lanh của nàng được truyền đi toàn thế giới, một giọt nước mắt không phải thể hiện cho sự yếu đuối, sự đau buồn mà là giọt nước mạnh của hạnh phúc.
Adela nàng đã chờ đợi giây phút này 16 năm rồi.
Đứng lặng thinh trên màn hình, giọng nói của nàng không hề lớn, cũng chẳng hề nhiệt huyết, không có khí thế kinh người cũng chẳng có phong phạm của nhân vật đứng thứ hai của quân cách mạng nhưng nàng không cần những thứ đó, nàng chỉ cần cảm xúc thật của bản thân mình là đủ.
“1 năm rồi 1 năm lại 1 năm”.
“một người ra đi, mười người ra đi, hàng ngàn người ra đi, hàng vạn người ra đi”.
“Chờ đợi, chờ đợi và chờ đợi, bao phủ trên người chúng ta chỉ có bóng đêm, làm bạn với chúng ta chỉ có con đường dài bất tận, con đường rải đầy xương và máu nhưng chúng ta chưa bao giờ từ bỏ, chúng ta chưa bao giờ ngừng cố gắng”.
“Hôm nay một ngày đặc biệt, một ngày đại diện cho trang sách mới của lịch sử thế giới này. Hãy chiến đấu đi hỡi những con người ẩn mình trong bóng tối, vì tự do”.
“vì tự do”.
“vì tự do”.
“vì tự do”.
Những âm thanh vang vọng mọi ngóc ngách trên thế giới, hôm nay là ngày quân cách mạng toàn diện khai hỏa, là ngày quân cách mạng đi ra khỏi bóng tối trực tiếp tấn công chính quyền thế giới.
…......
Wano một cường quốc đang trong thời kì nghỉ ngơi tĩnh dưỡng sau chiến tranh nhưng hiện nay quốc gia này tuyệt đối không an phận như nhiều người tưởng tượng.
Wano có tổng cộng 8 hải cảng lớn, lúc này trên cả 8 hải cẳng có tổng cộng hơn 8000 chiến thuyền, chiến thuyền màu đen che phủ kín cả một vùng hải vực xung quanh Wano.
Lyly khoác lên người bộ áo Blu trắng quen thuộc, chỉnh lại gọng kính mắt của mình, nàng từng bước từng bước đứng lên bục cao nhất trên tàu mẹ, con tàu Megalodon của nhà Vongola.
Lyly đứng chiếc Micro, đối mặt với nàng cũng là một màn hình khổng lồ, một màn hình truyền tin đến khắp các hạm đội, khắp các vùng hải vực của nhà Vongola.
“Ta không có gì để nói cả, có điều bản thân ta ghét nhất là thua cũng như nhà Vongola ghét nhất là thua, chúng ta tuyệt đối không thể thua đống vịt cạn quân cách mạng kia được, cho bọn chúng biết ai mới là trùm của thiên hạ này. Mặt đất là của chúng mặt biển là của chúng ta- hành động”.
Hàng ngàn hàng vạn chiến thuyền quay đầu rời đi, không phải chỉ có ở Tân Thế Giới mà còn ở Biển Đông, từng đoàn thuyền kéo dài vô tận không nhìn thấy điểm cuối xuất hiện trên Biển Đông, hàng ngàn hàng vạn con thuyền nối đuôi nhau tiến vào Tân Thế Giới.
…...........
Trung tâm Tân Thế Giới, hải vực của nhà Vongola hay nói đúng hơn chính là tổng bộ của nhà Vongola, nếu có ai có thể bước xuống đáy biển thì hoàn toàn bị dọa sợ xanh mặt lại, dưới mặt biển lạnh lẽo và đen ngòm đó là nghìn đầu thủy quái ánh mắt sáng rực như đèn pha.
Ở trên mỗi con thủy quái là 5 nhân ngư trưởng thành tay nắm vũ khí, ở ngay trong trung tâm đội hình khổng lồ đó là công chúa tiên cá Shirahoshi hay còn được biết đến với cái tên Poseidon.
Ở trên vai nàng lúc này là Tiger, một tay nắm lấy quyền trượng của nhà vua, cây đinh ba thể hiện quyền lực của hoàng thất nhân ngư tộc, từng bắp thịt trên người Tiger đỏ lên, cơ bắp toàn thân ông ta nổi cuồn cuộn.
Tiger gầm lên một tiếng, một âm thanh như vang vọng toàn bộ tứ hải :”Vì Tự Do – Chiến”.
…...............
Tổng bộ hải quân – Học viện hải quân- phòng hiệu trưởng cũng là nơi huyền thoại hải quân Tsuru đang công tác.
Tsuru hiện nay tuyệt đối không thể tưởng tượng nổi, ánh mắt bà ta cụp lại sau đó cả người gục xuống, Tsuru say ngủ trên bàn làm việc, trên bàn là ly Cafe đang uống dở, ly Cafe được Kenny đệ tử yêu quý nhất của bà pha cho.
Trong phòng của Tsuru lúc này Hina như không thể tin được, nàng đứng thẳng lên nhìn vào Kenny đang cúi đầu :”Em làm cái gì vậy ?, trong ly Cafe kia rốt cuộc có cái gì ?”.
Hina chạy thẳng về phía Tsuru có điều toàn bộ cơ thể nàng khựng lại, ánh mắt xuất hiện một tia không thể tin nổi, Hina cũng gục xuống mặt đất, bao quanh toàn bộ phòng hiệu trưởng lúc này chính là một luồng Haki Bá Vương mạnh mẽ vô cùng.
Cánh cửa bên ngoài từ tử mở ra, Hancock chậm rãi tiến vào nhìn Kenny.
Kenny sợ hãi nhìn Hancock :”Em làm vậy có đúng không ?”.
Hancock thở dài ôm cô gái vào lòng, bàn tay nàng nhẹ nhàng xoa lên mái tóc mềm mại của Kenny, ánh mắt Hancock nhìn ra mặt biển xa xôi qua chiếc cửa sổ trong phòng.
“Việc em làm có thể không đúng nhưng nó có thể cứu được hàng vạn người, hàng chục vạn người ngoài kia”.
Kenny thút thít :”Liệu sư phụ có bị sao không, sư phụ bà ấy tuyệt đối không có vấn đề gì đúng không?”.
Hancock mỉm cười gõ nhẹ lên đầu Kenny :”Ngốc em biết tên đó thương em đến thế nào sao có thể để em thương tâm chứ, Tsuru bà ta chỉ tạm thời ngủ say vài ngày mà thôi”.
Tổng bộ của tổ chức tình báo Cp.
Rose lúc này ngạo nghễ mà đứng, nàng nhìn xuống những kẻ bên dưới mình, ánh mắt hiện lên một tia uy quyền :”Nhiệm vụ chắc không cần ta nhắc lại rồi đúng không, đừng để bất cứ kẻ chống cự nào thoát được”.
Sau khi nàng dứt lời vô số bóng đen lao vút đi, lực lượng Cp toàn bộ điều động vì mục tiêu ngày hôm nay.
Hôm nay được gọi là ngày biến thiên.
Hôm nay là ngày Minato thu lưới.
Hôm nay là ngày Minato lật bài.
3 tiếng đồng hồ.....
5 tiếng đồng hồ ….
12 tiếng đồng hồ ….
1 ngày.
Mianto mở bừng mắt ra, suốt một ngày qua hắn không hề để tâm đến bất cứ thứ gì, 1 ngày vừa qua việc duy nhất hắn làm chỉ có ngủ mà thôi.
Rời khỏi cái cây của mình, Minato nhẹ nhàng bước xuống, một bình minh mới hiện lên trên quần đảo Rafael, đáng tiếc thứ mà Minato nhìn thấy không phải là mặt trời mà chỉ có máu, hôm nay là một ngày đầy máu, hôm nay là một ngày mà Minato hắn đã đợi lâu rồi- ngày lật bài.
Màn đêm có thể nói là thời gian hoàng kim cho tang thi hoạt động, bất cứ một đại khu hay tiểu khu nào thì vào thời điểm này tang thi cũng là nhiều nhất, rất ít người sẽ lựa chọn chiến đấu vào ban đêm cũng rất ít người lựa chọn di chuyển vào ban đêm bởi thứ này không khác gì làm mục tiêu sống cho tang thi truy sát, ở các đại khu thấp thì không sao nhưng từ đại khu số 6 trở lên thì tương đối phiền phức.
Có điều với rất nhiều người thì lũ tang thi này không khác gì là rác, điển hình là hai nữ nhân trước mặt Minato, suốt một ngày trôi qua hai người vẫn chưa dừng lại, càng đặc biệt hơn nữa hai người phụ nữ này chiến đấu giống nhau đến kì lạ, hạn chế tối đa số lượng vết thương nhận vào, suốt một ngày qua trên người của Bigmom cùng Ah-ran vậy mà không có một vết thương nào.
Đây là điểm đặc biệt đầu tiên.
Điểm đặc biệt thứ hai, nơi hai người chiến đấu không khác gì một địa ngục tu la, màu máu đỏ nhuộm kín cả mặt đất, cho dù hai người này chưa bao giờ quan tâm đến những thứ gọi là tang thi thì cuộc quyết đấu của cả hai cũng thu hút toàn bộ tang thi của đại khu 5 – tiểu khu D này.
Dưới chân hai người là hàng nghìn cái xác cương thi, vô số xác chết xếp lên nhau, chỉ trong một buổi đêm toàn bộ đại khu 5 tiểu khu D không còn bất cứ một con tang thi nào.
Điều đặc biệt thứ 3, mặt đất dưới chân cùng cảnh vật xung quanh cuộc chiến của hai người này đã nát vụn, đây là dấu hiệu đại diện cho sức mạnh kinh khủng khiếp của cuộc chiến Tứ Hoàng.
Năm xưa Roger cùng Râu Trắng chiến đấu cũng chỉ thế này mà thôi, bằng sức một người đương nhiên không thể nào phá hủy được mặt đất và không gian xung quanh đây trừ khi là cường giả tầng 9 nhưng nếu hai Tứ Hoàng bất chấp tất cả mà ra tay thì khác.
Minato đang định tiến lên tiếp thì Chaos lập tức ngồi lên, thân hình to béo của bà ta như hộ pháp, cho dù biết không thể nào cản lại được Minato thì bà ta vẫn sẽ cản, Minato không được phép làm ảnh hưởng đến cuộc chiến này, cho dù chết Chaos cũng không thể để Minato là kẻ thứ ba xen vào đây.
Đáng tiếc là Chaos đã hiểu lầm Minato, tại hòn đảo Rafael này nếu được nói ai là người có khả năng quan sát đáng sợ nhất thì chắc chắn đó là Minato, từ lúc lên hòn đảo này Minato đã không dùng Haki quan sát rồi, thứ mà Minato sử dụng là Huyết Nhãn.
Huyết Nhãn là lý do mà tại sao Minato có thể phát hiện ra Bigmom truy đuổi Lucky Roo mà Bigmom lại không nhận ra, nói một cách khác Minato ở hòn đảo Rafael này chính là nắm được tiên cơ.
Minato mỉm cười, nụ cười tàn bạo với sát khí nhè nhẹ xuất hiện, nhưng sát khí không phải là dành cho Bigmom hay Chaos, như đã nói ngày hôm nay với Minato là một ngày toàn máu, mặt trời trong mắt Minato hôm nay toàn là một màu máu.
Ngày hôm nay Minato thực sự muốn xem liệu kẻ có tự tin thách thức hắn, có tự tin có thể nuốt được toàn bộ 3 Tứ Hoàng cùng lãnh tụ cách mạng Dragon đến cùng là có thể làm được gì ?.
….........
Đại khu 7 – tiểu khu A.
Dragon không biết vì sao dừng lại, ánh mắt nhìn lên hư không sau đó mỉm cười, hôm nay với ông ta là một ngày vui vẻ.
Vidomina nhíu mày nhìn Dragon ánh mắt lộ vẻ ngạc nhiên :”Tại sao người lại cười ?, phía trước chúng ta còn cả một chặng đường dài mà ?”.
Dragon lắc đầu sau đó ngồi xuống dưới đất, ngay bên cạnh Dragon là một đống thịt khổng lồ đang gục ngã, người đầu tiên bị loại trong cuộc chiến lần này hay nói đúng hơn là người đầu tiên không còn sức chiến đấu.
Miao một trong Tứ Vệ của Bigmom.
Không phải là Miao yếu chỉ có điều hắn quá đen mà thôi, nếu hôm qua Lucky Roo gặp tổ hợp Minato cùng Ah-ran hay tổ hợp Bigmom cùng Chaos thì kết quả đương nhiên không khác gì Miao.
Miao gặp phải Dragon cùng Vidomina coi như số hắn không tốt, ngoại trừ trách vận may của mình thì chẳng còn biết viện vào lý do gì nữa cả.
Dragon quay lại nhìn Vidomina :”Ngươi không thấy kỳ lạ sao đột nhiên ta lại muốn tham gia cuộc chiến này sao ?. Mục tiêu của ta từ lâu cũng đâu có phải là trở thành kẻ mạnh nhất”.
Vidomina thản nhiên lắc đầu :”Việc lãnh tụ làm ta chưa bao giờ đi hỏi, dù sao cuối cùng người cũng sẽ đưa chúng ta đến một thế giới mới, thế giới của sự tự do, không phải sao ?”.
Dragon khóe miệng cong lên :”Hôm nay là một ngày đầy máu, một ngày nhật thực che đi vầng thái dương, là ngày mây đen phủ lên thánh đường, sau hôm nay sẽ là tự do”.
Sau câu nói này toàn bộ khí thế trên người Dragon tỏa ra, sau lưng ông ta xuất hiện một thân ảnh hắc long gầm thét, cho dù con rồng đó không phải là thực nhưng cho người ta một cảm giác không giận mà uy, sừng sững như núi – mạnh mẽ như bầu trời.
…..........
Huyền Vũ cựu quốc, một sa mạc mênh mông với bờ cát dài kéo dài vô tận, ở nơi tưởng như không có bất cứ sự sống nào của con người, ngay dưới nền cát nóng bỏng này chính là tổng bộ hiện nay của quân cách mạng.
Adela đột nhiên mở bừng mắt lên, nhẹ búi lại mái tóc vàng óng mượt của mình, nàng đi từng bước từng bước đi về phía trước.
Trước mặt Adela là một màn hình khổng lồ, một màn hình truyền hình trực tiếp, trực tiếp đến toàn bộ mọi nơi trên thế giới, có hàng trăm vạn người, hàng trăm vạn quân lính chỉ đợi thời khắc này của Adela mà thôi.
Bước lên bục cao nhất trong căn phòng, Adela nhìn vào màn hình, khuôn mặt tuyệt đẹp của nàng vậy mà xuất hiện một tia nước mặt, giọt nước mắt long lanh của nàng được truyền đi toàn thế giới, một giọt nước mắt không phải thể hiện cho sự yếu đuối, sự đau buồn mà là giọt nước mạnh của hạnh phúc.
Adela nàng đã chờ đợi giây phút này 16 năm rồi.
Đứng lặng thinh trên màn hình, giọng nói của nàng không hề lớn, cũng chẳng hề nhiệt huyết, không có khí thế kinh người cũng chẳng có phong phạm của nhân vật đứng thứ hai của quân cách mạng nhưng nàng không cần những thứ đó, nàng chỉ cần cảm xúc thật của bản thân mình là đủ.
“1 năm rồi 1 năm lại 1 năm”.
“một người ra đi, mười người ra đi, hàng ngàn người ra đi, hàng vạn người ra đi”.
“Chờ đợi, chờ đợi và chờ đợi, bao phủ trên người chúng ta chỉ có bóng đêm, làm bạn với chúng ta chỉ có con đường dài bất tận, con đường rải đầy xương và máu nhưng chúng ta chưa bao giờ từ bỏ, chúng ta chưa bao giờ ngừng cố gắng”.
“Hôm nay một ngày đặc biệt, một ngày đại diện cho trang sách mới của lịch sử thế giới này. Hãy chiến đấu đi hỡi những con người ẩn mình trong bóng tối, vì tự do”.
“vì tự do”.
“vì tự do”.
“vì tự do”.
Những âm thanh vang vọng mọi ngóc ngách trên thế giới, hôm nay là ngày quân cách mạng toàn diện khai hỏa, là ngày quân cách mạng đi ra khỏi bóng tối trực tiếp tấn công chính quyền thế giới.
…......
Wano một cường quốc đang trong thời kì nghỉ ngơi tĩnh dưỡng sau chiến tranh nhưng hiện nay quốc gia này tuyệt đối không an phận như nhiều người tưởng tượng.
Wano có tổng cộng 8 hải cảng lớn, lúc này trên cả 8 hải cẳng có tổng cộng hơn 8000 chiến thuyền, chiến thuyền màu đen che phủ kín cả một vùng hải vực xung quanh Wano.
Lyly khoác lên người bộ áo Blu trắng quen thuộc, chỉnh lại gọng kính mắt của mình, nàng từng bước từng bước đứng lên bục cao nhất trên tàu mẹ, con tàu Megalodon của nhà Vongola.
Lyly đứng chiếc Micro, đối mặt với nàng cũng là một màn hình khổng lồ, một màn hình truyền tin đến khắp các hạm đội, khắp các vùng hải vực của nhà Vongola.
“Ta không có gì để nói cả, có điều bản thân ta ghét nhất là thua cũng như nhà Vongola ghét nhất là thua, chúng ta tuyệt đối không thể thua đống vịt cạn quân cách mạng kia được, cho bọn chúng biết ai mới là trùm của thiên hạ này. Mặt đất là của chúng mặt biển là của chúng ta- hành động”.
Hàng ngàn hàng vạn chiến thuyền quay đầu rời đi, không phải chỉ có ở Tân Thế Giới mà còn ở Biển Đông, từng đoàn thuyền kéo dài vô tận không nhìn thấy điểm cuối xuất hiện trên Biển Đông, hàng ngàn hàng vạn con thuyền nối đuôi nhau tiến vào Tân Thế Giới.
…...........
Trung tâm Tân Thế Giới, hải vực của nhà Vongola hay nói đúng hơn chính là tổng bộ của nhà Vongola, nếu có ai có thể bước xuống đáy biển thì hoàn toàn bị dọa sợ xanh mặt lại, dưới mặt biển lạnh lẽo và đen ngòm đó là nghìn đầu thủy quái ánh mắt sáng rực như đèn pha.
Ở trên mỗi con thủy quái là 5 nhân ngư trưởng thành tay nắm vũ khí, ở ngay trong trung tâm đội hình khổng lồ đó là công chúa tiên cá Shirahoshi hay còn được biết đến với cái tên Poseidon.
Ở trên vai nàng lúc này là Tiger, một tay nắm lấy quyền trượng của nhà vua, cây đinh ba thể hiện quyền lực của hoàng thất nhân ngư tộc, từng bắp thịt trên người Tiger đỏ lên, cơ bắp toàn thân ông ta nổi cuồn cuộn.
Tiger gầm lên một tiếng, một âm thanh như vang vọng toàn bộ tứ hải :”Vì Tự Do – Chiến”.
…...............
Tổng bộ hải quân – Học viện hải quân- phòng hiệu trưởng cũng là nơi huyền thoại hải quân Tsuru đang công tác.
Tsuru hiện nay tuyệt đối không thể tưởng tượng nổi, ánh mắt bà ta cụp lại sau đó cả người gục xuống, Tsuru say ngủ trên bàn làm việc, trên bàn là ly Cafe đang uống dở, ly Cafe được Kenny đệ tử yêu quý nhất của bà pha cho.
Trong phòng của Tsuru lúc này Hina như không thể tin được, nàng đứng thẳng lên nhìn vào Kenny đang cúi đầu :”Em làm cái gì vậy ?, trong ly Cafe kia rốt cuộc có cái gì ?”.
Hina chạy thẳng về phía Tsuru có điều toàn bộ cơ thể nàng khựng lại, ánh mắt xuất hiện một tia không thể tin nổi, Hina cũng gục xuống mặt đất, bao quanh toàn bộ phòng hiệu trưởng lúc này chính là một luồng Haki Bá Vương mạnh mẽ vô cùng.
Cánh cửa bên ngoài từ tử mở ra, Hancock chậm rãi tiến vào nhìn Kenny.
Kenny sợ hãi nhìn Hancock :”Em làm vậy có đúng không ?”.
Hancock thở dài ôm cô gái vào lòng, bàn tay nàng nhẹ nhàng xoa lên mái tóc mềm mại của Kenny, ánh mắt Hancock nhìn ra mặt biển xa xôi qua chiếc cửa sổ trong phòng.
“Việc em làm có thể không đúng nhưng nó có thể cứu được hàng vạn người, hàng chục vạn người ngoài kia”.
Kenny thút thít :”Liệu sư phụ có bị sao không, sư phụ bà ấy tuyệt đối không có vấn đề gì đúng không?”.
Hancock mỉm cười gõ nhẹ lên đầu Kenny :”Ngốc em biết tên đó thương em đến thế nào sao có thể để em thương tâm chứ, Tsuru bà ta chỉ tạm thời ngủ say vài ngày mà thôi”.
Tổng bộ của tổ chức tình báo Cp.
Rose lúc này ngạo nghễ mà đứng, nàng nhìn xuống những kẻ bên dưới mình, ánh mắt hiện lên một tia uy quyền :”Nhiệm vụ chắc không cần ta nhắc lại rồi đúng không, đừng để bất cứ kẻ chống cự nào thoát được”.
Sau khi nàng dứt lời vô số bóng đen lao vút đi, lực lượng Cp toàn bộ điều động vì mục tiêu ngày hôm nay.
Hôm nay được gọi là ngày biến thiên.
Hôm nay là ngày Minato thu lưới.
Hôm nay là ngày Minato lật bài.
/439
|