Chương 25: Đi tìm Hạ Tinh Hà
Rõ ràng anh không phải vui vì chuyện này.
Bà Tịch nghẹn một lúc: “Chắc không phải con quên rồi chứ, hôm nay phải đi may lễ phục với Thiên Tâm đấy?”
Anh quả thật đã quên.
Tịch Mục Bạch nhàn nhạt hỏi: “Khi nào?”
“Chính là bây giờ, con ăn sáng xong rồi đi tìm Thiên Tâm, đặt may lễ phục trước, sau đó có thể dùng bữa trưa với nhau.” Bà Tịch mỉm cười sắp xếp, bà ta rất vui lòng nhìn hai người họ bồi dưỡng tình cảm.
Mục Tịch Bạch như có như không gật đầu: “Vâng, con biết rồi.”
Về mặt tình cảm, anh là người đàn ông không chịu bỏ ra nhiều tâm tư, cho nên đều do người nhà sắp xếp, anh làm theo là được.
Cũng giống như năm đó lấy Hạ Tinh Hà, cha yêu cầu anh cưới cô, anh liền cưới.
Bây giờ cũng như vậy, mẹ yêu cầu anh lấy Sở Thiên Tâm, thì anh lấy cô ta.
Không ai biết, lấy vợ với anh mà nói chỉ đơn giản như ăn cơm đi ngủ, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ là được.
Trong lòng của anh, trừ người nhà có quan hệ huyết thống ra, không còn ai có thể khiến anh để ý và quan tâm.
Nếu buộc phải nói thứ gì khiến anh quan tâm nhất, thì đó chính là máy tính mà anh yêu thích.
Phàm là mọi thứ liên quan đến máy tính, anh đều sẽ có hứng thú.
Cho nên dù có ở cạnh Sở Thiên Tâm, trong lòng anh vẫn nghĩ đến 001 nhiều hơn.
“Mục Bạch, anh đang nghĩ gì vậy? Sau khi đo xong, suốt cả đoạn đường anh chẳng nói gì cả.” Sở Thiên Tâm tò mò nhìn anh hỏi.
Tịch Mục Bạch lấy lại tinh thần, nhàn nhạt nói: “Không có gì, một số chuyện khác thôi.”
“Chuyện gì vậy?” Sở Thiên Tâm tiếp tục hỏi, tìm kiếm tất cả cơ hội có thể trò chuyện cùng anh.
Tịch Mục Bạch tùy ý nói: “Liên quan đến Tiểu Lâm, sáng nay thằng bé nói mình không thoải mái, không biết bây giờ thế nào rồi.”
Tiểu Lâm sáng nay quả thật có nói mình không thoải mái.
Nhưng Tịch Mục Bạch biết, cậu bé chỉ đang buồn bực, vì anh đi cùng Sở Thiên Tâm đặt may lễ phục đính hôn…
Đáy mắt Sở Thiên Tâm thoáng qua chút không vui, cô ta phát hiện trong lòng Tịch Mục Bạch, hình như cô ta còn không bằng một thằng nhóc.
Ở bên cạnh anh lâu như vậy rồi, người anh quan tâm nhất mãi mãi cũng chỉ có đứa con trai đó của anh!
Nhưng anh thích con nít là chuyện tốt, sau này kết hôn, cô ta sẽ sinh rất nhiều con.
Đến lúc đó Tịch Lâm chẳng là gì cả.
“Anh cũng đừng lo quá, nhiều người chăm sóc thằng bé như vậy, Tiểu Lâm nhất định không sao.” Sở Thiên Tâm mỉm cười an ủi, chỉ sợ Tịch Mục Bạch nghĩ không thông, trở về thăm con trai mà không cùng cô ta dùng cơm trưa.
Không đợi Tịch Mục Bạch nói thêm, Sở Thiên Tâm lập tức dời đề tài: “Mục Bạch, sau ngày hôm đó, em vẫn không biết tình hình của Tinh Hà như thế nào. Chuyện liên quan đến cô ấy, anh đã nói với Tiểu Lâm chưa?”
Nhắc đến Hạ Tinh Hà, Tịch Mục Bạch cũng có chút muốn biết tình hình hiện nay của cô.
“Không nói với Tiểu Lâm, khoảng thời gian này bận quá, anh cũng quên mất đi tìm cô ấy. Nếu hôm nay rảnh rỗi, bây giờ đi thôi.” Tịch Mục Bạch đột nhiên quyết định, Sở Thiên Tâm ngây người.
“Bây giờ anh đi tìm cô ấy?”
“Ừm, có vài món đồ phải đưa cho cô ấy, hình như cô ấy sống ở gần đây.”
Tịch Mục Bạch nói xong, Thường An ngồi ở phía trước vội vàng trả lời: “Tổng giám đốc, cô Hạ đang ở gần đây, qua đó chỉ mất mười phút.”
“Vậy đến xem thử.”
“Vâng.” Thường An xoay vô lăng, lái về nơi ở của Hạ Tinh Hà.
Cổ họng Sở Thiên Tâm bị nghẹn lại.
Chuyện gì đây, bây giờ chẳng phải họ đi ăn cơm trưa sao, đi tìm người phụ nữ ti tiện Hạ Tinh Hà đó làm gì?!
Hơn nữa nhìn dáng vẻ này của anh là thế nào, đã qua một khoảng thời gian, Tịch Mục Bạch hình như vẫn tiếp xúc với cô, nếu không làm sao biết cô sống ở đâu?
…………
/994
|