3 tháng sau chuyến đi nghỉ tuần trang mật về, Mẫn mẫn và Tư Vũ thân thiết với nhau hơn, tuy rằng cả 2 không ai nói rằng họ thích nhau, nhưng họ hiểu rằng 2 người là của nhau :x
“Anh, Vân nhi sẽ đính hôn vào ngày mai, có gì tặng Vân nhi chưa?”
Tư Vũ và Mẫn mẫn đang ngồi chơi điện tử trong phòng thì Tư Vân đi vào lẳng lặng thông báo, Mẫn mẫn ngạc nhiên, quay ra nhìn Tư Vân:
“Vân vân, em đính hôn sao?”
“Không cần chị quan tâm!!!!!!”
Vân vân lạnh lùng phán 1 câu làm Mẫn mẫn hơi cụt hứng….
“Oh yeahhhhhhh, Mẫn mẫn, tôi thắng rồi!!!!”
Do mải quay ra nói chuyện với Vân vân, Mẫn mẫn không để ý đến Tư Vũ, trời ạ, tên này tranh thủ quá….
“Không được, ván này không tính, Tư Vũ, anh ăn gian!!”
“Ai bảo cô không nhìn cơ chứ!! Haha, Vân nhi, e thích gì để anh mua!”
“Anh, từ khi đi hưởng tuần trang mật về, anh với cô ta suốt ngày đi cùng nhau, ở nhà thì cãi nhau, rồi chơi điện tử, đi chụp ảnh với nhau, từ khi nào anh quan tâm em vậy cơ chứ?????”
Vân vân tức giận gào lên rồi bỏ ra ngoài, con bé cáu cũng đúng, trước giờ chưa có Mẫn mẫn, Tư Vũ rất quan tâm Vân vân. Haizzzz….
“Tư Vũ, chúng ta làm gì bây giờ???”
“Khỏi cần, trong vòng 5 giây nữa con bé sẽ bay sang đây ôm lấy tôi cho xem!”
“Tại sao???”
Mẫn mẫn nhìn Tư Vũ khó hiểu, Tư Vũ vẫn mỉm cười, ngồi đếm:
“5….4….3….”
“Cạch!!!”
Tiếng cửa phòng mở, là Vân vân, con bé cầm 1 quyển sách trên tay, rạng rỡ vui mừng, xông đến ôm chầm lấy Tư Vũ:
“Chỉ có anh là hiểu em thôi, rất cảm ơn quà đính hôn của anh!!”
Mẫn mẫn tròn xoe mắt ngạc nhiên, còn Tư Vũ quay ra nháy mắt với cô…
“Thế là thế nào??”
“Chị đúng là không biết gì!! Đây chính là quyển nhật kí bản gốc ghi chép những tiên đoán của nhà tiên tri Vagan, rất quí đó, do 1 nhà tín ngưỡng người Pháp, mà thôi nói với chị chị cũng không hiểu đâu!!!!!!!”
Đúng là người lập dị mà, suốt ngày tiên tri, mà Tư Vân là 1 trong những con ma cà rồng rất đặc biệt, có khả năng dự báo chuyện tốt và xấu, điều này làm Mẫn mẫn tuy bị Tư Vân không ưa nhưng cũng rất nể cô.
Ngày hôm sau, Tư Vũ cùng Mẫn mẫn đã có mặt tại 1 nhà hàng 5 sao thuộc công ty của tập đoàn nhà Mẫn mẫn vì Tư Vân rất thích phong thủy ở đây ( híc híc)
.
Theo Tư Vũ đã nói, con gái trong tộc ma cà rồng có thể lấy chồng và giữ bí mật về thân phận. Người đính hôn với Tư Vân là Triệu Hoàng, kém cô và Tư Vũ 2 tuổi, bằng tuổi Tư Vân, là con trai của 1 công ty thực phẩm khá lớn ở Đài Bắc. Triệu Hoàng có 1 người anh bằng tuổi Tư Vũ và Mẫn mẫn, tên là Triệu Tần, người đó nghe nói rất giỏi trong kinh doanh.
“Xin chào, cô có phải là Dương tiểu thư!”
Tư Vũ bị Tư Vân kéo đến nói chuyện trong phòng chuẩn bị đính hôn nên Mẫn mẫn đứng cùng ông bà Mạc tiếp khách. Cùng lúc đó, anh trai của Triệu Hoàng, Triệu Tần tiến đến chỗ Mẫn mẫn.
Vì lúc trước do thời gian quá gấp, Mẫn mẫn và Tư Vũ đính hôn chưa thông báo với giới báo chí, nên ông Dương muốn giữ kín, vì không muốn giới làm ăn nói rằng vì muốn công ty khỏi phá sản đã gả con gái đi ( đúng vậy mà =.=”), nên Mẫn mẫn và ông bà Mạc cũng giữ bí mật, tuy vậy Tư Vũ vẫn chưa biết!.
“Vâng, hẳn là cậu chủ Triệu Tần phải không?”
“Aiggg, tiểu thư Dương, cô cứ gọi tôi là Triệu Tần cũng được rồi, không cần khách sáo vậy đâu!”
“Vậy anh cũng đừng khách sáo với tôi, gọi tôi là Mẫn mẫn là được rồi!”
Triệu Tần thoáng chút ngạc nhiên, cách nói chuyện duyên dáng của Mẫn mẫn kia khác hẳn với vẻ lạnh lùng của cô, thật là đặc biệt.
“Xin chúc mừng Triệu gia, anh có thể nhắn tới Triệu Hoàng là tôi có lời chúc mừng cậu ấy!”
“Cô biết Triệu Hoàng nhà tôi??”
Triệu Tần ngạc nhiên….
“Dĩ nhiên, nhân vật chính của bữa tiệc hôm nay mà, tôi biết là điều đương nhiên!”
Mẫn mẫn cười xòa, giải thích cho Triệu Tần, Triệu Tần mỉm cười,gật đầu, đúng lúc đó Tư Vũ từ chỗ Tư Vân đi ra, thấy Mẫn mẫn đang nói chuyện vui vẻ với người đàn ông khác, trong lòng sinh bực tức, hắn tiến đến giật mạnh lấy tay của Mẫn mẫn:
“Aizaaa, đau, anh làm trò gì vậy Tư Vũ??”
“Buổi tiệc sắp bắt đầu rồi, cô còn không mau vào nói chuyện với Tư Vân, dù gì cũng là người từng trải, phải trấn an con bé chứ!”
“Mọi chuyện từ từ rồi nói, bỏ tay ra đã, đau quá!!”
Mẫn mẫn khẽ kêu lên, Tư Vũ vẫn không chịu bỏ tay ra, hắn ta tức giận nhìn tên con trai mà Mẫn mẫn vừa nói chuyện. Triệu Tần không phải là vừa, anh ta đi ra giữa Tư Vũ và Mẫn mẫn, gỡ tay Tư Vũ ra:
“Anh không có quyền đối xử với Dương tiểu thư như vậy, với những thiếu nữ, chúng ta phải trân trọng!”
Tư Vũ lườm Triệu Tần, ánh mắt đó như có gai, làm Triệu Tần nổi da gà, nhưng anh ta vẫn cố gắng giữ bình tĩnh. Tư Vũ không chịu được nổi nữa, kéo Mẫn mẫn về phía mình:
“Cô ta mà là thiếu nữ ư?? À đúng, đó là thiếu nữ tính đó!!”
“Anh….sao anh có thế nói tôi vậy cơ chứ!!!!” Mẫn mẫn vội vàng bất bình, cáu giận nhìn Tư Vũ, Triệu Tần nghe câu nói của Tư Vũ, suýt mỉm cười:
“Tư Vũ, dù gì thì giữa những bóng đèn LED này, anh ôm ấp 1 thiếu nữ đang cáu giận với mình, trong khi cả 2 không có quan hệ gì, vậy là được ư??”
“Tại sao không? Cô ấy là vợ tôi! Chúng ta mau đi thôi Mẫn mẫn!”
Tư Vũ kéo Mẫn mẫn đi trong sự tức giận, lửa ghen bốc lên ngùn ngụt, Mẫn mẫn đi đằng sau thì khúc khích cười:
“Tư Vũ, vừa nãy anh ghen à??”
“Cái gì???”
Tư Vũ nghe Mẫn mẫn hỏi, vội xấu hổ giả vờ ngạc nhiên hỏi lại, Mẫn mẫn vẫn cười, Tư Vũ không nói chẳng lẽ cô lại không biết cơ chứ!!
“Tôi với Triệu Tần chỉ là nói chuyện xã giao thôi mà, không thân thiết như anh nghĩ đâu!”
“Tôi có bảo gì đâu, chẳng qua tôi nghĩ Tư Vân đang cần cô gấp, nên mới vội như vậy”
“Còn ngụy biện à!! Tôi thì đâu có biết gì mà anh nhờ tôi??? Đến có 1 thân phận thật tôi còn chẳng có! Hơn nữa đùng 1 cái tôi chạy sang nhà anh ở, tổ chức hôn lễ không tổ chức đã đi hưởng tuần trang mật, đến cái nhẫn cũng không có mà đeo!!”
Mẫn mẫn phụng phịu lên án Tư Vũ, Tư Vũ giật mình, giờ hắn mới để ý, đúng là hắn chưa quan tâm đến cô thật….
“Tôi….” Tư Vũ ấp úng….
“Thôi thôi, tôi không nghe giải thích, buổi lễ bắt đầu rồi, chúng ta mau ra thôi”
Mẫn mẫn mỉm cười, kéo Tư Vũ ra ngoài dự buổi tiệc đính hôn của Tư Vân.
“Anh, Vân nhi sẽ đính hôn vào ngày mai, có gì tặng Vân nhi chưa?”
Tư Vũ và Mẫn mẫn đang ngồi chơi điện tử trong phòng thì Tư Vân đi vào lẳng lặng thông báo, Mẫn mẫn ngạc nhiên, quay ra nhìn Tư Vân:
“Vân vân, em đính hôn sao?”
“Không cần chị quan tâm!!!!!!”
Vân vân lạnh lùng phán 1 câu làm Mẫn mẫn hơi cụt hứng….
“Oh yeahhhhhhh, Mẫn mẫn, tôi thắng rồi!!!!”
Do mải quay ra nói chuyện với Vân vân, Mẫn mẫn không để ý đến Tư Vũ, trời ạ, tên này tranh thủ quá….
“Không được, ván này không tính, Tư Vũ, anh ăn gian!!”
“Ai bảo cô không nhìn cơ chứ!! Haha, Vân nhi, e thích gì để anh mua!”
“Anh, từ khi đi hưởng tuần trang mật về, anh với cô ta suốt ngày đi cùng nhau, ở nhà thì cãi nhau, rồi chơi điện tử, đi chụp ảnh với nhau, từ khi nào anh quan tâm em vậy cơ chứ?????”
Vân vân tức giận gào lên rồi bỏ ra ngoài, con bé cáu cũng đúng, trước giờ chưa có Mẫn mẫn, Tư Vũ rất quan tâm Vân vân. Haizzzz….
“Tư Vũ, chúng ta làm gì bây giờ???”
“Khỏi cần, trong vòng 5 giây nữa con bé sẽ bay sang đây ôm lấy tôi cho xem!”
“Tại sao???”
Mẫn mẫn nhìn Tư Vũ khó hiểu, Tư Vũ vẫn mỉm cười, ngồi đếm:
“5….4….3….”
“Cạch!!!”
Tiếng cửa phòng mở, là Vân vân, con bé cầm 1 quyển sách trên tay, rạng rỡ vui mừng, xông đến ôm chầm lấy Tư Vũ:
“Chỉ có anh là hiểu em thôi, rất cảm ơn quà đính hôn của anh!!”
Mẫn mẫn tròn xoe mắt ngạc nhiên, còn Tư Vũ quay ra nháy mắt với cô…
“Thế là thế nào??”
“Chị đúng là không biết gì!! Đây chính là quyển nhật kí bản gốc ghi chép những tiên đoán của nhà tiên tri Vagan, rất quí đó, do 1 nhà tín ngưỡng người Pháp, mà thôi nói với chị chị cũng không hiểu đâu!!!!!!!”
Đúng là người lập dị mà, suốt ngày tiên tri, mà Tư Vân là 1 trong những con ma cà rồng rất đặc biệt, có khả năng dự báo chuyện tốt và xấu, điều này làm Mẫn mẫn tuy bị Tư Vân không ưa nhưng cũng rất nể cô.
Ngày hôm sau, Tư Vũ cùng Mẫn mẫn đã có mặt tại 1 nhà hàng 5 sao thuộc công ty của tập đoàn nhà Mẫn mẫn vì Tư Vân rất thích phong thủy ở đây ( híc híc)
.
Theo Tư Vũ đã nói, con gái trong tộc ma cà rồng có thể lấy chồng và giữ bí mật về thân phận. Người đính hôn với Tư Vân là Triệu Hoàng, kém cô và Tư Vũ 2 tuổi, bằng tuổi Tư Vân, là con trai của 1 công ty thực phẩm khá lớn ở Đài Bắc. Triệu Hoàng có 1 người anh bằng tuổi Tư Vũ và Mẫn mẫn, tên là Triệu Tần, người đó nghe nói rất giỏi trong kinh doanh.
“Xin chào, cô có phải là Dương tiểu thư!”
Tư Vũ bị Tư Vân kéo đến nói chuyện trong phòng chuẩn bị đính hôn nên Mẫn mẫn đứng cùng ông bà Mạc tiếp khách. Cùng lúc đó, anh trai của Triệu Hoàng, Triệu Tần tiến đến chỗ Mẫn mẫn.
Vì lúc trước do thời gian quá gấp, Mẫn mẫn và Tư Vũ đính hôn chưa thông báo với giới báo chí, nên ông Dương muốn giữ kín, vì không muốn giới làm ăn nói rằng vì muốn công ty khỏi phá sản đã gả con gái đi ( đúng vậy mà =.=”), nên Mẫn mẫn và ông bà Mạc cũng giữ bí mật, tuy vậy Tư Vũ vẫn chưa biết!.
“Vâng, hẳn là cậu chủ Triệu Tần phải không?”
“Aiggg, tiểu thư Dương, cô cứ gọi tôi là Triệu Tần cũng được rồi, không cần khách sáo vậy đâu!”
“Vậy anh cũng đừng khách sáo với tôi, gọi tôi là Mẫn mẫn là được rồi!”
Triệu Tần thoáng chút ngạc nhiên, cách nói chuyện duyên dáng của Mẫn mẫn kia khác hẳn với vẻ lạnh lùng của cô, thật là đặc biệt.
“Xin chúc mừng Triệu gia, anh có thể nhắn tới Triệu Hoàng là tôi có lời chúc mừng cậu ấy!”
“Cô biết Triệu Hoàng nhà tôi??”
Triệu Tần ngạc nhiên….
“Dĩ nhiên, nhân vật chính của bữa tiệc hôm nay mà, tôi biết là điều đương nhiên!”
Mẫn mẫn cười xòa, giải thích cho Triệu Tần, Triệu Tần mỉm cười,gật đầu, đúng lúc đó Tư Vũ từ chỗ Tư Vân đi ra, thấy Mẫn mẫn đang nói chuyện vui vẻ với người đàn ông khác, trong lòng sinh bực tức, hắn tiến đến giật mạnh lấy tay của Mẫn mẫn:
“Aizaaa, đau, anh làm trò gì vậy Tư Vũ??”
“Buổi tiệc sắp bắt đầu rồi, cô còn không mau vào nói chuyện với Tư Vân, dù gì cũng là người từng trải, phải trấn an con bé chứ!”
“Mọi chuyện từ từ rồi nói, bỏ tay ra đã, đau quá!!”
Mẫn mẫn khẽ kêu lên, Tư Vũ vẫn không chịu bỏ tay ra, hắn ta tức giận nhìn tên con trai mà Mẫn mẫn vừa nói chuyện. Triệu Tần không phải là vừa, anh ta đi ra giữa Tư Vũ và Mẫn mẫn, gỡ tay Tư Vũ ra:
“Anh không có quyền đối xử với Dương tiểu thư như vậy, với những thiếu nữ, chúng ta phải trân trọng!”
Tư Vũ lườm Triệu Tần, ánh mắt đó như có gai, làm Triệu Tần nổi da gà, nhưng anh ta vẫn cố gắng giữ bình tĩnh. Tư Vũ không chịu được nổi nữa, kéo Mẫn mẫn về phía mình:
“Cô ta mà là thiếu nữ ư?? À đúng, đó là thiếu nữ tính đó!!”
“Anh….sao anh có thế nói tôi vậy cơ chứ!!!!” Mẫn mẫn vội vàng bất bình, cáu giận nhìn Tư Vũ, Triệu Tần nghe câu nói của Tư Vũ, suýt mỉm cười:
“Tư Vũ, dù gì thì giữa những bóng đèn LED này, anh ôm ấp 1 thiếu nữ đang cáu giận với mình, trong khi cả 2 không có quan hệ gì, vậy là được ư??”
“Tại sao không? Cô ấy là vợ tôi! Chúng ta mau đi thôi Mẫn mẫn!”
Tư Vũ kéo Mẫn mẫn đi trong sự tức giận, lửa ghen bốc lên ngùn ngụt, Mẫn mẫn đi đằng sau thì khúc khích cười:
“Tư Vũ, vừa nãy anh ghen à??”
“Cái gì???”
Tư Vũ nghe Mẫn mẫn hỏi, vội xấu hổ giả vờ ngạc nhiên hỏi lại, Mẫn mẫn vẫn cười, Tư Vũ không nói chẳng lẽ cô lại không biết cơ chứ!!
“Tôi với Triệu Tần chỉ là nói chuyện xã giao thôi mà, không thân thiết như anh nghĩ đâu!”
“Tôi có bảo gì đâu, chẳng qua tôi nghĩ Tư Vân đang cần cô gấp, nên mới vội như vậy”
“Còn ngụy biện à!! Tôi thì đâu có biết gì mà anh nhờ tôi??? Đến có 1 thân phận thật tôi còn chẳng có! Hơn nữa đùng 1 cái tôi chạy sang nhà anh ở, tổ chức hôn lễ không tổ chức đã đi hưởng tuần trang mật, đến cái nhẫn cũng không có mà đeo!!”
Mẫn mẫn phụng phịu lên án Tư Vũ, Tư Vũ giật mình, giờ hắn mới để ý, đúng là hắn chưa quan tâm đến cô thật….
“Tôi….” Tư Vũ ấp úng….
“Thôi thôi, tôi không nghe giải thích, buổi lễ bắt đầu rồi, chúng ta mau ra thôi”
Mẫn mẫn mỉm cười, kéo Tư Vũ ra ngoài dự buổi tiệc đính hôn của Tư Vân.
/43
|